Vấn Thân Mạc nói xong, hắn rơi lệ đầy mặt, gần đây hắn sống rất giày vò, nội tâm giằng xé, khôi lỗi, đan dược, tọa giá khôi lỗi, chiến hạm, đại trận có phương pháp luyện chế và bố trí, đều là cao thâm huyền ảo, nhưng mỗi phương pháp luyện chế, Lục Lâm Thiên đều cấp hắn một nửa, xem phía trước không có đằng sau, nghiên cứu phía trước không thể lĩnh ngộ phía sau, đối với tu luyện giả linh hồn áo nghĩa, đối với hắn là tra tấn không gì sánh nổi.
Lục Lâm Thiên nghe vậy cười nhạt, Lục Lâm Thiên muốn chính là hiệu quả này, Lục Lâm Thiên cho Vấn Thân Mạc chính là tri thức của Đại Thiên Linh Lục, với tu luyện giả linh hồn áo nghĩa là hấp dẫn không gì sánh nổi.
Nhìn Vấn Thân Mạc, Lục Lâm Thiên cười nhạt, hỏi:
- Vậy ngươi cân nhắc như thế nào?
Vấn Thân Mạc nhìn thẳng vào Lục Lâm Thiên, ánh mắt xoay chuyển, nói:
- Ta gia nhập Phi Linh Môn, ta cầu ngươi cho ta gia nhập Phi Linh Môn, ngươi không cho ta gia nhập Phi Linh Môn, dù sao ta cũng không đi, đúng rồi, những phương pháp luyện chế khôi lỗi, đan dược, tọa giá khôi lỗi, chiến hạm, trận pháp này, phía sau ngươi đều có, cho ta xem một chút được hay không, chỉ cần ngươi cho ta xem, về sau ta sẽ làm trâu ngựa cho Phi Linh Môn, uy, ngươi đừng đi, rốt cuộc có được hay không, ta cầu ngươi, ngươi cho ta nhập Phi Linh Môn không được sao! Uy, ta muốn gia nhập Phi Linh Môn!
! !
- Bái kiến chưởng môn.
Trong đại điện, lúc này có gần trăm người cung kính hành lễ, hòa thượng béo gầy, Bạch Kinh Đường đang ở đây, lúc này Phi Linh Môn Ngộ Chân Cảnh tổng cộng mười sáu người, tăng thêm Kim Viên là mười bảy, nhưng mà Kim Viên vẫn đang chữa thương, nhưng thương thế đã sớm không đáng ngại, dương như có lĩnh ngộ, cho nên Lục Lâm Thiên không quấy rầy.
Lục Lâm Thiên nhìn mọi người, hơn mười Ngộ Chân Cảnh, bảy tám chục Phá Giới Cảnh, thực lực như vậy đủ quét ngang Vạn Cổ Thế Giới, nhưng đối phí Thiên Thủy Môn lại không đủ.
Lúc này Lục Lâm Thiên lại tuyên bố Bạch Ngọc Đường là phó đường chủ Ngoại Đường, mà Vấn Thân Mạc đang đưng bên cạnh Lục Lâm Thiên, hắn cũng thành phó đường chủ Linh Đường, Thiên Dương Môn còn một trưởng lão Ngộ Chân Cảnh cao giai, tạm thời phụ trách chuyện Võ Đường.
Bốn Ngộ Chân Cảnh trung giai cũng trở thành trưởng lão, bảy Ngộ Chân Cảnh biến thành hộ pháp, đồ vật trên người bọn họ, Lục Lâm Thiên không động, nhưng lại giao cho bọn họ không ít đan dược chân phẩm, Phá Giới Cảnh cũng có không ít đan dược giới phẩm, chuyện này làm người Thiên Dương Môn bất ngờ, chưởng môn quả nhiên hành động vượt qua suy đoán của bọn họ.
Sau khi an bài tất cả, Lục Lâm Thiên mới rời khỏi đại sảnh, Vấn Thân Mạc chủ động đi vào Thiên Trụ giới, muốn nghiên cứu tri thức vừa đạt được!
Sau khi đưa Vấn Thân Mạc vào trong Thiên Trụ giới, Lục Lâm Thiên tính toán thời gian, thương hội Thải Vân cũng sắp đưa tài liệu tới rồi, sau khi có tài liệu, hắn sẽ luyện cế chiến hạm và khôi lỗi, đây là biện pháp tăng thực lực của Phi Linh Môn rất nhanh, về phần tinh thạch thế giới mua sắm tài liệu, hắn chỉ có thể dựa vào bán chiến hạm và tọa giá khôi lỗi.
Vạn sự khởi đầu nan, lúc này Phi Linh Môn tại Thị Hoang Thế Giới chỉ mới có hình thức ban đầu, trong lòng Lục Lâm Thiên thở dài, vì nhân nhân trên đại lục Linh Vũ, tất cả còn xa lắm.
Nội tâm Lục Lâm Thiên không có chút oán hận nào, đạt được càng nhiều, trả giá càng nhiều, càng trả giá nhiều sẽ giúp mình càng mạnh.
- Tiểu Long, ngươi bây giờ đang ở nơi nào?
Bên ngoài đình viện, Lục Lâm Thiên nhìn đỉnh núi, hắn nhớ tiểu Long.
!
Trong thiên địa, núi non trùng điệp, trong sơn mạch có tiếng thú rống không dứt.
Rống!
Ô!
Trong thế giới này tiếng thú rống vang vọng các nơi, tùy ý có thể nhìn thấy cường giả thú tộc.
Trong kiến truc vàng son lộng lẫy, to lớn đồ sộ, chung quanh có năng lượng thiên địa rất đậm, cũng có được cấm chế và đại trận cực lớn, không phải người bình thường có thể tới được.
- Tiểu tử, ngươi có tư cách gì đi theo bên cạnh Tĩnh Thần công chúa, đừng tưởng rằng Vân Hoàng nói lưu ngươi lại, ngươi có tư cách đi theo tại Tĩnh Thần công chúa hay sao? Ngươi có tư cách đi vào mật địa tu luyện sao?
Bên ngoài đại điện to lớn, trên một quảng trường lớn khủng khϊếp, hơn mười thân ảnh to lớn nhanh nhẹn vây quanh một thanh niên áo bào vàng.
Tóc của thanh niên áo bào vàng hơi xoắn lại, trong mi tâm còn có ấn ký nhàn nhạt, trong tôn quý còn có yêu mị.
- Thiết Hùng, ngươi muốn như thế nào, xem ta không tồn tại sao?
Bên cạnh thanh niên áo bào vàng có một thiếu nữ thanh lệ thoát tục nhìn thẳng vào đám người đang vây quanh, nàng rất tức giận, nhưng lại sinh ra khí chất cao quý, giống như hoa sen mới nở.
- Công chúa, hắn chỉ là người ngoài, vì sao lại giúp đỡ hắn, ở đây đều là các vị tướng quân chinh chiến bên ngoài, tên này không có tư cách đi bên cạnh ngươi.
Nam tử nói chuyện to lớn như gấu chó, khí tức toàn thân hùng hậu, mắt nhìn thẳng thanh niên áo bào vàng, nhưng hắn vẫn cung kính với nữ tử.
Sắc mặt nữ tử âm trầm mang theo uy áp trời sinh, khí chất làm cho không người nào dám bất kín, đang muốn muốn nói cái gì, thanh niên áo bào vàng lại nói:
- Tĩnh Thần công chúa, bọn họ tới tìm ta, cứ giao ta giải quyết.
Nữ tử gọi là Tĩnh Thần công chúa cắn môi, lập tức gật đầu, đôi mắt dễ thương mang theo một tia lo lắng, nói với thanh niên áo bào vàng:
- Tiểu Long, vậy ngươi cẩn thận một chút.
Tiểu Long gật đầu, đôi mắt nhìn qua nam tử trước mặt, nói:
- Thiết Hùng, ngươi muốn làm cái gì?
Nam tử tên là Thiết Hung phất tay của mình, lạnh lẽo nhìn tiểu Long, nói:
- Về sau trung thực cách xa Tĩnh Thần công chúa một ít, ngươi cũng buông tha tư cách tu luyện trong mật địa, danh ngạch không phải của ngươi, bằng không ta sẽ không khách khí với ngươi.
Tiểu Long lườm Thiết Hùng, nói:
- Loại người như ngươi, nhớ ngày đó trên đại lục Linh Vũ, ta giáo huấn không biết bao nhiêu tên, ngươi còn chưa có tư cách khoa tay múa chân trước mặt ta, tốt nhất nhanh cút qua một bên, bằng không ngươi sẽ hối hận.
Thiết Hùng nghe vậy, lập tức giận dữ, hắn tức giận quát:
- Tiểu tử không biết phân biệt, xem mặt mũi Tĩnh Thần công chúa, ta vốn là còn ý định nói chuyện với ngươi, không nghĩ tới ngươi không biết điều, cũng đừng trách ta không khách khí, đây là ngươi tự tìm.
Vừa quát xong cánh tay rung lên, một đạo nguyên lực hùng hồn bộc phát, nắm dấm thật lớn phá không bay đi, chấn vỡ không gian đánh vào người tiểu Long.
Phanh!
Một quyền đánh xuống, thân ảnh nhỏ gầy của tiểu Long vững như bàn thạch, không chút di động, ánh mắt mang theo chiến ý, cánh tay có hỏa diễm tử kim sắc giao thoa, hắn sớm ngưng tụ một quyền, lúc quyền của Thiết Hùng đánh xuống, hắn cũng ra tay.
PHỤT!
Không có chút trốn tránh, ánh mắt Thiết Hùng chưa kịp quan sát, một quyền của tiểu Long đã đánh hắn phun máu, thân thể tráng kiện bay ra xa, nương theo đó là mấy thân ảnh đứng gần bị ảnh hưởng bay theo.
Rầm rầm rầm!
Từng thân ảnh nện xuống đất, sắc mặt Thiết Hùng trắng bệch, một quyền này mạnh thế nào, chỉ có hắn tự mình biết, trong quyền của tiểu Long Thủ mang theo hỏa diễm nóng bỏng đang thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của hắn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...