Phòng ngủ này thiết kế cách âm rất tốt, cô không ngại bọn trẻ mà kêu lớn.
Anh bắt đầu luận động hông mình, thọc vào, rút ra mấy chục cái rồi lại cúi người hôn cô.
Từ hôm cô trở về, anh đã muốn, nhưng nghĩ sợ cô mệt nên đành nhịn rồi tự mình vào nhà vệ sinh giải quyết.
" Dư Dư, có sướng không?"
Lần đầu tiên cô thấy anh hỏi câu này khi làm tình.
Theo từng nhịp ra vào, cô bật ra tiếng rên rỉ vô cùng dụ hoặc.
Không nhận được hồi âm từ cô, Phong Duệ ra vào mạnh hơn.
" Trả lời anh, hửm?"
" Sướng...chậm....chậm lại đi"
Anh không giảm tốc mà lại càng nhanh hơn. Thêm mấy chục cái nữa liền đưa cô lên đỉnh, nước của cô ào ra, anh muốn bắn.
" Đừng bắn vào trong"
Vì rên nhiều nên giọng cô khàn hẳn đi.
Anh nghe cô, liền rút ra, bắn lên bụng nhỏ.
Cả hai đều thở hổn hển.
Sau đó, anh lật người cô lại, để cô ở dáng quỳ bò, đi vào từ phía sau.
Chuyện này, chưa từng có trong tiền lệ.
Cảm giác mới mẻ khiến Tống Dư không thích ứng kịp.
Anh đi vào chậm, rút ra cũng chậm là muốn để cô thích ứng.
Tống Dư bám hai tay vào đầu giường, anh vẫn từ đằng sau cô đi vào. Được gần hai chục phút, anh liền bắn hết tinh túy vào trong.
Cô chửi thầm anh là tên khốn.
Không cho ra đằng trước liền ra đằng sau.
Từ lần đầu tiên ở Thụy Sĩ đến những lần sau đó đều là chơi trần. Tống Dư có cài ứng dụng tính ngày, nếu là ngày rụng trứng cô tuyệt đối sẽ không cho anh đụng vào người mình.
Cô không cho anh bắn vào trong, dính bầu rồi sẽ rất phiền phức, dự án trí tuệ nhân tạo của cô còn chưa khởi động.
Sau trận triền miên ân ái, Phong Duệ theo thói quen lau sạch người cho cô rồi ôm cô vào lòng.
Phong Duệ thấy cô chưa ngủ, anh nhắc lại chuyện xưa.
Sau cái đêm đông lần đầu họ gặp nhau, anh luôn nhớ về cô. Hơn hai tháng sau anh về nước, anh hai anh đã sắp xếp cho anh buổi xem mắt. Ý định ban đầu chỉ là đi vì tôn trọng anh hai, nhưng khi gặp gỡ phát hiện người đó là cô thì anh đã quyết định theo đuổi mối duyên này.
Tống Dư nghe anh kể, cô cũng hồi tưởng lại. Ba năm trước cô làm nhiệm vụ bị thương nặng, ở Ý điều điều trị chấn thương và phục hồi mất gần một năm. Một năm ấy nhà họ Tống cho rằng cô mất tích liền điều động nhiều nhóm thám tử đi tìm kiếm khắp các châu lục, anh cả cô dùng quyền lực tác động đến cả lãnh đạo của Interpol và FBI để tìm kiếm cô.
Nhưng đều không có kết quả.
Cho đến một ngày cô tự mình trở về và giải thích với gia đình rằng mình đi du lịch không may bị mắc lại trên đảo, không thể liên lạc cứu hộ.
Tống Dư dùng năng lực diễn xuất chuyên nghiệp của mình nên mới tránh được thảm kịch bị đánh, bị mắng, sau đó cô vẫn không tránh được việc bị giam cầm cả một năm trời trong căn biệt thự này, vệ sĩ túc trực 24/24 không cho cô ra ngoài.
Đến khi cô ra được ngoài thì lại chạy sang Thụy Sĩ, duyên phận với Phong Duệ cũng bắt đầu từ đó.
Cho đến khi về nước, mẹ Tống Dư cùng bà chị dâu cả ép cô đi xem mắt. Mục đích chính là tìm một người chồng để quản lí cô. Thời điểm đó tập đoàn Venus có mối liên hệ làm ăn với gia tộc nhà họ Phong, mẹ cô xem một loạt hình ảnh của những thành viên còn độc thân trong Phong gia rồi chọn ra Phong Duệ, người có gương mặt hợp ý bà nhất.
Hôm đó đi xem mắt, cả hai người đều không khỏi ngạc nhiên.
Khoảng thời gian sau khi xem mắt, Tống Dư thường xuyên đi tụ tập với hội richkid, Tô Cẩm quá bất lực, nhất quyết bắt cô đi lấy chồng.
Tống Dư đương nhiên không chịu, Tô Cẩm liền dùng đủ mọi biện pháp phát xít nhất, cuối cùng cô buộc phải thỏa hiệp.
Sau khi kết hôn được một tháng, Phong Duệ cùng anh trai thứ hai đi leo núi, không may gặp tai nạn, đôi mắt bị thương nặng phải phẫu thuật. Trong thời gian đó Tống Dư bớt đi chơi bời lại, miễn cưỡng đến viện làm vợ hiền mà chăm sóc anh.
Sau khi Phong Duệ xuất viện cô liền đưa anh tới Vạn Hoa viên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...