Ánh mắt bản thể Lục Lâm Thiên trầm xuống, không gian chung quanh chấn động mạnh, trực tiếp tiến tiến vào trong miệng hỏa diễm cự nhân, nhiệt độ khủng khϊếp làm linh hồn run run, thân ảnh bản thể Lục Lâm Thiên đã tiến vào trong thế giới thái cổ U Minh Viêm.
Lục Lâm Thiên ngừng trong nội thế giới biển lửa màu xanh, ánh mắt nặng nề, nếu người tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai tiến vào trong này, chỉ sợ tan thành mây khói trong nháy mắt.
Nhìn hỏa diễm khủng khϊếp chung quanh, Lục Lâm Thiên bình tâm tĩnh khí, hắn khoanh chân trong hỏa diễm màu xanh da trời, toàn thân run lên, nguyên lực hoạt động, kết xuất thủ ấn, hỏa diễm nóng bỏng chung quanh bay vào trong miệng, lập tức tiến vào thân thể của hắn.
- Ah!
Hỏa diễm khủng bố tiến vào miệng Lục Lâm Thiên, hắn lập tức kêu thảm thiết, nhưng nơi này chính là không gian của thái cổ U Minh Viêm hỏa, Lục Lâm Thiên cũng không muốn kêu lớn như thế, hắn cắn răng thừa nhận nhiệt độ khủng bó, điều khiển hỏa diễm thái cổ U Minh Viêm chạy khắp toàn thân.
Nhiệt độ cao như vậy, toàn thân Lục Lâm Thiên trực tiếp run rẩy, nhiệt độ cao làm linh hồn của hắn căng cứng, hỏa diễm thái cổ U Minh Viêm có thể nướng chín thân thể, cường giả tu vị Phá Giới Cảnh không cách nào thừa nhận trực tiếp, thân thể sẽ hóa thành tro tàn ngay lập tức.
Điểm này không chỉ là đau đớn, còn cần ý chí vô cùng cường đại, cường hãn đến mức tự làm khổ mình, thiếu một thứ cũng không được, nếu không thân thể cũng hóa thanh tro tàn ngay.
Lúc này cũng chỉ có Lục Lâm Thiên mới dám thử loại chuyện tự ngược biếи ŧɦái như vậy, đương nhiên, Lục Lâm Thiên cũng không phải muốn cố ý nếm thử, Lục Lâm Thiên cũng không muốn nếm thử, nhưng hắn đã hết cách rồi, trên người có Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, Lục Lâm Thiên cũng là bị ép bất đắc dĩ.
Thái cổ U Minh Viêm tiến vào cơ thể, đau đớn tàn phá thân thể và linh hồn này làm cho Lục Lâm Thiên nhớ tới Ma Linh Yêu Nữ, tất cả đều do Ma Linh Yêu Nữ hại người quá nặng, lần sau nếu có cơ hội, thù này không báo không quân tử.
Nghĩ đến báo thù, nội tâm Lục Lâm Thiên không nhịn được, nghe khẩu khí của Phạm Sàm, Thiên Thủy Môn còn cố kỵ Phong Vân Sơn, Ma Linh Yêu Nữ chính là tam đương gia của Phong Vân Sơn, chính mình muốn báo thù sợ là thời gian ngắn còn không được, về sau có cơ hội mới báo thù, quân tử báo tguf, mười năm trăm năm cũng không muộn.
Thái cổ U Minh Viêm tiến vào thân thể, tâm niệm Lục Lâm Thiên khẽ động, trực tiếp cho thái cổ U Minh Viêm khuếch tán ra, không ngừng tiến tới nơi có Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư.
Hắn vốn là nhất thể với thái cổ U Minh Viêm, chuyện này làm cho Lục Lâm Thiên cảm thấy nhẹ nhõm không ít, bằng không nhất định thảm hại hơn, nhưng mà mặc dù như thế, bản thể Lục Lâm Thiên vô cùng thống khổ, toàn thân như bị nướng chín.
Lục Lâm Thiên cảm giác mình lúc này biến thành con gà quay, bị đốt từ trong ra ngoài, sớm muộn gì cũng chín, hắn ứa mồ hôi lạnh, thảm nhất là đau đớn lại không thể kêu, loại thống khổ này tuyệt đối không phải người thường có thể thừa nhận.
- Tốt tốt.
Từ khi thái cổ U Minh Viêm bao phủ toàn thân, Lục Lâm Thiên vẫn sợ không có biện pháp với Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, cho nên nội tâm vẫn còn e sợ.
Khi hỏa diễm thái cổ U Minh Viêm bao phủ, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư đang ở trong máu huyết và cốt tủy đang run rẩy, lập tức bản năng chui ra khỏi huyết mạch và gân cốt, bắt đầu bò tới nơi không có thái cổ U Minh Viêm.
- Hữu dụng.
Trong lòng Lục Lâm Thiên vui vẻ, thái cổ U Minh Viêm của hắn có thể làm Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư thúc thủ vô sách.
Thái cổ U Minh Viêm đi qua nơi nào, tất cả Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ở ven đường đều run rẩy sau đó chạy đi.
Lục Lâm Thiên tin tưởng tăng nhiều, giống như trong nháy mắt trong cơ thể đau đớn muốn chết, cũng cảm giác được dễ chịu không ít, thái cổ U Minh Viêm có tác dụng, nhưng trong thái cổ U Minh Viêm bao phủ cơ bắp và gân cốt thật chậm.
Tuy Lục Lâm Thiên vận dụng thái cổ U Minh Viêm đốt cháy thân thể của mình, nhưng trong quá trình này cũng có được biện pháp bảo hộ có nguyên lực bảo hộ, bằng không thái cổ U Minh Viêm tiến vào cơ thể sẽ đốt bản thân thành tro tàn.
Ước chừng nửa giờ sau, toàn thân Lục Lâm Thiên bị bao phủ trong ánh sáng màu xanh, càng trọng yếu hơn là, toàn thân Lục Lâm Thiên đang bị thiêu đốt, hắn cực kỳ thống khổ.
Hắn mượn nhờ hỏa diễm thái cổ U Minh Viêm, rốt cuộc Lục Lâm Thiên cũng đuổi Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư tới hai lòng bàn tay, trên lòng bàn tay, hắn có thể nhìn thấy những đốm đen đang nhúc nhích trên lòng bàn tay, rậm rạp chằng chịt, chúng nhỏ như sợi tóc.
Xùy!
Thủ ấn Lục Lâm Thiên run lên, chỉ thấy kim quang sáng ngời, mười ngón tay bị phá vỡ một lỗ máu.
- Tốt tốt.
Cùng lúc đó, Lục Lâm Thiên khống chế thái cổ U Minh Viêm bao phủ lòng bàn tay, nhiệt độ khủng bố mang theo khí tức âm hàn, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư trong lòng bàn tay nhanh chóng rút lui.
XIU!.
XIU! !
Trong giây lát đó, Lục Lâm Thiên nhất cổ tác khí vận dụng nguyên lực bành trướng kinh mạch hai tay, cuối cùng bức máu tươi bắn thẳng ra bên ngoài.
Mười tia máu tươi bắn ra mang theo rất nhiều bóng đen, trong máu tươi mang theo Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, tất cả Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư đều bị Lục Lâm Thiên bức ra khỏi người.
Thở ra một hơi, Lục Lâm Thiên phun ra hỏa diễm âm hàn nóng bỏng, thân thể thoát lực, hắn vô cùng mệt mỏi khi làm những việc này.
- Xảy ra chuyện gì!
Trong một sơn mạch, thân ảnh uyển chuyển tới cực điểm dừng lại, trên dung mạo thanh tú mang theo một tia nghi hoặc.
- Tam đương gia, có phát hiện sao?
Thân ảnh khôi ngô đi tới bên cạnh, cung kính hỏi, nếu Lục Lâm Thiên ở chỗ này, nhất định sẽ quay đầu bỏ chạy, hai người này chính là Ma Linh Yêu Nữ đặt Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vào người của hắn, người còn lại chính là đại hán khôi ngô Hổ Sơn, tu vị thực lực hai người rất mạnh.
Thì ra Lục Lâm Thiên cho rằng, thực lực tên đại hán ít nhất là Ngộ Chân Cảnh, nhưng mà khi giao thủ với Phương Chí Thành, Lục Lâm Thiên mới biết được, thực lực của tên đại hán còn mạnh hơn Phương Chí Thành rất nhiều, cho nên thực lực người này không phải là Ngộ Chân Cảnh, chỉ sợ ít nhất cũng đạt cấp độ Thông Thiên Cảnh.
- Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư của ta sinh ra vấn đề nhỏ, giống như gặp phải vật khắ chế.
Nữ tử ngẩng đầu, lập tức nói nhỏ:
- Lục Lâm Thiên nhất định đang ở trong sơn mạch Cổ Lan, cẩn thận tìm cho ta, tách ra tìm hắn, phải bắt sống.
- Tìm được tiểu tử kia, ta sẽ lột da hắn ra, ngay cả đồ vật trong tay Hổ Sơn ta cũng dám đoạt, ta tuyệt đối không tha cho hắn.
Hổ Sơn quát, Tử Linh Thánh Dịch bị tiểu tử tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai cướp trong tay mình, đây là sỉ nhục lớn nhất đời hắn, cũng thành trò cười của hắn, cho nên hắn hiện tại rất hận Lục Lâm Thiên.
- Lục Lâm Thiên, nếu ngươi làm tổn thương Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, ta sẽ không để yên cho ngươi.
Ánh mắt nữ tử trầm xuống, dậm chân một cái, thân ảnh uyển chuyển hóa thành hào quang rời đi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...