Ánh mắt Lữ Chính Cường đảo qua trên người này, ánh mắt có chút biến hóa.
Sau đó chuyển qua mấy người đệ tử phía sau hắn, có vẻ vô cùng có hứng thú.
– Quả thực không chuyện gì gạt được Lữ chưởng môn, ta chỉ có chút tiến bộ mà thôi.
Người này đáp.
– Lục chưởng môn, Công Tôn tông chủ, Gia Cát tông chủ, ba người các ngươi tới thật sớm nha.
Trong bầu trời, lần thứ hai vang lên hơn mười tiếng xé gió.
– Tham kiến giáo chủ.
– Tham kiến sư phụ.
Đám người ở một trận doanh cuối cùng hành lễ.
Sưu Sưu.
Trong bầu trời, một người dẫn đầu đáp xuống đất, lúc này không gian chung quanh hắn gấp khúc.
Thân ảnh đáp xuống đất thì lúc này sóng gợn trong không gian biến mất.
Áo bào vung lên, thân ảnh xuất hiện trước mặt mọi người.
Người này mặc một bộ hắc bào đen kịt, tuổi chừng bốn mươi, có một mái tóc dài màu đen phía sau.
Vóc người cao gầy, hai mắt như chim ưng mang theo một cỗ khí thế chấn nhiếp người, mơ hồ có một cỗ sát khí tràn ngập quanh thân thể.
– Đồng giáo chủ gần đây dường như có chút bận bịu?
Nhìn thấy người này, trung niên mặc áo bào đen mỉm cười nói.
– Gia Cát trang chủ quả thực là thanh nhàn, quả thực gần đây ta cũng có chút bận bịu, làm phiền Gia Cát trang chủ quan tâm rồi.
Sắc mặt đại hán mặc hắc bào khẽ biến đổi nói.
– Công Tôn tông chủ, nghe nói sát biến giới sơn mạch Vụ Đô có một Phi Linh môn dường như lá gan không nhỏ, cũng dám động thủ với Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông ngươi cũng phải quản chế đi.
Ha ha.
Ánh mắt đại hán mặc hắc bào này lập tức nhìn về phía đại hán áo trắng nói.
– Cảm ơn Gia Cát trang chủ có lòng.
Sắc mặt đại hán áo đen trầm xuống, khí tức chung quanh lập tức lạnh lẽo.
Lão giả áo bào trắng lúc này cũng không nói gì, vẻ hơi khẽ biến đổi, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
– Tất cả mọi người tới rồi, ngày mai chính là ngày Vụ Tinh Hải mở ra.
Tất cả nghỉ ngơi một đêm đi.
Sáng mai Vụ TInh Hải sẽ mở ra.
Lữ Chính Cường mỉm cười nói.
Lập tức mọi người đều đi về phía đội hình của mình.
Lúc này đám đệ tử trong mỗi bên đều có chút kích động nhỏ.
Lúc này vì Vụ Tinh Hải mở ra tất cả chưởng môn đều tới, đồng thời cũng gặp được những người đứng đầu trong Nhất tông Nhất môn Nhất giáo, trong lòng khó tránh khỏi có chút nóng lên.
Bốn phía trên ngọn núi lúc này đã tụ tập ngày càng nhiều người.
Trong sơn mạch Vụ Hải hiện tại cũng có không ít người liên tục tiến vào, số người đang tới đây chỉ sợ cũng phải tới bốn vạn.
Trong ngọn núi lúc này số người cũng vô cùng nhiều, có thể dùng hai chữ tấp nập để hình dung.
Tiếng nghị luận trầm thấp, tiếng nói chuyện, cãi lộn và động thủ, tất cả hội tụ lại tạo thành tiếng động lớn bắn lên thẳng trời cao.
Có rất nhiều người đang chờ đợi giờ phút Vụ Tinh Hải mở ra.
Mục đích của mọi người đều là vì Vụ Tinh Hải ba mươi năm mới mở một lần, tìm kiếm cơ duyên của chính mình, đây chính là mong muốn trong đầu của tất cả mọi người.
Mà dưới sự chờ mong của tất cả mọi người, thời gian chậm rãi trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau đã tới.
Sáng sớm, sương mù dày đặc bao phủ ngọn núi.
Phía đông có ánh sáng xuyên qua, màn đêm bắt đầu biến mất.
Trong ngọn núi có vô số đạo khí tức xuất hiện, tức thì giống như thức tỉnh.
Phù.
Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí từ trong cơ thể.
Khí tức của hắn giờ phút này trở nên vô cùng trầm ổn.
Trong nháy mắt toàn bộ khí tức đều được thu liễm lại, khiến cho người ngoài khó có thể phát hiện.
– Là ngày hôm nay sao?
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn về phía trước.
Cảm nhận vô số đạo khí trước chung quanh khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc.
Đám người vừa tới đây quả thực không ít.
Cũng có chừng bốn vạn người.
Một khối ngọc giản thông quan năm mươi vạn, mấy vạn khối ngọc giản thông qua tuyệt đối là một bút tài phú lớn.
Bút tài phú này khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng ước ao.
Nhất tông Nhất môn Nhất trang này quả thực đúng là biết vơ vét a.
– Mọi người nghe ta nói.
Vụ Tinh Hải ba mươi năm một lần sắp mở ra.
Sau khi tiến vào trong Vụ Tinh Hải trong vòng ba tháng phải trở ra.
Bằng không sẽ bị nhốt ở trong đó.
Người bị nhốt ở trong đó chưa từng có ghi chép lại có thể sống được hết ba mươi năm chờ lần mở ra tiếp theo.
Người muốn tiến vào phải thông qua ngọc giản thông quan, bằng không sẽ bị trận pháp đánh chết.
Vũ Vương, Linh Vương, yêu thú thất giai, linh thú thất giai cũng không nên thử tiến vào.
Nếu như cố chấp tiến vào sẽ bị trục xuất.
Một khi bị phát hiện ra, Nhất tông Nhất môn Nhất giáo chúng ta tuyệt đối sẽ không buông tha.
Một thanh âm trầm thấp vang lên trong ngọn núi, thanh âm không lớn thế nhưng vang vọng đủ để tất cả mọi người có mặt ở đây nghe được.
– Rốt cuộc Vụ Tinh Hải cũng mở ra.
Lục Tâm Đồng đứng dậy.
Cảm nhận không ít khí tức mạnh mẽ chung quanh khiến cho nàng cũng không khỏi kinh ngạc.
Lần này rời khỏi Phi Linh môn một lần khiến cho tầm mắt của nàng cao hơn một bậc.
Hóa ra ngoài Phi Linh môn lại có nhiều cường giả tới như vậy.
– Tâm Đồng, tiến vào Vụ Tinh Hải, cũng không nên đi lung tung, đến lúc đó phải ở cùng với ca ca.
Lục Lâm Thiên nói.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã từng nói qua, lúc tiến vào Vụ Tinh Hải, trong đó sẽ có một đoạn đường có lực lượng mạnh mẽ, nếu như không chú ý thì sẽ bị phân tán với đoàn đội của mình.
Diện tích bên trong vô cùng lớn.
Nếu như lạc nhau, muốn tìm một người giống như mò kim đáy bể.
– Vâng.
Lục Tâm Đồng gật đầu, chuyện này đương nhiên nàng không dám sơ ý.
Ngay lúc này, trong thiên địa đột nhiên ba động, vô số ánh mắt của mọi người lập tức nhìn lên đám sương mù dày đặc không có tận cùng trên bầu trời.
Trên đám sương mù dày đặc kia lúc này bắt đầu xuất hiện từng đợt ba động.
Không biết từ đâu có vô số đạo quang trụ hiện lên, trực tiếp đánh vào đám sương mù dày đặc kia.
Sưu Sưu.
Một cỗ khí tức chấn nhiếp tâm phách của mọi người tràn ra.
Đám sương mù dày đặc tức thì chấn động kịch liệt, phát ra âm hưởng giống như một cơn lốc.
Mà dưới sự khuếch tán của âm hưởng này, đám sương mù ngày càng chấn động kịch liệt, giống như cả thiên địa lúc này cũng đang run rẩy với nó.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm giác được áp lực từ trong không trung.
Một cỗ năng lượng kinh khủng từ bên trong đám sương mù kia tràn ra.
Cỗ áp lực này giống như là gặp phải một đầu mãnh thú hồng hoang đang tỉnh lại, trong lúc vô hình, trong lòng mọi người không khỏi run rẩy.
– Khí tức thật mạnh mẽ.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh lần đầu tiên xuất hiện vẻ ngưng trọng.
– Bạch Linh, Thiên Sí Tuyết Sư, các ngươi vào Không gian thú nang trước đi, hy vọng có thể đem các ngươi tiến vào.
Lục Lâm Thiên khẽ nói.
Lúc này mọi người đều nhìn vào đám sương mù dày đặc đang chấn động trên không trung cho nên cũng không có ai nhìn vào đám người bọn hắn.
– Được.
Bạch Linh đáp, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên được kết, Bạch Linh trong nháy mắt hóa thành một đạo bạch quang lặng lẽ tiến vào trong Không gian thú nang.
Thiên Sí Tuyết Sư cũng lập tức tiến vào, chỉ có Tiểu Long vẫn đứng ở trên vai Lục Lâm Thiên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...