Đỉnh Phong Thiên Hạ


Mỹ phu nhân dưới người hắn chính là phu nhân Liệt Hỏa Môn, giờ phút này đôi măt đang khép hờ, khi va chạm càng mạnh càng thở gấp.

Mỹ phụ nhân kia không ngừng kêu:  
- Cương Hỏa tốt, ta càng ngày càng ẩm ướt, ngươi nhanh lên đi.

- Tốt, ta nhanh hơn nữa, nhanh tới mức ngươi lên trời.

Đại hán nói xong lại đầu cúi xuống, động tác càng nhanh hơn.

- Cương Hỏa, ngứa chết ta, ngươi ngứa chết ta rồi!  
Mỹ phu nhân không ngừng kêu to.

Đại hán không nói gì, thần sắc càng dâʍ ɖu͙©, hắn lại ra vào tám chín lần liền rung mạnh, cảm giác sướиɠ khoái lan tỏa toàn thân.

- Thoải mái quá, thật sự lên trời!  
Mỹ phu nhân vui sướиɠ hét to lên, toàn thân cũng run rẩy, không nói gì, khép hai chân lại, toàn thân hai người mềm nhũn, lúc này ôm nhau và không ngừng thở dốc.

Sau một lát, mỹ phu nhân đẩy Cương Hỏa ra, nói:  
- Cương Hỏa, hôm nya Địa Hỏa không đồng ý Liệt Hỏa Môn diệt Phi Linh Môn, tại sao ngươi không nói chuyện?  
Đại hán vẫn tựa vào thân thể mềm mại của mỹ phu nhân, một tay thuận thế đùa giỡn thân thể mông lung của mỹ phu nhân, nói:  
- Phu nhân, Nhị ca ta nói có lý, nếu Phi Linh Môn có cường giả Thông Thiên Cảnh cao giai, vậy khó đối phó, huống chi Nhị ca ta nói chuyện, ta không nên xen vào nhiều.


Trong lòng mỹ phu nhân không vui, ánh mắt khẽ nhúc nhích, lập tức đẩy đại hán qua một bên, nói:  
- Địa Hỏa lão gia hỏa kia sau khi chưởng môn bế quan thì không phục ta, mà ngươi không nói câu nào, cả đời cam tâm bị Địa Hỏa áp chế, ngươi không thể có tiền đồ một chút, sau này đừng chạm vào người ta.

Cương Hỏa lập tức sợ, cúi đầu nói:  
- Phu nhân, ta không phải ý tứ này, gần đây ta nghe người ta nói, chuyện lần trước đi đối phó Linh Thứu Tháp, không ít đệ tử đều chết, vì chuyện này Nhị ca không ít lần quở trách ta.

- Ngươi còn không biết xấu hổ nói ra, nếu lần trước ngươi tự mình ra tay, Ôn Tuấn Hùng đã sớm chết rồi.

Mỹ phu nhân trầm giọng nói.

Cương Hỏa oan uổng, vẻ mặt cầu xin, nói:  
- Phu nhân, không phải ngươi nói người thực lực cao ra tay sẽ khiến Linh Thứu Tháp và Đông Tinh Xã hoài nghi chúng ta sao, ta vốn có ý muốn đi mà.

Mỹ phu nhân nghe vậy, phất tay nói:  
- Việc này thôi đi, nói không chừng Phi Linh Môn có quan hệ cực lớn với Linh Thứu Tháp, nhất định phải diệt Phi Linh Môn.

Dừng một lát, ánh mắt mỹ phu nhân chớp lên, nói nhỏ:  
- Lão hổ kia sắp xuất quan, đến lúc đó những cục diện rối rắm này còn chưa thu thập xong, hắn tuyệt đối sẽ giận dữ, ta lần này gây ra tổn thất lớn như thế, đến lúc đó ta khẳng định sẽ bị hắn oán hận, cho nên, nhất định phải trước khi hắn xuất quan giải quyết xong chuyện này.

Cương Hỏa nghe xong, ánh mắt kiêng kị, lập tức nhìn qua thân thể lung linh, sắc đảm ngập trời, nói:  
- Phu nhân, sau khi chưởng môn xuất qua, chúng ta còn có thể như bây giờ không, ta thật không muốn ly khai phu nhân.

Mỹ phu nhân nũng nịu nói:  
- Ngươi phế vật này, sắc đảm không nhỏ, nếu không giải quyết Phi Linh Môn, đừng có gặp mặt ta.

Ánh mắt Cương Hỏa tỏa sáng, nói:  
- Phu nhân, ngươi yên tâm, ta nhất định nghĩ biện pháp, sớm đi đối phó Phi Linh Môn, nhưng mà Phi Linh Môn này có thể có Thông Thiên Cảnh cao giai, ta cần một ít thời gian nghĩ biện pháp, nhị ca nhất định sẽ không đồng ý, cho dù ta tìm giúp đỡ cũng cần thời gian.

Mỹ phu nhân lúc này mới thỏa mãn, nói nhỏ:  
- Vậy còn không sai biệt lắm, nhưng ngươi nên an bài xong mới tốt, nhất định phải giải quyết chuyện này trước khi gia hỏa kia xuất quan, bằng không rất có thể sẽ chọc ra chuyện Liệt Hỏa Môn đối phó Linh Thứu Tháp lần trước, chỉ cần giải quyết Phi Linh Môn, đến lúc đó cho dù lão hổ đi ra, chúng ta vẫn có thể ở cùng nhau, lão hổ một lòng tu luyện, không có thời gian đυ.

ng tới ta.

Cương Hỏa gật đầu, ánh mắt dâʍ ɖu͙©, nói:  
- Ta nhất định an bài nhanh, không phải chỉ là Phi Linh Môn mới ngóc đầu hay sao, muốn diệt cũng không khó, chỉ cần có thể ở cùng với phu nhân, Cương Hỏa ta không gì không làm.


Vừa dứt lời, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Cương Hỏa lại áp lên người mỹ phu nhân.

Hai người lại tiếp tục, sau một lát, trong phòng lại có tiếng va chạm sinh ra.

Hoàng hôn, sơn mạch Huyết Đô, gió nhẹ mang mang theo sát khí xua đuổi mây trắng trên cao, bóng mờ càng ngày càng đậm, dần dần hòa làm một thể với bóng đêm, nhưng sau một lát, ánh trăng màu bạc lại chiếu sáng các nơi.

Trong không gian Phi Linh Môn, màn đêm đang bao trùm.

Thiên Trụ tầng thứ nhất, trong không gian bình tĩnh có dao động truyền ra, theo thời gian qua đi, Vấn Thân Mạc cầm đầu các tu luyện giả linh hồn áo nghĩa luyện khí.

Đồng thời trong Thiên Trụ giới cũng có không ít người bế quan, những không gian này Lục Lâm Thiên âm thầm làm một ít thủ đoạn, cho nên hắn không sợ bị quấy nhiễu.

Bành!  
Trong một không gian có tiếng rống trầm thấp vang lên, trong không gian có chấn động không nhỏ, năng lượng kinh người quét qua các nơi, thật lâu sau đó mới từ từ bình tĩnh trở lại.

- Tại Thị Hoang Thế Giới, ta đột phá đến Thông Thiên Cảnh sơ giai, đột phá ah!  
Bạch Kinh Đường khoanh chân ngồi đó, kích động run rẩy, nhiều năm qua hắn mới có đột phá, đây chính là đột phá trong Thị Hoang Thế Giới, Thông Thiên Cảnh và Ngộ Chân Cảnh kém nhau quá lớn, sau khi đột phá càng cách biệt một trời một bực, tâm tình kích động có thể nghĩ.

Không bao lâu sau, trong Thiên Trụ giới lại có chấn động truyền ra, trong không gian này, Kim Viên bế quan thật lâu cũng sinh ra động tĩnh.

Vù vù!  
Quanh người Kim Viên hội tụ năng lượng thiên địa mênh mông khí tức toàn thân tăng lên, trong Thị Hoang Thế Giới này, đột phá là chuyện quá khó khăn.

Cơ bắp toàn thân đang hấp thu năng lượng thiên địa, khí tức trên người Kim Viên tăng mạnh, cuối cùng đặt chân Ngộ Chân Cảnh cao giai, động tĩnh kinh người từ từ bình tĩnh trở lại!   
Trong Thiên Trụ giới tầng thứ sáu, thời gian đã qua năm năm, năm năm này Lục Lâm Thiên mỗi một ngày không nhàn rỗi, hắn vẫn đầu nhập vào luyện khí, loại trạng thái này làm Lục Lâm Thiên quên thời gian.


Trong trạng thái này, linh hồn lực của Lục Lâm Thiên tiến bộ một cách rất nhanh chóng, luyện khí cũng tiến bộ không ít.

Đêm khuya, màn đêm bao phủ, màn đêm như vô biên vô hạn giống như tấm màn thần bí.

Trăng sáng quét qua bầu trời, bao phủ đại địa, mặt đất mang theo một tấm sa mỏng màu bạc.

Dãy núi loáng thoáng, phía chân trời còn mấy tàn tinh ẩn hiện!   
Trong rừng sâu núi thẩm, trong một đình viện ẩn khuất bằng đá, một thân ảnh cao lớn đáp xuống, người tới tuổi chừng bốn mươi, quàn áo ngắn, hình thể to lớn, hai mắt tỏa ra ánh sáng đỏ trong màn đêm, giống như ngọn lửa đang thiêu đốt.

- Cương Hỏa, ta đã sớm nói, ngươi dám đến ta sẽ gϊếŧ ngươi, ta lúc đầu thiếu nợ nhân tình của ngươi, đã sớm trả lại gấp mười rồi.

Khi đại hán xuất hiện, trong đình viện có một giọng nữ như u hồn truyền tới, trong màn đêm lờ mờ này, tăng thêm âm thanh như vậy đủ làm người ta sởn tóc gáy.

- Dạ xoa đại nhân, ta có chuyện tốt mới đến đây!  
Gió mạnh thổi qua, toàn thân lạnh giá.

- Nói, có chuyện tốt gì?  
Giọng nữ u hồn này vang lên bên tai Cương Hỏa, Cương Hỏa biến sắc, hắn nhanh chóng quay đầu ra sau, lập tức hoảng sợ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui