Đỉnh Phong Thiên Hạ


Nghe tiếng rít gào tức giận của Thiên Độc Yêu Long, Lục Lâm Thiên không khỏi thở dài một hơi.

Đồng thời trong lòng cũng càng thêm lo lắng.

Thiên Độc Yêu Long không dám đuổi theo, nơi này chỉ sợ sẽ có nguy hiểm vô cùng lớn.  
– Lão đại, huynh mau nhìn phía trước.

Phía trước có rất nhiều xương trắng.  
Tiến vào hải vực quỷ dị kia một lát, Tiểu Long kinh ngạc nói.  
Lục Lâm Thiên từ trên lưng Tiểu Long nhảy xuống, quanh thân được bao phủ bởi một tầng quang mang.

Thanh Linh Khải Giáp được bố trí, đề phòng nguy hiểm bất ngờ.  
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn qua, lúc này nhìn kỹ thì thấy hải vực chung quanh là một cái sân rộng lớn.

Những địa phương khác dòng nước chảy qua gợn sóng, thế nhưng nơi này vô cùng yên tĩnh.

Yên tĩnh tới dị thường.

Coi như là ở trong thủy vực lúc này, dòng nước chảy qua cũng vô cùng nhẹ nhàng.  
– Sát khí thật mạnh mẽ.  
Khí Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn về phía trước tức thì ánh mắt cả kinh.


Trên sân rộng phía trước có vô số bộ xương trắng chồng chất lên nhau.

Từ xa nhìn lại giống như một ngọn núi bằng xương, vô cùng khổng lồ chừng trên vạn.  
Kích thước những bộ hài cốt này cũng không đồng nhất, có hài cốt bên trên còn năng lượng nhàn nhạt lưu động.

Xương cốt bị thủy vực vùi lấp thế nhưng vẫn tràn ngập quang mang màu trắng vô cùng quỷ dị.

Nhiều xương cốt thế này cũng khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác sởn tóc gáy.  
Nhìn vào đống xương trắng này, Bạch Linh không khỏi nhíu mày, nói nhỏ:  
– Đều là hài cốt yêu thú, trong đó không hề thiếu hài cốt yêu thú lục giai.  
– Rốt cuộc đây là địa phương nào?  
Lục Lâm Thiên trầm tư.

Nhìn đống bạch cốt này chỉ sợ đã có trên nghìn vạn yêu thú bị đánh chết ở đây, thảo nào đám Thiên Độc Yêu Long không dám tiến tới.  
– Ở đây hình như có nguy hiểm.  
Tiểu Long thu nhỏ thân thể nhảy vào vai Lục Lâm Thiên.

Đôi mắt nhỏ nhìn chung quanh vô cùng cảnh giác.  
Cạch cạch.  
Lúc này, một cỗ năng lượng quỷ dị hiện lên, trên vạn bộ xương cốt kia lúc này bắt đầu di chuyển, không gian trong lúc mơ hồ cũng rung động.  
Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Bạch Linh đồng thời nhìn vào đám xương trắng kia, lúc này trong đống xương trắng dường như có năng lượng tỏa ra.  

Nhìn vào cảnh tượng này, đám người Lục Lâm Thiên tức thì cảnh giác.  
Oanh.  
Chỉ trong chốc lát, trong phiến thủy vực này đột nhiên run rẩy, đống hài cốt trên vạn bộ kia vốn không có động tĩnh gì lúc này đột nhiên nổ vang một tiếng, một cỗ năng lượng quỷ dị bắt đầu ba động kịch liệt.  
Cạch Cạch.  
Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Lâm Thiên, lúc này trong đống xương trắng khổng lồ kia xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị.  
Đống xương trắng khổng lồ kia trong nháy mắt bắt đầu ngưng tụ, vô số xương trắng bay lượn giống như là bị một cỗ năng lượng thôn phệ, dưới năng lượng này ngưng tụ thành dị thú ba đầu bằng xương trắng vô cùng to lớn.  
Rống.  
Dị thú ba đầu bằng xương trắng lúc này rít lên một tiếng giống như thực chất, một cỗ uy áp tỏa ra.  
Phanh Phanh.  
Thân thể Dị thú ba đầu bằng xương to lớn này di động khiến cho toàn bộ sân rộng dưới thủy vực run rẩy.

Dị thú ba đầu bằng xương trắng này đều có hai cái xương lớn tạo thành chân, thân thể cao lớn chừng vài trăm thước, cái cổ trên người cũng tới hai trăm thước, toàn thân không có gân cốt, hoàn toàn do xương cốt yêu thú tạo thành.  
Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú vào Dị thú ba đầu bằng xương trắng này không khỏi nhớ tới một loài khủng long kiếm xỉ, thân thể to lớn đứng trên sân rộng dưới thủy vực, không có mắt mũi, không có gân cốt, hoàn toàn là do xương trắng tạo thành, không có một chút sinh cơ nào cả.  
Mà nhìn vào Dị thú ba đầu bằng xương trắng không có sinh cơ này, khóe mắt Lục Lâm Thiên không nhịn được mà giật giật.

Trong lòng vô cùng chấn động.

Dị thú ba đầu bằng xương trắng này không có sinh cơ thế nhưng trên người lại tỏa ra khí tức khổng lồ vô cùng.

Cỗ khí tức này so với khí tức trên người Bạch Linh còn mạnh hơn nhiều.  

– Đây rốt cuộc là địa phương nào, không ngờ lại có thể khiến cho hài cốt yêu thú ngưng tụ, khiến cho tàn hồn yêu thú không tan.  
Sắc mặt Bạch Linh lần đầu tiên kinh hãi, cho dù là đụng độ với Thiên Độc Yêu Long nàng cũng không quá ngưng trọng, thế nhưng lúc này Bạch Linh đã hoàn toàn kinh hãi.  
– Lão đại, ba đại gia hỏa này dường như rất lợi hại.  
Đôi mắt nhỏ của Tiểu Long nhấp nháy.  
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn sang Bạch Linh.

Dị thú ba đầu khổng lồ bằng xương cốt này không phải là thứ mà hắn có thể đối phó.

Từ khí tức trên người bọn chúng, xem ra cũng không dưới Thiên Độc Yêu Long.  
– Dị thú ba đầu bằng xương cốt này do trên vạn yêu thú ngưng tụ thành.

Hội tụ năng lượng và tàn hồn của trên vạn yêu thú, thực lực tương đương với khôi lỗi cấp bảy sơ giai, cho dù ta liều mạng cũng chỉ có thể ngăn chặn được một đầu.  
Bạch Linh nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt hiện lên sự bất đắc dĩ.  
Đối với lời nói của Bạch Linh Lục Lâm Thiên không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào.

Những hài cốt này ngưng tụ ra Dị thú ba đầu, lại thêm tàn hồn của trên vạn yêu thú, không thể nghi ngờ chính là khôi lỗi.

Lục Lâm Thiên không khỏi sợ hãi than đối với Dị thú ba đầu bằng xương này.

Đồng thời cũng phải sợ hãi than đối với địa phương vô cùng quỷ dị, có thể tạo thành loại hiện tượng này, nhất định có liên quan với địa phương quỷ dị này.  
Rống.  
Lúc này, Dị thú ba đầu bằng xương rít lên một tiếng, khí tức quanh người kéo lên, dường như đã hoàn toàn thức tỉnh.

Ba cỗ khí tức cuồng bạo tràn ngập, một cỗ sát khí xuất hiện khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên không khỏi kinh hãi.  
– Trong tàn hồn của những yêu thú này chỉ có giết chóc cơ bản nhất của yêu thú mà thôi, không có bất luận cảm tình gì.


Thực lực cũng cực kỳ cường hãn, chúng ta thực sự phiền lớn rồi.  
Ánh mắt Bạch Linh trầm xuống rồi nói.  
Lúc này Lục Lâm Thiên cũng tức thì cảm giác được khí tức giết chóc trong những khôi lỗi này, sát khí tràn ra khiến cho hắn cảm thấy khó chịu.  
Sưu Sưu.  
Trong nháy mắt, thân thể khổng lồ của một đầu dị thú trực tiếp đánh tới.

Thân thể do xương cốt tạo thành không ngờ lại có tốc độ nhanh như thiểm điện, mặt đất dưới thủy vực rung động, dòng nước cuồn cuộn.

Cái đuôi do xương trắng tạo thành mang theo kình phong sắc bén đánh vế phía Lục Lâm Thiên.  
Cái đuôi bằng xương cốt nhanh chóng xẹt qua dòng nước, giống như một đầu thủy mãng đang di chuyển trong nước vậy.  
– Cẩn thận, các ngươi nhanh nghĩ biện pháp chạy trốn đi.  
Bạch Linh quát lên một tiếng.

Sắc mặt khẽ biến, đồng thời thân hình chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên.

Thân ảnh bạo lược, yêu nguyên trong cơ thể trong khoảnh khắc bạo phát, y phục trên người tung bay.  
Lúc này Lục Lâm Thiên không có một chút do dự nào, trực tiếp lùi lại, vừa rồi khi dị thú bằng xương cốt này đánh tới, trong lòng hắn không khỏi xuất hiện cảm giác vô lực.  
Phanh Phanh.  
Trong nháy mắt khi Lục Lâm Thiên lùi lại.

Bạch Linh và dị thú bằng xương cốt kia đã giao thủ với nhau.

Thanh âm cuồng bạo giống như sấm rền vang lên trong nước, tức thì tạo thành những cột nước lớn bắn lên cao..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui