Chương 6: Bị con cả chịch, một bên dùng gậy mát xa ấn âm đế, một bên đâm vào, mút sữa
Bây giờ là 17:22, tròn 1 ngày đưa ra thử thách rồi nên hiện giờ thử thách đã kết thúc. Nghe tiêu đề là các thím cũng biết kết quả rồi đúng hơm? He he, xin chúc mừng _ciara1307_ đã trở thành người đầu tiên đoán trúng, tiếc là không đoán lý do luôn. Vậy nên chương này tặng cho thím. Moa moa~
Editor: Mây Vu Sơn
Beta: 29/10/2022
---------
Cảm giác tự mình cầm gậy mát xa và để người khác cầm gậy hoàn toàn khác biệt. Diệp Nhất Sâm không đoán được lực đạo và tốc độ của Hạ Trường Sinh cho nên chuyện này sẽ đặc biệt hưng phấn.
Âm đế bị kích thích liền khiến bắp đùi mềm nhũn, không kẹp lại được, hai chân theo bản năng hơi tách ra muốn cho gậy mát xa giao lưu sâu chút nữa.
Hạ Trường Sinh nắm lấy cơ hội, cầm gậy mát xa ấn xuống tìm tòi. Dưới tác dụng của dịch bôi trơn, gậy mát xa chỉ cần hơi chút thúc đẩy liền sẽ tự động chui sâu vào bên trong.
"Phụt" một tiếng, thọc vào. Thanh âm ong ong chấn động vang lên bị khối bánh bao thịt mềm mại bao lấy, trở nên rất nhỏ.
Diệp Nhất Sâm bị chấn động này kích thích đến mức da đầu tê dại, dùng sức bắt lấy chăn mới đè tiếng rên xuống: "Ưm....."
"Như vậy có thể chứ?" Hạ Trường Sinh cất giấu sự khẩn trương dưới lớp mặt nạ vô cảm, nhưng động tác trên tay đã bán đứng tất cả. Động tác cực kỳ trúc trắc, rõ ràng là lần đầu nam nhân làm loại chuyện này, chỉ biết vụng về mà rút ra cắm vào.
"A! Lấy ra đi..." Diệp Nhất Sâm bắt lấy cánh tay Hạ Trường Sinh, tuy nhiên lại hoàn toàn vô lực, như không xương chạm vào, không cản được chút nào.
Tầm mắt Hạ Trường Sinh dừng trên tay cậu. Ngón tay trắng nõn xinh đẹp bám lên cánh tay hắn, móng tay tạo ra những ấn ký hình trăng non trên đó.
Chỉ cần một bàn tay như vậy lại có thể khiến hắn nhìn đến ngây người, trên tay không khống chế được lực đạo, hướng nơi nào đó hung hăng giã một chút liền thấy người của hắn phát ra một tiếng rên mị hoặc cao vút.
Đôi mắt Hạ Trường Sinh sáng ngời, men theo cảm nhận ban nãy, lần thứ hai cắm gậy mát xa vào.
"A ~" Diệp Nhất Sâm lại kêu một tiếng, hai mắt thất thần.
Phát hiện ra điểm mẫn cảm của mẹ nhỏ khiến Hạ Trường Sinh càng thêm ra sức, lại nhanh chóng dùng gậy mát xa đâm vào lỗ lồn. Để tiện hành động, hắn kéo một chân Diệp Nhất Sâm lên.
"Đừng mà... Ô ô..." Đuôi mắt Diệp Nhất Sâm lăn ra từng hàng nước mắt, bắt lấy chăn cắn vào trong miệng, lấp kín tiếng rên trùng trùng điệp điệp kéo tới.
Hạ Trường Sinh vẫn luôn nhìn chằm chằm mặt cậu, nhìn cậu dưới sự "trợ giúp" của mình để lộ ra biểu tình vừa thống khổ lại vui sướng, nhìn cậu khóc kêu, nhìn cậu cao trào.
Thì ra biểu tình khi mẹ nhỏ cao trào là như thế này.
Trong mắt Diệp Nhất Sâm như có pháo hoa đang nổ tung lập loè màu sắc, môi mở ra tùy ý nước bọt chảy xuống, lộ ra tiếng kêu dâm mỹ.
Rõ ràng thân thể và gương mặt tựa như thiếu niên vừa tốt nghiệp, trắng nõn sạch sẽ, thanh thuần lại hơi mang vẻ non nớt, nhưng phản ứng khi cao trào lại dâm đãng như thế này, còn có bụng lớn đang dưỡng dục thai nhi. Ngây ngô cùng thành thục hình thành một loại cảm giác tương phản kỳ diệu. Sự kết hợp mâu thuẫn lộn xộn ở chung một chỗ mang đến lực hấp dẫn hết sức kinh người, làm ngay cả bản thân hắn cũng phải mê muội.
Quá xinh đẹp.
Cho dù là biểu tình hay là lồn nhỏ, ngay cả dương vật tinh tế nhỏ nhắn hơn nhiều so với các nam nhân bình thường hay mọi phản ứng khi cao trào đều thật sự rất đẹp.
Mà người hiện tại đang sở hữu mọi biểu cảm cao trào của cậu lại chính là hắn.
Hạ Trường Sinh không khỏi phát ra một tiếng thở dài, trên gương mặt xưa nay chưa từng có biểu cảm lại hiện lên sự thỏa mãn cùng si mê.
Mà Diệp Nhất Sâm đang sa đọa trong tình dục cũng không chú ý tới biểu tình của Hạ Trường Sinh.
Cuối cùng Hạ Trường Sinh cũng tắt cây gậy mát xa kia đi, cúi đầu nhìn miệng lồn đang trào ra thêm càng nhiều nước dâm, liếm môi.
"Phụ thân đã dặn dò, trong lúc ngài nằm viện nhất định phải thay ông ấy chăm sóc cho mẹ, cần phải mọi chuyện đều đến, tự tay làm lấy."
Diệp Nhất Sâm đang trong cơn mê miễn cưỡng tụ lại vài phần tinh thần lắng nghe nhưng vẫn không hiểu ý hắn nói.
Hạ Trường Sinh nói tiếp: "Cho nên nếu mẹ nhỏ đã có nhu cầu, mọi chuyện nên để tôi tự làm mới phù hợp."
Cái gì cơ...?
Diệp Nhất Sâm ngốc luôn, đến lúc lỗ nhỏ mẫn cảm cảm nhận được vật cứng mới chợt hoàn hồn: "Trường Sinh --"
Không còn kịp rồi.
Nhân lúc cậu không chú ý, Hạ Trường Sinh kéo khóa quần, móc dương vật của mình ra đặt đối diện với miệng dưới đâm một phát vào.
Động tác tiến vào cực kỳ kiên quyết, tựa như trong thâm tâm hắn đã từng đấu tranh vô cùng mãnh liệt. Đến cuối cùng, khi đưa ra quyết định liền không cho phép mình có một phân do dự, nếu không liền sẽ hối hận.
Hết thảy đều trần ai lạc định*.
*Trần ai lạc định: Khi mọi chuyện đã định thì dù ta có làm gì đi chăng nữa thì cũng chẳng thay đổi được gì cả.
Đây là suy nghĩ đầu tiên của Hạ Trường Sinh.
Nếu đã đi đến bước này, mình sẽ không thể quay đầu lại nữa, hơn nữa cảm giác này mỹ diệu như vậy, thực sự làm người lâng lâng, thực tủy tri vị.
Hạ Trường Sinh hơi thở dốc, không màng tất cả mà động eo hông, rong ruổi bên trong tầng tầng mị thịt của Diệp Nhất Sâm.
"A! Trường Sinh... Chúng ta... A ô ô, chúng ta không thể như vậy..." Nước mắt Diệp Nhất Sâm tuôn rơi, thấm ướt gối đầu: "Không thể..."
Hạ Trường Sinh nhấp môi, không nói một lời chịch cậu, mồ hôi trên trán lướt qua huyệt Thái Dương xuống cằm, nhỏ giọt lên trên người Diệp Nhất Sâm.
Hắn không nói bất cứ lời nói nào, biểu tình ẩn nhẫn như cũ nhưng dương vật không ngừng đưa đẩy giống như dã thú tiến công hung mãnh, phát ra âm thanh "bạch bạch" cùng "nhóp nhép" khiến người nghe được lỗ tai phát run.
Tay hắn bắt lấy đầu gối Diệp Nhất Sâm, trên mu bàn tay hiện lên từng hàng gân xanh có thể thấy được dùng lực vô cùng lớn, ngón tay lưu lại trên da thịt trắng tuyết vài vệt đỏ thẫm.
"A a a! Quá... Nhanh..." Lời Diệp Nhất Sâm muốn nói lại bị đâm thành từng mảnh nhỏ.
Cậu chưa bao giờ nghĩ tới Hạ Trường Sinh - một người ngoài lạnh trong nóng, bình tĩnh trầm ổn khi ở trên giường lại ngang ngược cường thế như vậy, đâm người đến mức ngay cả chút sức lực phản kháng cuối cùng cũng không có.
"Trường Sinh... Ưm hừ, Trường Sinh, đừng như vậy... Đừng mà ô ô ô, a!" Diệp Nhất Sâm bị hắn đụng vào nơi nào đó, lỗ nhỏ kịch liệt rụt lại một chút, trong miệng còn vô thức cự tuyệt: "Không muốn..."
Như là vì trả thù khi cậu lần lượt cự tuyệt, Hạ Trường Sinh làm ác hơn, lấy gậy mát xa, mở chốt ra, đặt cây gậy chấn động lên âm đế Diệp Nhất Sâm.
"A --!" Eo cùng mu bàn chân Diệp Nhất Sâm lập tức banh thẳng, phần hông rùng mình không thôi, âm đế bị hung hăng đè nặng kích thích, sướng đến mất trí: "A a a a, không cần! Không cần a a a, nơi đó sẽ hư ô ô ô..."
Một tay Hạ Trường Sinh ấn gậy mát xa, một tay bắt lấy một chân cậu, dùng dương vật đảo lồn dâm đến rối tinh rối mù.
Âm đế được gậy mát xa đưa lên cao trào, động nhỏ cũng gắt gao cắn hút dương vật nam nhân như có hàng trăm cái miệng nhỏ mút vào.
"Hừm..." Hạ Trường Sinh hoạt động hầu kết, tốc độ đưa hông ngày càng nhanh.
"A a a a a... Thật nhanh..." Dồn dập đưa đẩy làm Diệp Nhất Sâm mới cao trào vừa thống khổ lại vừa sướng. Trong mười mấy giây ngắn ngủi liền lần nữa cao trào, hơn nữa khi dương vật bắn tinh, bên trong liền trào ra từng đợt nước.
Nước dâm cọ rửa tinh dịch, chảy ra từ chỗ giao hợp.
Hạ Trường Sinh không rút dương vật ra, vẫn cứ chôn sâu ở huyệt nội thưởng thức dư vị cao trào. Hắn cúi đầu cắn phần đùi trong của Diệp Nhất Sâm một chút, ngậm chỗ thịt mềm mại cắn nhẹ.
"Trường Sinh..." Diệp Nhất Sâm xụi lơ, dùng thanh âm nghẹn ngào, khóc nức nở nhẹ nhàng gọi tên của hắn, đuôi mắt lại chảy xuống một dòng nước mắt.
Vẻ bề ngoài bình tình kiên cố không phá vỡ nổi của Hạ Trường Sinh xuất hiện dấu vết tan vỡ, hắn buông chân Diệp Nhất Sâm xuống, sau đó cúi người ôm lấy Diệp Nhất Sâm: "Mẹ nhỏ..."
Một tiếng "mẹ nhỏ" này có chút run rẩy, tựa hồ bao hàm gì đó, phức tạp lại thâm trầm.
Diệp Nhất Sâm mở mắt ra, không thể nhìn thấy mặt Hạ Trường Sinh, chỉ có thể nhìn được phần gáy của người đang gục vào cổ của mình.
Đây là lần đầu tiên Diệp Nhất Sâm nhìn thấy Hạ Trường Sinh biểu hiện ra bộ dạng của một "đứa trẻ", hắn ôm chặt lấy cậu, tựa hồ đang tìm kiếm, cầu xin cái gì, nhưng lại có vẻ như bất lực.
Không đợi Diệp Nhất Sâm suy nghĩ lại cẩn thận, cậu bỗng nhiên cảm nhận được dương vật ở bên trong dần dần sống lại, lại lần nữa đứng vững hẳn, quy đầu lén lút cọ cọ trên âm đế.
"Ưm..." Chỉ cần chọc ghẹo nho nhỏ như vậy lại khiến Diệp Nhất Sâm bắt đầu phát run, gương mặt đỏ ửng, thở ra hơi thở nóng bỏng: "Đủ rồi đó..."
Ngay sau đó có một bàn tay chui vào từ vạt áo, sờ lên vú.
"A." Đầu vú bị nắm, Diệp Nhất Sâm nhíu mày.
Đầu Hạ Trường Sinh cọ xuống, môi dán lên ngực cậu, cách lớp quần áo cắn đầu vú. Một bên khác cũng bị hắn nhéo, đồng thời dưới thân cũng thong thả ung dung ma sát.
So với trận tình ái vừa rồi thì động tác mềm nhẹ hơn rất nhiều, lại cũng càng thêm tinh tế.
Trên đầu vú, dưới lồn nhỏ, cảm giác tê dại như kiến bò, tìm chỗ không thấy ngứa mà cào, từng chút một bức người khác đến ranh giới sụp đổ.
Hạ Trường Sinh "chụt chụt" mút một bên núm vú, biến chỗ vải nhỏ ướt nhẹp trở nên trong suốt, mơ hồ có thể thấy được quầng vú phấn hồng.
"Sh... Ưm." Diệp Nhất Sâm cắn ngón tay, tiếng rên rỉ nhỏ vụn chọc người trìu mến.
"Mẹ nhỏ." Hạ Trường Sinh rốt cuộc cũng nói chuyện: "Mỗi ngày Thường Tiếu đều bú như vậy có phải không?"
Trong lòng Diệp Nhất Sâm lộp bộp một tiếng, đôi mắt trừng lớn nhìn Hạ Trường Sinh.
Hạ Trường Sinh vén áo cậu lên, nhìn kỹ đầu vú bị kích thích đến thấm ra sữa, dùng tay chọc một chút.
"A!" Diệp Nhất Sâm ưỡn ngực, đầu vú đáng thương phun ra nhiều sữa hơn, cứng như đá: "Trường Sinh..."
"Tôi đều biết hết." Hạ Trường Sinh nói, đầu lưỡi liếm sữa: "Có điều mẹ nhỏ không cần sợ hãi, tôi cũng không tức giận."
Diệp Nhất Sâm: "..."
Hạ Trường Sinh: "Bởi vì Thường Tiếu là em trai tôi."
Diệp Nhất Sâm không rõ lắm.
Rõ ràng ngày thường chỉ cần Hạ Thường Tiếu phạm một sai lầm nhỏ, hắn đều sẽ không chút lưu tình mà trách cứ. Hạ Thường Tiếu không hiểu cũng thôi đi nhưng khi Hạ Trường Sinh biết mấy chuyện hoang đường của bọn họ, cư nhiên có thể khoan dung độ lượng mà buông tha.
Diệp Nhất Sâm vốn dĩ không quá thông minh lại càng không hiểu.
Khi cậu đang mải mê nghĩ ngợi, đột nhiên lại bị Hạ Trường Sinh đâm vào.
Dương vật đỏ tím cắm vào một chút, sau khi vào sâu bên trong liền bất động. Hạ Trường Sinh vùi đầu mút đầu vú cậu, bú sữa.
Trong cùng một buổi tối, sữa của Diệp Nhất Sâm đều bị cặp anh em song sinh này mút. Lúc trước, khi lần đầu Hạ Thường Tiếu bú, Diệp Nhất Sâm còn sinh ra ảo giác xem hắn thành Hạ Trường Sinh, cũng vì thế mà tự mắng mình một trận. Thế nhưng hiện tại ảo giác ấy lại thật sự xảy ra.
Thật sự quá hoang đường.
Không để Diệp Nhất Sâm nghĩ nhiều, dương vật đang thong thả tác loạn trong động lại quấy rầy suy nghĩ của cậu, dễ như trở bàn tay gợi lên từng chút dục vọng.
"Ha..." Diệp Nhất Sâm cảm thấy lồn mình được đối xử ôn nhu đến khó chịu. Tuy rằng lần chịch lúc trước có hung mãnh nhưng mà lại vô cùng thống khoái, bây giờ lại giống như đang trêu đùa.
"Ha a... Trường Sinh..." Diệp Nhất Sâm đẩy cái đầu đang bú trên ngực mình: "Em...."
Hạ Trường Sinh không có đáp lời, tự ngậm núm vú, dùng đầu lưỡi liếm, dùng môi mút, bú đến hăng say.
"Ưm hừ." Diệp Nhất Sâm cảm thấy ngực và lồn đều ngứa muốn chết. Nhìn hắn thưởng thức đến mê mẩn lại mặc kệ cảm nhận của chính mình, nôn nóng lén lút mở rộng chân ra, nhẹ đưa eo, đẩy lồn về phía trước: "A, a ~"
Mỗi khi dương vật rút ra, cậu liền vươn eo về phía trước một chút, như vậy khi dương vật đâm vào sẽ tiến vào càng sâu, điều chỉnh tốt góc độ còn có thể làm nó đụng vào điểm nứng của mình.
"Ha a..."
Cậu cho rằng mấy động tác nhỏ che dấu cực tốt, kỳ thật lại hoàn toàn bại lộ. Cậu trầm mê trong đó, căn bản không phát hiện ra Hạ Trường Sinh đã ngừng lại động tác thọc vào rút ra, dương vật chuyển động biến thành tự mình chủ động, lần lượt dâng miệng nhỏ đến ăn dương vật nam nhân.
"Ưm... A..." Diệp Nhất Sâm không thể kiên trì lâu, rất nhanh liền tiêu hao hết sức lực, rồi lại thật sự muốn, cuối cùng không biết xấu hổ mà dùng chân quấn lấy eo Hạ Trường Sinh, túm quần áo hắn, khóc lóc nói: "Em không có sức... Ô..."
Hạ Trường Sinh lúc này mới động eo, nghiêm túc chịch vào.
"A --" Trên cánh tay hắn bị Diệp Nhất Sâm cào ra dấu vết, quên mất cảm giác thẹn thùng, dâm đãng kêu: "Trường Sinh, lại... Mau một chút...... Mau một chút chịch em..."
Hạ Trường Sinh thở gấp, đẩy tốc độ nhanh hơn, mỗi một chút đều chiếu cố điểm dâm, đâm chỗ kia đến nhũn ra làm lồn dâm không chịu nổi mà mấp máy run rẩy.
"Muốn... Bị chịch đến cao trào... Ô ô a..." Diệp Nhất Sâm thất thần kêu, vươn đầu lưỡi lại bị Hạ Trường Sinh mút vào, chỉ có thể phát ra tiếng rên.
"Ưm -- a!"
Hai người không biết cùng cao trào bao nhiêu lần, một lần cuối cùng, Hạ Trường Sinh ôm cậu, lén lút hôn giữa mày, tóc, miệng gọi cậu.
Trong chốc lát gọi mẹ nhỏ, trong chốc lát lại gọi tên, như si như say.
Diệp Nhất Sâm say mê trong cao trào không có sức lực dư thừa để đáp lại, nhưng cho dù ngất đi, vào giấc mộng cũng có thể nghe được từng tiếng gọi trầm thấp.
18/8/2022
________
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...