Dịu Dàng Yêu - Guria

Lee Minhyung trở về Trung, Điền Dã còn chưa kịp chào đã thấy hắn lao thẳng về phòng không nói lời nào. Nó đi theo lên phòng, mở cửa ra lại thấy Lee Minhyung đang lục tìm gì đó trong tủ.

"Vừa về mà làm cái gì đấy?"

"Tìm đồ đã."

"Tìm cái gì mà bới đồ lên ghê vậy? Ủa...cái gì đây?...Em...chơi mấy cái này à?..."

Điền Dã nhăn mặt cầm con cún bông ở trên giường của Lee Minhyung lên nhìn qua nhìn lại rồi đá vào người hắn một cái.

"Trông to xác mà sở thích có vẻ...đáng yêu đấy..."

"Mặc kệ em đi...đâu rồi nhỉ, rõ ràng là để đây mà..."

"Tìm cái gì?"

"Ầy anh không biết đâu...à...đây rồi..."

Lee Minhyung đứng bật dậy, lắc lắc sợi dây chuyền trong tay. Điền Dã nheo mắt lại nhìn.

"Mỗi cái vòng mà làm gì dữ vậy?"

"Người già không hiểu đâu, đừng bàn luận."

Điền Dã suýt chút nữa đã đánh hắn mấy cái.

Bọn họ tổ chức sinh nhật cho Lee Minhyung, thật ra có ba phần là ăn sinh nhật, bảy phần là thử mấy món ăn ở nhà hàng. Cả một cái bàn to đùng chỉ để cái bánh sinh nhật ở một góc cho có không khí ngày sinh nhật, còn lại toàn mấy đĩa đồ ăn. Lee Minhyung chẹp miệng một cái.


"Đoán không sai mà, còn tưởng anh có lòng tốt như nào chứ."

Điền Dã còn đang nhai đồ ăn, nó cũng ngẩng lên hất hàm mà nói.

"Sinh nhật còn gì, vừa có bánh sinh nhật, vừa có đồ ăn phụ, muốn gì nữa. Hay là muốn hát mừng sinh nhật? Có cần không?"

"Không, em từ chối, lần trước đi hát karaoke anh được có 30 điểm đấy."   

Lee Minhyung từ lâu vốn dĩ đối với mấy dịp sinh nhật này cũng không quá hứng thú như lúc còn bé, nhiều lúc bản thân còn quên mất cả sinh nhật mình. Bọn họ ăn xong cũng là gần nửa đêm, tất cả đều thống nhất đi bộ về. Vẫn luôn là Điền Dã, đứa duy nhất say xỉn mỗi khi đi ăn. Nó cứ vừa đi vừa xiêu vẹo, lúc thì dựa vào người HLV lúc thì dựa vào người Lee Minhyung. Mấy người đi xung quanh thật sự không muốn nhận nó làm người quen một chút nào.

"Năm nay...nhất định...phải đi chung kết thế giới đấy biết chưa hả?"

"Mới đầu năm mà anh đã nghĩ gì sớm thế?"

"Phải biết mơ mộng xa một chút chứ...nhất định phải đi chung kết thế giới...nhất định phải thắng...phải cho Guma được cầm cúp chứ nhỉ?"
1

"Cảm động vậy luôn cơ, tự dưng nhắc tên em làm gì?"

"Em út của cả đội, vào đội rồi mà vẫn chưa tặng được quà gì tử tế, vậy để cuối năm tặng cái cúp luôn nó mới xịn chứ."

"Cúp thì phải tặng cả team chứ, hơn nữa em cũng được tặng cái cúp mùa xuân năm ngoái rồi còn gì."

"Như vậy chưa đủ, phải là cúp thế giới...Nếu mà có được cúp thế giới...anh mày...nhất định sẽ uống hết một thùng bia..."

"Ngưng ngay đi nhé, anh uống một chai cũng đã thành như này, uống một thùng thì ở lại đó mà rửa bát luôn đi, không ai dám vác về nhà đâu..."

Khác với mấy tháng trước, tâm lí của EDG bây giờ rất thoải mái. Ai cũng phải nhận định sức mạnh đội hình hiện tại của EDG thật sự không thể đùa được, xuyên suốt vòng bảng với từng ấy trận vậy mà bọn họ thậm chí không để thua bất kì một ván đấu nào. Người ta còn đưa ra dự đoán chung kết thế giới năm nay chắc chắn không thể thiếu được cái tên này.

Lee Minhyung về được đến phòng cũng mệt bở hơi tai, hắn nhìn Điền Dã ngủ ngon lành trên giường liền đá mấy cái vào chân nó.

"Ngủ ngon gớm nhỉ? Đánh một cái thì có biết không ta?"

Hắn đứng nhìn một chút, cuối cùng lấy một cái gối ném vào mặt Điền Dã rồi chạy vụt ra ngoài. Điền Dã vậy mà ngủ say đến không biết gì.

Lee Minhyung ban nãy ăn quá nhiều, đi bộ cũng chưa tiêu hết được, bụng vẫn còn hơi đầy nên chẳng ngủ nổi, lại ra ngoài hành lang đi loanh quanh, cùng lúc ấy lại thấy Ryu Minseok gửi tin nhắn đến.

[Minhyung, cậu ngủ chưa vậy?]

"Chuẩn bị."

[Ồ...chúc mừng sinh nhật...vốn hôm qua định thức khuya một chút để canh giờ chúc mừng sinh nhật cậu, nhưng mà anh Hyukkyu cứ bắt phải đi ngủ sớm nên không đợi được.]

"Không sao, ngủ sớm cũng tốt."

[Hôm nay cậu có đi chơi không? Nghe nói ở đó đã chuẩn bị đồ trang trí Tết rồi, nhanh thật đấy nhỉ? Ở đó thì có gì để chơi ta? Tớ còn chưa được đi chơi ở đó bao giờ.]


"Guma, chưa ngủ à?"

Lee Minhyung còn đang soạn tin nhắn liền quay người lại, đã thấy Lăng Siêu đứng ngay đằng sau.

"Bụng no, không ngủ được."

Lăng Siêu gật gù đi đến đứng bên cạnh hắn, lại liếc nhìn vào điện thoại.

"Nhắn tin cho ai à?"

"À, là một người bạn, cậu ấy nhắn chúc mừng sinh nhật."

"Ồ...à đúng rồi...đưa tay ra đây..."

Lee Minhyung cũng nghe theo mà giơ tay ra. Lăng Siêu mò mẫm vào trong túi một lúc, lát sau lấy ra gì đó để vào tay Lee Minhyung.

"Quà sinh nhật của tớ đấy, tấm lòng của tớ đặt hết vào đây đấy."

Lee Minhyung đưa tay lên nhìn, lại nhìn thấy một sợi dây chuyền. Hắn khẽ chớp mắt một cái lại nhìn xuống Lăng Siêu.

"Cậu...tặng tớ cái này đấy hả?..."

"Sao? Có vấn đề gì à?"

"Không phải, mà là...hai thằng con trai...tặng loại trang sức này cho nhau nghe thì nó hơi..."

"Gì vậy chứ? Có cái gì đâu? Tặng quà này là bình thường mà, có gì lạ à?"

"Tặng như này còn tưởng cậu thích tớ đấy chứ."

Lăng Siêu nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, Lee Minhyung cũng nhìn xuống thấy nó không nói gì, trong đầu hình như lại hiện lên suy nghĩ đó, rồi tự bị cái suy nghĩ đó làm cho bất ngờ.

"Này...nói gì đi...đừng có im lặng như thế...cậu làm tớ nghĩ đến mấy chuyện không nên nghĩ rồi đấy..."


"Cũng không phải là...không đúng..."

Lee Minhyung thật sự cảm thấy bản thân quá tội nghiệp rồi, không ngủ được đã khổ sở lắm rồi, bây giờ còn đứng trong loại tình huống này.

"Này..."

"Có nhớ lần trước tớ từng nói tớ thích một người nhưng người đó coi tớ là bạn bè không? Lúc trước tớ cũng nghĩ là bọn mình chỉ nên là bạn bè bình thường...nhưng mà đúng là ở cạnh nhau càng lâu thì càng cảm thấy khác...Tớ biết là loại chuyện này có hơi...khó tin một chút...dẫu sao cũng là hai đứa con trai với nhau..."

Lee Minhyung day day trán, thật sự không biết nên bày ra loại biểu cảm gì.

"Không phải, tớ không nói về chuyện hai đứa con trai với nhau...mà là...hầy...có phải uống bia vào nên say rồi không?"

"Không, là thật, không phải vì say nên mới nói..."

Lee Minhyung đúng là không nói thêm được câu gì, hai đứa lại im lặng nhìn nhau như thế, cũng không ai biết nên nói gì nữa.

Ryu Minseok đợi mãi không thấy Lee Minhyung trả lời, lại nhắn thêm một tin.

[Đâu rồi? Cậu ngủ rồi đấy à? Làm gì vậy?]
2

Lee Minhyung cầm điện thoại lên nhìn. Lăng Siêu cũng nhìn thấy, nó mới hỏi.

"Cậu...thích Keria à?"
10


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui