Đỉnh Phong Thiên Hạ


Lực lượng đáng sợ kia nhanh như chớp tiếp cận Chu Minh, rồi giống như một cơn hồng thủy trút xuống, chỉ nghe cạch một tiếng, mặt đất xung quanh Chu Minh chừng nghìn thước lập tức nứt nẻ, từng vết nứt giống như mạng nhện lan tràn ra, đá vụn bắt tứ tung, kình phong tàn sát tứ phía.  
Lúc này Chu Minh đã triệt để kinh hãi, lực lượng cuồng bạo này quá kinh khủng.

Vũ kỹ này so với vũ kỹ vừa rồi đều không phải vũ kỹ tầm thường, chỉ sợ đã tới cấp bậc Huyền cấp sơ giai.

Trong lúc hoảng sợ, thân ảnh Chu Minh nhanh chóng thối lui, quanh thân trong nháy mắt xuất hiện một vòng quang tráo.  
Thế nhưng mặt đất trong chu vi nghìn trượng chung quanh đã bị nứt nẻ, lúc này căn bản không thể lùi lại, công kích của Lục Lâm Thiên quá nhanh khiến cho hắn luống cuống tay chân.  
Phanh Phanh.  
Mặt đất nứt nẻ lập tức bắt đầu bạo liệt.

Phương viên một nghìn thước chung quanh lúc này mặt đất giống như sơn băng địa liệt sụp xuống.

Lực lượng kinh khủng này phóng lên cao khiến cho không gian gợn sóng, đồng thời trong nháy mắt bao phủ trên người Chu Minh.  
Bên ngoài thân thể Chu Minh, quang tráo kia đã bắt đầu xuất hiện từng vết nứt.

Những vết nứt này không ngừng lan tràn ra rồi ầm ầm vỡ tan.


Một cỗ lực lượng mạnh mẽ lập tức đánh vào trên người Chu Minh khiến cho Chu Minh trực tiếp bay ngược về phía sau rồi rơi xuống mặt đất.  
Khục Khục.  
Dưới lực lượng đáng sợ như vậy trong nháy mắt lan tới không gian hơn nghìn thước chung quanh, khiến cho hơn một nghìn đệ tử Thiên Nhất môn bên cạnh toàn bộ đều phun ra máu, thân thể bị đánh bay về phía sau rồi rơi xuống mặt đất.

Bọn họ còn sống hay chết lúc này cũng không có ai đi kiểm tra, thế nhưng chỉ sợ không chết thì cũng phải bị thương nặng.  
Lúc này bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được mặt đất đã bị một chưởng của Lục Lâm Thiên phá hủy, mặt đất trên cái sân rông kia bị lún xuống hiện lên một cái hố sâu chừng nghìn thước, lực lượng cuồng bạo này quả thực khiến cho những người chứng kiến kinh hãi.  
Khục Khục.  
Vẻ mặt Chu Minh vô cùng kinh hãi phun ra một ngụm máu tươi.

Sắc mặt tái nhợt, cố gắng đứng lên.

Ánh mắt của hắn đã có chút kinh hoảng cùng kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  
Chống lại Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng của Lục Lâm Thiên, tuy rằng hắn không bị thương mà còn mơ hồ chiếm thế thượng phong, thế nhưng dưới tác dụng quỷ dị của Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng đã tiêu hao của hắn một phần ba chân khí, mà lúc này lại chống lại Đại Địa Nộ Hống của Lục Lâm Thiên gần đây mới tu luyện thành công, hơn nữa bởi vì Lục Lâm Thiên công kích quá nhanh, hắn không kịp phản ứng cho nên hiện tại đã bị thương.  
Ba năm trước đây hắn tận mắt nhìn thấy Lục Lâm Thiên chỉ có thực lực Vũ Sư mà thôi.

Ba năm sau hắn có thực lực Vũ Tướng cửu trọng mà trong vòng hai chiêu đã bị thương, chuyện này khiến cho hắn vô cùng kinh hãi.


Mà lúc này hắn cũng phát hiện ra, Lục Lâm Thiên là vũ giả tam hệ, khi trước trên đại hội tông môn, Lục Lâm Thiên chỉ thi triển hỏa thuộc tính và thổ thuộc tính mà thôi.

Vừa rồi hắn lại thi triển mộc thuộc tính, đối phương không ngờ lại là vũ giả tam hệ.  
Thân ảnh của Lục Lâm Thiên đứng thẳng ở đó, thực lực của Vũ Tướng cửu trọng rất mạnh mẽ.

Hắn liên tục đánh ra hai đạo công kích của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thế nhưng cũng chỉ để đối phương bị thương nhẹ mà thôi.

Muốn giết đối phương thì cần phải thi triển con bài chưa lật của mình.

Tuy rằng lúc này Lục Lâm Thiên rất muốn thủ xem uy lực của vũ kỹ Huyền cấp trung giai, thế nhưng điều tiếc nuối nhất chính là lúc này tuy rằng hắn có hai bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai, thế nhưng lại chưa đạt tới cấp độ có thể thi triển ra.  
Sưu.  
Thân ảnh Lục Lâm Thiên tiếp tục di động, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh giống như quỷ mị biến mất tại chỗ, lúc này chỉ có một số người mơ hồ nhìn thấy tàn ảnh màu xanh mà thôi.  
– Thủ Vụ Diệt Sát Quyết.  
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên lại tiếp tục xuất thủ, Chu Minh cắn răng đánh ra thủ ấn.

Đồng thời một cỗ lực lượng thủy hệ bàng bạc nhanh chóng hội tụ, không gian quanh người hắn lúc này đã gấp khúc, năng lượng đáng sợ tràn ngập phía chân trời.


Chỉ trong chớp mắt khí tức của Chu Minh đã điên cuồng tăng lên.  
Sưu Sưu.  
Trong không gian, hơi nước màu lam đang ngưng tụ, trong khoảnh khắc bao phủ không gian chung quanh hai người, kình khí cường hãn khuếch tán khiến cho không gian gợn sóng.  
– Hư Linh Huyễn Ấn.  
Khi thân ảnh Lục Lâm Thiên tiếp cận với Chu Minh tới một vị trí nhất định, ánh mắt quỷ dị bắn ra, khí tức quanh người ba động, một đạo công kích quỷ dị tức thì bao vây Chu Minh.  
Trong sát na, khi Chu Minh nhìn về phía Lục Lâm Thiên ánh mắt dại ra.

Trong đầu trong nháy mắt đã bị công kích.

Giờ phút này phản ứng đầu tiên trong đầu của hắn là không ngờ đối phương lại còn là Linh giả.  
– Hàn Băng Ấn.  
Chỉ trong nháy mắt, một tiếng quát trầm thấp vang lên trong không gian, đòng thời có một đạo thủ ấn chừng trăm thước hiện lên, nhiệt độ trong không gian đột nhiên giảm xuống kịch liệt, một cỗ khí tức lạnh lẽo khuếch tán, sóng gợn trong không gian cũng bị đóng băng, hàn khí bắn ra tứ phía.  
– Đi.  
Sau khi đánh ra một đạo thủ ấn cuối cùng, Lục Lâm Thiên quát lạnh một tiếng đem đạo chưởng ấn khổng lồ trong tay đẩy đi.

Trong khoảnh khắc này, một cỗ khí tức lạnh lẽo nhanh chóng tỏa ra.

Nơi chưởng ấn đi qua không gian ở trong một trạng thái vô cùng quỷ dị, trong nháy mắt đóng băng.

Toàn bộ không gian đóng băng, bốn phía có không ít người đang giao thủ, lúc này đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.  

Sưu.  
Khí tức lạnh lẽo tràn ngập trong không gian, bỗng một tiếng nổ lớn vang lên trong không trung.  
Phanh Phanh.  
Toàn bộ không gian đóng băng đột nhiên vỡ tung, hàn khí lạnh thấu xương khuếch tán, một cỗ kình khí cuồng bạo nhanh chóng tản ra trong không trung, những mảnh băng vỡ trên bầu trời hóa thành năng lượng biến mất không thấy đâu.  
Dưới công kích cuồng bạo, kình khí xuyên thấu không gian, không gian hơn một nghìn thước chung quanh lúc này đổ nát, khi kình khí tiêu tán thì thân ảnh của Chu Minh xuất hiện.  
Nhìn Lục Lâm Thiên phía trước, ánh mắt Chu Minh hiện lên vẻ kinh hãi, sắc mặt trắng bệch tới mức vô cùng đáng sợ.  
Khục Khục.  
Thân thể hắn khẽ run rẩy, trong nháy mắt Chu Minh phun ra một ngụm máu, máu tươi mang theo một màu đen nhỏ xuống mặt đất bị đóng băng.

Chu Minh uể oải nhìn Lục Lâm Thiên nói:  
– Ngươi là Linh…  
– Qua đây cho ta.  
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói một tiếng, khi thanh âm vừa dứt, mấy đạo chỉ ấn trong nháy mắt đánh về phía Chu Minh, lúc này Chu Minh đã không còn sức phản kháng, trong nháy mắt bị cấm chế.  
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn vào toàn bộ sân rộng, lúc này tiếng chém giết vang vọng khắp nơi giống như tiếng sấm vang lên không ngừng.

Dưới sự công kích của mấy đầu yêu thú, vô số vũ giả đã trở thành điểm tâm.

Đám đệ tử Phi Linh môn dưới sự dẫn đầu của Chu Ngọc Hậu cũng tham gia chiến trường bên ngoài đang không ngừng truy sát những đệ tử Thiên Nhất môn chạy trốn.  
Ánh mắt khẽ đảo qua toàn bộ, Lục Lâm Thiên nhíu mày, đệ tử Thiên Nhất môn đã không còn sức phản kháng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui