Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lục Lâm Thiên, thần sắc Lục Trung ảm đạm, sau một lát nhìn Lục Lâm Thiên di xa, lúc này mới thả người biến mất tại hậu sơn.
– Tiểu Long, ngươi không sao chớ.
Ôm tiểu Long ở lòng bàn tay, Lục Lâm Thiên lo lắng không thôi, sợ tiểu Long bị thương.
Xuy xuy!
Lưỡi tiểu Long thân mật co duỗi trên tay Lục Lâm Thiên, cái đầu nhỏ và ánh mắt đen nhánh nhìn qua Lục Lâm Thiên, khẽ gật đầu, dường như nghe hiểu Lục Lâm Thiên nói.
– Không có việc gì sao.
Lục Lâm Thiên lại hoài nghi, thực lực hắc y nhân kia ít nhất cũng đạt tới Vũ Phách, tiểu Long bị đánh bay hai lần mà không có việc gì, phòng ngự của nó cũng quá mạnh rồi.
– Lâm Thiên thiếu gia.
– Bái kiến Lâm Thiên thiếu gia.
Sau khi quay về hậu viện, trên đường đi gặp được không ít người hầu, lúc này những người hầu này vô cùng tôn kính hành lễ, một câu thiếu gia, Lục Lâm Thiên sau tế tổ đã không phải là thiếu gia củi mục trước kia, lúc này đã nhận tổ quy tông.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, hắn tất nhiên không đi tính toán với đám người hầu này, lập tức trở lại trong đình viện.
– Nhanh lên, dùng chút sức cho ta!
– Đây là thứ công tử thích nhất, cũng đừng làm hư.
Giọng của Lục Tiểu Bạch vang lên trong tai Lục Lâm Thiên, trong nội tâm khẽ giật mình, lập tức đi vào đình viện, chỉ thấy hơn mười người hầu đang mang không ít đồ đạc.
– Tiểu Bạch, ngươi làm cái gì vậy?
Thần sắc Lục Lâm Thiên trầm xuống kinh ngạc hỏi.
– Công tử, phu nhân nói muốn tới tiền viện.
Lục Tiểu Bạch nói ra.
– Không đi tiền viện, dừng tay cho ta, mang đồ quay trở lại.
Lục Lâm Thiên nói ra, bước chân nhanh chóng đi vào trong phòng.
– Mẫu thân, con không muốn đi tiền viện, chúng ta ở nơi này rất tốt mà.
Lục Lâm Thiên tiến vào phòng thì nhìn thấy mẫu thân và Lục Vô Song đang thu thập đồ vật.
– Lâm Thiên, ta cũng cảm thấy ở đây rất tốt, nhưng vừa vặn đại bá của con tới tìm ta, hắn nói đúng, con phải đi tới tiền viện.
La Lan thị nói ra.
– Mẫu thân, chúng ta ở đây là được rồi.
Lục Lâm Thiên vịn La Lan thị ngồi xuống, thầm nghĩ trong lòng, xem bộ dáng là chính mình không nhận tổ quy tông, Lục gia sẽ nghĩ tất cả biện pháp, bắt đầu thuyết phục mẫu thân mình.
– Đứa nhỏ ngốc này, đại bá của con nói, con đang trong tình thế rất nguy hiểm, ở tiền viện sẽ được an toàn, con không thể ở tại hậu viện, còn nữa, con phải biết, cho con nhận tổ quy tông vẫn là tâm nguyện của mẫu thân, con nghe lời a, xem như vì mẫu thân có được không?
La Lan thị cầm tay Lục Lâm Thiên nói ra.
– Mẫu thân, Lục gia đối người như vậy, người còn giúp Lục gia, chúng ta không cần nhờ Lục gia, nhi tử sau này có thể nuôi người.
Lục Lâm Thiên nói ra, xem ra Lục gia đã nói không ít lời bên tai mẫu thân rồi.
– Lâm Thiên, ta biết rõ trong lòng đệ trách cứ Lục gia, nhưng mà trong chuyện này rất phức tạp, vì an toàn của đệ, phải chuyển tới tiền viện thôi, còn nữa, trên người của đệ vẫn chảy dòng máu Lục gia, nhận tổ quy tông là đương nhiên, xem như hoàn thành tâm nguyện của tam di đi.
Lục Vô Song nói.
– Tỷ biết cái gì?
Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song hỏi.
– Cái này…
Lục Vô Song trong lúc nhất thời nói không ra lời, phụ thân cũng đã nói qua chuyện của tam di, trong nội tâm cũng biết rất khó.
– Lâm Thiên, mẫu thân không sao cả, mẫu thân chỉ cần trông thấy con tốt là được rồi, lại nói mẫu thân sẽ đi với con tới tiền viện, sau này mẫu thân đi theo con hưởng phúc.
La Lan thị khẽ cười nói, trong mắt mang theo thỏa mãn.
– Mẫu thân…
Lục Lâm Thiên không biết Lục gia đã nói gì với mẫu thân, nhìn thần sắc mẫu thân, cũng không muốn làm cho mẫu thân thất vọng, lập tức nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song, nói:
– Vô Song tỷ, làm phiền tỷ nói với đại bá, muốn đệ nhận tổ quy tông, vậy phải đáp ứng đệ một điều kiện.
– Nói đi, Lục gia có thể làm được nhất định sẽ đáp ứng.
Lục Vô Song nói ra.
Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song, nói:
– Muốn đệ nhận tổ quy tông, trước phải cho mẫu thân đệ danh phận chính thức, không thể là vợ lẽ, nếu không ai nói cũng vô dụng.
– Cái này…
Lục Vô Song do dự một chút, lập tức nói:
– Chuyện này tỷ phải nói với phụ thân, Lâm Thiên, đệ trước cứ tới tiền viện đi, cũng an toàn một ít, còn nữa, Tàng Vũ Các của Lục gia đệ bây giờ cũng có thể đi vào, còn có một tháng chính là lúc tỷ thí các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân, vào xem nói không chừng sẽ có trợ giúp với ngươi.
Trong lòng Lục Lâm Thiên vẫn đang suy nghĩ, mình ở phía sau núi gặp phải ám sát, nếu không phải mạng lớn, bản thân mình đã chết rồi, ở hậu viện này đúng là không quá an toàn, vào trong nội viện có gió thổi cỏ lay gì, cường giả trong Lục gia sẽ lập tức biết rõ.
Do dự liên tục, Lục Lâm Thiên cũng cân nhắc tới, trừ an nguy bản thân mình ra, còn có an nguy của mẫu thân, trong hậu viện này, an nguy của mẫu thân mình cũng không thể cam đoan, người Triệu Tuệ muốn đối phó chính mình, nói không chừng cũng có khả năng sẽ đối phó mẫu thân.
Nghĩ tới Triệu Tuệ kia, trong nội tâm Lục Lâm Thiên tràn ngập lửa giận, nhưng lại cũng không có cách nào, thực lực Triệu Tuệ rất mạnh, mình bây giờ căn bản không phải đối thủ, nếu không chính mình đã đánh chết ả trừ hậu hoạn.
– Tốt, đệ trước tiên có thể tới tiền viện, nhưng mà điều kiện kia tuyệt đối không có thương lượng.
Lục Lâm Thiên nói ra, danh phận của mẫu thân mình thế nào cũng phải tranh thủ, đây là mẫu thân nên được.
– Được, tỷ sẽ nói với phụ thân.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên đồng ý đi tiền viện, Lục Vô Song vui vẻ.
– Đình viện thật lớn, thật đẹp!
Trong đình viện vô cùng rộng rãi, Lục Tiểu Bạch hưng phấn nói ra, trong sân của đình viện này còn có hồ nước và giả sơn, không ít cá vàng đang bơi lội trong nước.
Lục Lâm Thiên đánh giá đình viện này, ngược lại có điểm giống với biệt thự, chung quanh đều là thực vật xanh ngát, không khí tươi mát, so với hậu viện thì cách biệt một trời một vực, xem ra Lục gia cũng có của cải phong phú.
– Lâm Thiên, tại đây thế nào, là ta chọn giúp ngươi đây, ta sẽ ngụ ở bên cạnh.
Lục không nói ra.
– Ân, ở đây không tệ, đa tạ Vô Song tỷ.
Lục Lâm Thiên nói ra.
– Đúng rồi Lâm Thiên, ngươi lát nữa đi chọn vài người hầu đi, quét dọn đình viện một chút, còn chiếu cố ngươi và tam di.
Lục Vô Song nói ra, dựa theo quy định trực hệ Lục gia sẽ được phân phối người hầu, có thể có một tiểu quản gia, năm người hầu.
– Tiểu Bạch, chuyện này giao cho ngươi, về sau ngươi cũng ở lại đây.
Lục Lâm Thiên nói ra.
– Vâng, công tử.
Lục Tiểu Bạch đáp, đi theo công tử đúng là quá tốt.
– Đúng rồi, mẫu thân, con muốn bế quan mười ngày, con lại đi ra ngoài một chút, người ở đây đi.
Lục Lâm Thiên nói ra, an bài cho mẫu thân xong, có Lục Tiểu Bạch chiếu cố, ở trong tiền viện này, Lục Lâm Thiên cũng không có lo lắng gì nữa.
– Muốn bế quan, vậy con cẩn thận một ít.
La Lan thị không có ngăn cản, nhi tử đã là vũ giả, bế quan tu luyện là bình thường, sắp tới sẽ tham gia đọ sức với các đại gia tộc trấn Thanh Vân, tự nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...