– Thực lực thật mạnh mẽ, Tỉnh Văn Khôn kia cũng là cường giả không ngờ bị giết trong một chiêu.
– Đáng đời hắn.
Phi Linh môn này ba năm trước đây đã tiêu diệt Cửu Hoa môn và La Sát môn, hiện tại Thiên Nhất môn lại trêu chọc vào hắn, sắp có thêm một môn bị tiêu diệt rồi.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, Lục Lâm Thiên được Vũ Tướng bát trọng kia dẫn vào bên trong đấu giá hội.
Lúc này trước mặt Lục Lâm Thiên xuất hiện một phòng khách vô cùng lớn, diện tích to lớn, tổng cộng có hai tầng.
Tầng thứ nhất cao mười thước, chung quanh có một bãi đá lớn, có ba mươi chỗ ngồi xếp đều kéo dài tới tầng thứ hai.
Thế nhưng tầng thứ nhất này Lục Lâm Thiên phỏng đoán có lẽ có thể chứa một vạn năm một vạn sáu người.
– Lục chưởng môn, vị trí các người ở tầng hai.
Vũ Tướng bát trong kia dẫn Lục Lâm Thiên đi tới tầng hai.
Tầng thứ hai này chỉ có thể chứa được bốn năm nghìn người.
Trước mắt được sắp xếp theo cùng một cách, được phân thành các khu vực quy định, mỗi khu vực có thể chứa hai mươi người.
– Lục chưởng môn, đây là phòng của các ngươi, tất cả những phòng này đều chuẩn bị cho một ít môn phái có thực lực.
Mỗi một môn phái chúng ta thu năm vạn kim tệ.
Vũ Tướng bát trọng kia dẫn Lục Lâm Thiên vào một căn phòng, sau khi thi lễ một chút rồi rời đi.
– Năm vạn kim tệ?
Lục Lâm Thiên ngạc nhiên, tối hôm qua hắn bảo Hoàng Phủ Kỳ Tùng thu một nghìn kim tệ một người là tốt rồi, không nghĩ tới Hoàng Phủ Kỳ Tùng này lại thu nhiều như vậy.
Một phòng này cũng có thể chứa được hai mươi người.
Vốn giá ban đầu định đoạt là hai vạn kim tệ lại bị đổi thành năm vạn, hơn gấp đôi.
Phí vào bên ngoài vốn là hai mươi kim tệ lúc này cũng đã trở thành bốn mươi.
Lục Lâm Thiên cười khổ một cái, xem ra quả thực bản thân hắn chưa đủ ác.
Mà lúc này Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn chung quanh một lát, lúc này trên tầng thứ hai đã có chừng ba nghìn người ngồi đó, phía dưới còn có không ít người đang đi lên.
Cúi đầu nhìn xuống khán phòng, khán phòng to lớn như vậy lúc này đã có vô số người.
Thân ảnh đông nghịt, giống như là một đàn kiến hội tụ lại cùng một chỗ, tiếng động lớn, tiếng xôn xao hội tụ lại khiến cho cả đấu giá hội vô cùng ồn ào.
– Lâm Thiên, vừa rồi ngươi hơi khinh suất một chút.
Quỷ Vũ Tông có khả năng sẽ sớm chú ý tới Phi Linh môn chúng ta.
Lục Lâm Thiên vừa mới cùng với đám người Lục Tâm Đồng, Lục Tiểu Bạch ngồi vào chỗ của mình thì thanh âm của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã truyền vào trong tai Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn chung quanh, lúc này cũng không nhìn thấy thân ảnh của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.
– Tiểu tử, đừng tìm.
Ta ở ngay lầu hai, ở nơi này không thiếu một ít lão quỷ thực lực cực mạnh đã bị ngươi hấp dẫn tới.
Xem ra hôm nay quả thực vô cùng náo nhiệt.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh truyền âm vào trong tai Lục Lâm Thiên.
Trong lòng Lục Lâm Thiên nao nao, ánh mắt nhìn về chung quanh, lúc này trên lầu hai hắn mơ hồ có thể cảm giác được có không ít khí tức mờ mịt đang thu liễm lại.
Xem ra lần đấu giá này đã thu hút không ít cường giả tới tham gia.
Trong quan sát của Lục Lâm Thiên, lầu hai có không ít người tự động hợp lại với nhau.
Liếc mắt nhìn qua cũng có người của không ít các thế lực.
Trong đó người có tu vi Vũ Tướng khắp nơi đều có, trong đó có vài đại hán và nữ tử cũng khiến cho Lục Lâm Thiên chú ý, không ngờ đều là Linh Tướng.
Vũ Tướng và Linh Tướng, bình thường muốn gặp trên trấn Hoa Môn đều không dề dễ dàng, thế nhưng không nghĩ tới lần đấu giá này lại có không ít.
Lục Lâm Thiên thầm than, trong Cổ Vực đúng là không đơn giản, ngọa hổ tàng long, số lượng cường giả cũng không ít.
Một đấu giá hội không ngờ lại thu hút nhiều tới như vậy.
– Thiên Sơn môn.
Bên trái, Lục Lâm Thiên nhanh chóng nhận ra mấy thân ảnh quen thuộc, đó chính là người của Thiên Sơn môn.
Cửu Hoa môn, Thiên Sơn môn, Thiên Nhất môn đều là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông.
Lúc này chưởng môn của Thiên Sơn môn đang ngồi cùng với mấy vị trưởng lão trong môn một chỗ.
Lúc này mấy người Thiên Sơn môn không ngừng bàn luận, không biết đang nói cái gì đó.
– Tham kiến Đới tông chủ.
Ngay lúc đó, Lục Lâm Thiên thấy đám người Đới Đường cũng đã đi vào lầu hai.
Lục Lâm Thiên cũng đã sớm an bài một vị trí trên lầu hai cho đám người Đới Đường.
Đám người Thiên Sơn môn khi nhìn thấy đám người Đới Đường tức thì tiến lên nghênh tiếp.
Song phương sau khi hàn huyên một phen lúc này mới cáo từ.
Mà đám người Đới Đường được an bài ở một chỗ cách Lục Lâm Thiên không xa.
– Đới tông chủ, vị trí này có vừa ý với tông chủ không? Ta cố ý tìm Linh Phi tông nói cho Đới tông chủ đó.
Lục Lâm Thiên mở miệng cười.
Vừa rồi đánh chết Tỉnh Văn Không hoàn toàn không để ý tới Quỷ Vũ Tông, dường như Lục Lâm Thiên đã quên chuyện này vậy.
– Đa tạ Lâm Thiên tiểu huynh đệ sắp xếp.
Đới Đường cười nói, dường như chuyện kia hắn cũng không để ý tới.
Thế nhưng có phải thực sự không để ý tới hay không thì chỉ sợ ai cũng có thể nhìn ra.
– Đây là điều nên làm, Phi Linh môn ta vẫn nên tận tình địa chủ thì hơn.
Lục Lâm Thiên nói.
Lúc này thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lầu hai lúc này đã chật người.
Trong tâm thần Lục Lâm Thiên, dường như lúc này trên lầu đã có vài người có tu vi Vũ Suất, về phần Vũ Tướng thì nhiều hơn.
Trong phòng đấu giá giờ đã đầy ắp người ngồi.
Đông.
Trong tiếng ồn ào đột nhiên vang lên một tiếng chuông du dương, khi tiếng chuông này vang lên thì tiếng ồn ào trong phòng đấu giá cũng đột nhiên im lặng.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều không tự chủ mà nhìn về phía trung tâm, tất cả đều đang chờ đợi hội đấu giá bắt đầu.
Dưới hơn vạn ánh mắt đang nhìn, hơn mười người chậm rãi xuất hiện, sau đó lại có thêm tám mươi người từ trong cánh cửa phòng đấu giá đi ra.
Tám mươi người này khí tức cường hãn, mỗi một người đều đã tới Vũ Phách, lập tức phân biệt đứng ở bốn phía bãi đá.
Tám mươi Vũ Phách, loại thực lực này cũng khiến cho không ít thế lực trong đấu giá hội phải lau mắt nhìn.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, thực lực Vũ đường không tồi, đây chính là một thanh đao sắc bén trong tay hắn.
Từ trong cánh cửa phòng đấu giá có hai bóng hình xinh đẹp chậm rãi đi ra, cước bộ nhẹ nhàng, dưới vô số ánh mắt nhìn vào, hai nàng chậm rãi tiến lên bãi đá.
Hai nàng đều là hạng người tuyệt mỹ, dáng vẻ có sáu phần tương tự nhau.
Một người mê hoặc, thiên kiều bá mị, một người uyển chuyển, thanh thoát, người như hai nàng không thể nghi ngờ đều là hạng người tuyệt mỹ.
– Đó không phải là hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi sao?
– Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi không ngờ lại là người của Linh Phi tông, thảo nào từ ba năm trước không có tin tức gì của Quỷ Ảnh La Sát, hóa ra là gia nhập Linh Phi tông.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, hai nàng khẽ nở nụ cười, ánh mắt đảo qua bốn phía, cuối cùng ánh mắt hai nàng dường như vô ý đảo qua phía Lục Lâm Thiên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...