Năng lượng đỏ thẫm to ba mét này ngưng tụ thành thân chim chẳng khác gì hỏa phượng, có vài cộng lông vũ bảy màu ngưng tụ thành mũ phượng, trên cái đuôi có lông vũ bảy màu kéo dài, hai cánh mở ra có hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lắc lư lên xuống, hỏa điểu này chẳng khác gò hỏa phượng hàng lâm.
Ba ba ba…
Nói thì rất dài dòng, nhưng trên thực tế cũng chỉ diễn ra trong hai ba nháy mắt mà thôi, lúc này Vương Quang thúc dục lực lượng cuồng bạo đã tới trước mặt Lục Lâm Thiên.
– Đến đây đi, Chu Tước Quyết.
Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, chân khí trong cơ thể đã tiêu hao hết, hai tay đánh ra đạo thủ ấn cuối cùng, hỏa điểu trước người vỗ cánh bay đi.
Khi hỏa diễm này lướt qua không gian, thân hình ba mét của nó nhanh chóng bành trướng, lập tức hóa thành bốn mươi mét, hỏa diễm quanh thân cuồng bạo, khí tức trên người của nó càng trở nên khủng bố, khí tức cuồng bạo phóng lên trời.
Cảm nhận được khí tức cuồng bạo này, Vương Quang vốn vô cùng tự tin, cảm thấy tóc gáy dựng thẳng lên…
Trên ghế trọng tài, sắc mặt Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông đại biến, trong ánh mắt đầy kinh hãi.
– Tiểu tử không nên!
Bạch Mi trưởng lão hét lớn một tiếng, thân hình lướt tới, thân thể của hắn mang theo khí tức cường hãn lao xuống bệ đá.
Trên bệ đá, hai cánh hỏa điểu chập chờn, đá vụn bắn tới như mưa rào biến thành hơi tiêu tán đi, năng lượng thể đỏ thẫm nhanh chóng lao thẳng tới Vương Quang, thời điểm tới gần Vương Quang thi hư ảnh hỏa điểu biến mất, sau đó ngưng tụ thành một hỏa cầu to lớn, hỏa cầu bạo động căng phồng lên, ngay sau đó là một tiếng nổ cực mạnh xuất hiện trên bệ đá,
Rầm rầm rầm phanh…
Hỏa diễm bao phủ cả bệ đá, không chỉ trên bệ đá, trong phạm vi ít nhất ba trăm mét đều bị ngọn lửa bao phủ.
Trong hỏa diễm có khí tức cuồng bạo phóng thẳng lên trời.
Xùy…
Trong nháy mắt một đạo thân ảnh từ trên ghế trọng tài lao vào hỏa diễm, lập tức bố trí một vòng phòng ngự quanh bệ đá.
Ầm ầm…
Hỏa diễm không ngừng nổ vang, không gian sinh ra rung động, bệ đá bị hỏa diễm phô thiên cái địa này nổ thành hư vô, hỏa diễm khuếch tán ra bốn phía, thiếu chút nữa lao thẳng vào ghế khách quý.
Trong một đống đá vụn, Bạch Mi trưởng lão xuất hiện ở trong đó, một đạo cương quang hiện ra, nhưng mà Vương Quang với khóe miệng có máu tươi chảy ra và ánh mắt đầy kĩnh hãi được bảo vệ bên trong cương quang.
Sau một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Lục Lâm Thiên chậm rãi bò ra khỏi đống đá vụn, sắc mặt tái nhợt, thần sắc uể oải, trên người chật vật không chịu nổi.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào cảnh này, đều kinh hãi không hiểu, các đại gia chủ trên ghế tông chủ và ba chấp sự Vân Dương Tông cũng đứng lên, cảnh vừa rồi hoàn toàn vượt qua dự kiến của bọn họ, Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ thật sự quá cường hãn, một kích này căn bản vũ giả cấp độ Vũ Sĩ không thể thi triển ra được.
Trên khán đài mọi người trợn mắt há hốc mồm, cảnh khủng bố này làm bọn họ kinh hãi.
– Hảo tiểu tử, trận này, ngươi thắng.
Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, trong mắt ánh mắt kinh ngạc, lập tức thu hồi cương khí hộ thân, trong lực lượng cuồng bạo vừa rồi, hắn tự nhiên rõ ràng uy lực của một kích đó, chỉ sợ cho dù Vũ Sư nhất trọng gặp gỡ không chết cũng trọng thương, nếu không phải mình bảo vệ Vương Quang, hiện tại Vương Quang đã là một thi thể.
– Tốt lắm công tử, công tử thắng.
Trên khán đài, Lục Tiểu Bạch lớn tiếng quát lên.
Trên ghế trọng tài, sắc mặt tộc trưởng Vương gia biến thành âm trầm, con mình nắm chắc thắng lợi trong tay, không nghĩ tới cuối cùng vẫn bị thua, mà Lục Đông tới lúc này vẫn còn không tin nổi, Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ thần bí kia lại có thể một lần hành động đánh bại Vũ Sĩ cửu trọng.
Mọi người trên ghế trọng tài đều nhìn ra, nếu không có Bạch Mi trưởng lão bảo vệ Vương Quang, chỉ sợ Vương Quang hiện tại đã chết rồi.
– Vũ kỹ Hoàng cấp sao, là vũ kỹ Hoàng cấp cao cấp, hoặc chí ít là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Trên khán đài, nha hoàn Thúy Ngọc nói nhỏ.
Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào Bạch Mi trưởng lão, nhẹ nhàng hỏi:
– Ta thắng sao?
Bạch Mi trưởng lão nói nhỏ:
– Đúng vậy, ngươi thắng, thật sự ngoài ý muốn của ta.
– Rốt cục cũng thắng.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên mĩm cười, cảm giác hai mắt tối sầm, toàn thân vô lực ngã xuống đất, thi triển Chu Tước Quyết xong thì chân khí trong cơ thể hắn tiêu hao hầu như không còn.
– Lâm Thiên.
Lục Đông, Lục Vô Song lập tức chạy lên bệ đá.
– Hắn không có việc gì đâu, chỉ hao hết chân khí hư thoát mà thôi, điều dưỡng một phen sẽ khôi phục.
Bạch Mi trưởng lão đến bên người Lục Lâm Thiên kiểm tra một phen rồi nói ra.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...