Đỉnh Phong Thiên Hạ


- Hai vị đại nhân, huyết sát thâm uyên này rất nguy hiểm, rất nhiều cường giả có đi không về, khí huyết sát trong đó rất nồng đậm, có thể làm cho cường giả bị ảnh hưởng cực lớn.

Sắc mặt Phạm Thống tái nhợt, với thực lực của hắn, huyết sát thâm uyên này ảnh hưởng lớn lên người hắn.

- Còn có thể chống lại không?  
Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn qua Phạm Thống, trong nội tâm vẫn kinh ngạc, khí huyết sát nơi này ngay cả người có tu vị Phá Giới Cảnh cũng khó chống lại, nhưng Phạm Thống chỉ có tu vị Hậu Thiên đã có thể chèo chống, thời điểm này còn có thể nói chuyện, điểm này có thể thấy hắn bất phàm.

- Lục đại nhân, ta có thể kiên trì một lát, tâm tình ta không tệ, trong đầu còn có được bảo vật linh hồn, cho nên còn có thể chống lại.

Người mang hai chủng áo nghĩa chi nguyên cũng đã bị biết rõ, Phạm Thống không cần dấu diếm gì nữa.

- Có bảo vật linh hồn ngươi còn dám nói ra, không sợ ta đoạt ngươi sao?  
Lục Lâm Thiên cười cười, hắn đã sớm có suy đoán, nếu không có bảo vật linh hồn thì Phạm Thống không thể chống lại lâu như thế.

- Lục đại nhân sẽ không, ta có trực giác, nếu Lục đại nhân ra tay, ta cũng nhận mệnh, dù sao bí mật trên người ta Lục đại nhân cũng biết, cho nên ta không có ý định giấu diếm.

Phạm Thống trả lời, trong mắt không có bao nhiêu cảnh giác, ngược lại hắn rất trầm tĩnh, nếu người trước mặt muốn ra tay với hắn, hắn biết rõ hắn cảnh giác cũng vô dụng, ngay cả chạy trốn cũng không có cơ hội.

- Chúng ta đi xuống đi, không chống nổi thì lên tiếng.

Lục Lâm Thiên nói với Phạm Thống, trong nội tâm cũng rất muốn biết, điểm mấu chốt cực hạn của Phạm Thống là ở đâu, có thể chống lại tới mức độ nào.


Phạm Thống gật gật đầu, thân ảnh ba người tiến vào trong huyết sát thâm uyên, vừa tiến vào trong huyết sát thâm uyên, khí huyết sát thổi vào mặt, khí huyết sát nồng đậm làm linh hồn người ta không ngăn cản nổi.

Dưới vực sâu bao la khôn cùng, ánh trăng bao phủ các nơi, ánh trăng bị ngăn cản bên ngoài, càng xuống càng u ám.

Ô oa!.

Trong lúc mơ hồ, tiếng ma quỷ gào khóc từ sâu trong thâm uyên truyền ra, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Tâm thần Lục Lâm Thiên quan sát phía dưới, phát hiện khí huyết sát ngăn cản tất cả dò xét, căn bản không cách nào nhìn trộm bao sâu, Lục Lâm Thiên biết rõ linh hồn lực của mình không tệ, sợ rằng người bình thường không thể dò xét được bao xa.

Sưu sưu.

Ba người cẩn thận đi xuống dưới, tốc độ không dám quá nhanh, thâm uyên giống như vô cùng vô tận, sâu không thấy đáy.

Ba người chìm xuống năm ngàn mét, vẫn sâu không thấy đáy, mà khí huyết sát càng ngày càng nồng nặc, khí huyết sát trùng thiên, trong thâm uyên u ám còn có khí huyết sát ngưng tụ thành vòng xoáy.

Những vòng xoáy này có thể xé rách không gian, một khi bị ảnh hướng sẽ bị khí huyết sát ăn mòn thân thể, người có tu vị Ngộ Chân Cảnh cũng gặp nguy hiểm.

Mà khí huyết sát càng lúc càng nồng nặc, ba người bị lực cản càng lớn, chỉ có đại hồn anh trong đầu Lục Lâm Thiên càng ngày càng hưng phấn.

- Lục đại nhân, ta không chống nổi.

Thời điểm xâm nhập bảy ngàn mé dưới thâm uyên, sắc mặt Phạm Thống tái nhợt, ánh mắt đỏ thẫm, mồ hôi lạnh ứa ra, không cách nào chống lại.

Xùy.

Trong tay Lục Lâm Thiên có hào quang bay ra bao phủ trên người Phạm Thống, trong nội tâm âm thầm khϊếp sợ, khí huyết sát nơi này sợ rằng người có tu vị Phá Giới Cảnh cao giai cũng khó có thể chống lại, Phạm Thống có thể đi tới nơi đây, từ cấp độ Hậu Thiên tới Phá Giới Cảnh cao giai là một khoảng cách quá lớn.

- Đa tạ Lục đại nhân.

Phạm Thống cảm kích nhìn qua Lục Lâm Thiên, trong hào quang bảo hộ, áp lực tiêu tán toàn bộ, sắc mặt dần dần bình phục một ít, đỏ thẫm trong mắt nhạt đi nhiều.

Ba người tiếp tục xâm nhập, lại xâm nhập hơn ngàn mét, tổng cộng đã vượt qua hơn vạn trượng, ba người rốt cục đáp xuống đất, nơi đây rất lớn.

Trên mặt đất, không gian u ám, tiếng kêu gào khắp nơi, hồi âm cũng vang vọng bên tai, còn có không ít xương trắng um tùm, đống xương trắng tích không ít, khắp nơi đều có, trong đó có không ít thi cốt Thú tộc, từ màu sắc mà nhìn có thi cốt gần đây mới rơi xuống, không ít đã hóa thành thi phấn.

- Lâm Thiên huynh đệ, nơi này thật sự quỷ dị, thi cốt nơi đây không ít.


Ánh mắt Kim Viên quan sát chung quanh, sắc mặt tái nhợt không ít, khí huyết sát không ngừng ăn mòn các nơi, kể cả linh hồn, không phải người bình thường có thể chống lại, hắn có tu vị Ngộ Chân Cảnh trung giai cũng bị ảnh hưởng cực lớn.

Nhất trên phương diện linh hồn, khí huyết sát ăn mòn không nhẹ, hơi không chú ý, linh hồn sẽ xuất hiện phiền toái.

- Phạm Thống, ngươi xác định trong đây có bảo vật sao?  
Tâm thần Lục Lâm Thiên nhìn trộm một hồi, hắn nhin Phạm Thống.

Vù vù!  
Nhưng vào lúc này, lời của Lục Lâm Thiên còn chưa dứt, không gian chung quanh lập tức vặn vẹp, phát ra tiếng ‘ vù vù ’ rất nhỏ.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, không gian chấn động rất khủng bố, một luồn sát khí khủng khϊếp và tàn hồn lan tỏa ra chung quanh.

Xèo! xèo!  
Một giây sau, thời điểm sắc mặt ba người biến hóa, từng tiếng ‘ xèo! xèo ’ làm linh hồn đau đớn, từng vật màu đỏ khủng bố xuất hiện trên không trung.

Những vật màu đỏ này giương nanh múa vuốt giống như lệ quỷ, đầu lớn thân nhỏ, nó há miệng tấn công ba người.

- Đồ vật quỷ quái, chết đi cho ta.

Kim Viên trên đường đi không có cơ hội ra tay, lúc này dẫn đầu xông lên, nguyên lực chấn động, thân ảnh như thiểm điện, một dấu quyền ấn đánh nát không gian, đánh thẳng vào quỷ vật đáng sợ.

Bành!  
Một tiếng, không gian bị đánh nát, không gian chung quanh run lên, quỷ vật dữ tợn bị chấn nát không còn.

Xèo! xèo!  
Đồng thời lúc này, quỷ vật bị Kim Viên chấn vỡ đã ngưng tụ lại.


Bành bành.

Kim Viên lại ra tay như thiểm điện, đánh nát không gian, quỷ vật dữ tợn bị đánh nát, khí huyết sát bạo phát ra, khí kình quét qua các nơi, không gian chung quanh bị tan nát không ít.

Qua một giây sau, cả không gian đột nhiên vặn vẹo lần nữa, nổi lên một tia chấn động kỳ dị, trong chấn động kỳ dị này có một đạo huyết sát mới sinh ra.

Khí huyết sát bị Kim Viên đánh nát đã khôi phục lần nữa, khí huyết sát bàng bạc bao phủ hư không, tuy những khí huyết sát này không phải quá mạnh, nhưng tiếng nổ sinh ra lại không nhỏ, có thể ảnh hưởng trực tiếp tới linh hồn.

- Thật sự quá quỷ dị.

Sắc mặt Kim Viên kinh hãi, vừa muốn ra tay lần nữa!.

- Kim Viên đại ca, những quái vật huyết sát này không phải thực thể, thực lực không được, nhưng chúng rất phiền toái, không thể dùng man lực phá hủy chúng.

Thân ảnh Lục Lâm Thiên đến bên người Kim Viên, ánh mắt ngưng trọng, cũng không phải vì những quỷ vật này, mà là Lục Lâm Thiên phát hiện khí huyết sát dưới vực sâu còn kém hơn cả khí huyết sát phía trên vực sâu.

Thời điểm vừa vào vực sâu, Lục Lâm Thiên nhớ rõ Phạm Thống không cách nào ngăn cản khí huyết sát, nhưng bây giờ đang ở dưới vực sâu, Phạm Thống không cần chính mình bảo hộ vẫn có thể chèo chống khí huyết sát.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui