Đỉnh Phong Thiên Hạ


Sau khi suy nghĩ kỹ càng, bất tri bất giác trời đã sáng.

Phương đông đã có ánh bình minh, mặt trời đỏ xuất hiện.

Phương Thải Y vào sáng sớm đã đi tới đình viện, mang cho Lục Lâm Thiên mấy hoa quả tươi, ngày hôm qua có hẹn, tiếp tục đi Thải Hồng điện, Lục Lâm Thiên còn phải tìm hiểu thêm về thế giới bên ngoài.

Nhìn nữ tử trước mặt mình, nội tâm Lục Lâm Thiên sinh ra một ít cảm kích, rời khỏi đại lục Linh Vũ, một đường bị đuổi đuổi gϊếŧ, đối với người đầu tiên có thiện ý với mình, làm cho Lục Lâm Thiên sinh ra tâm tư cảm kích.

Một đường trò chuyện với nhau, hai người lại đến Thải Hồng điện, trên đường đi, Phương Thải Y dường như cảm thấy hứng thú khi trò chuyện với Lục Lâm Thiên, nàng nói không ngừng.

Lục Lâm Thiên cũng từ miệng Phương Thải Y biết được, mẫu thân nàng vẫn lạc trong một bí cảnh, khi đó nàng mới mấy tuổi mà thôi, sau đó được phụ thân nuôi lớn, cho nên từ nhỏ vẫn chỉ một mình.

Phương Thải Y nhìn tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, nhưng thời gian tu luyện đã hơn hai trăm năm, hiện tại đã có tu vị Ngộ Chân Cảnh sơ giai, trong cả Vạn Cổ Thế Giới, cũng trừ phụ thân Phương Chí Thành ra, nàng là cường giả hiếm có.

Chuyện này làm cho Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ, tính toán ra Phương Thải Y còn lớn tuổi hơn hắn, toàn bộ thời gian tu luyện của hắn cộng lại chỉ vài chục năm mà thôi.


Nhưng lập tức làm cho Lục Lâm Thiên nghĩ đến, Phương Thải Y tu luyện trên đại lục Vạn Cổ hai trăm năm đạt đến Ngộ Chân Cảnh sơ giai, mà mình mới Phá Giới Cảnh sơ giai, hắn thấp hơn một đại cảnh giới, nếu tính thời gian trong Thiên Trụ, bản thân mình tu luyện dài hơn không ít.

Lục Lâm Thiên lắc đầu than nhẹ, đúng là không thể so sánh, Vạn Cổ Thế Giới còn không phải trung tâm tiểu thế giới, càng không phải trung thiên thế giới, so sánh với thế giới hỗn độn còn kém hơn quá nhiều, nhưng người ta đã tu luyện nhanh hơn hắn nhiều.

Điểm này cũng làm nội tâm Lục Lâm Thiên chờ mong, không biết lúc nào đại lục Linh Vũ mới có thể giống như các thế giới hỗn độn khác, hóa thành đại thế giới, đến lúc đó đại lục Linh Vũ sẽ là thánh địa đại thế giới, người trong đại lục Linh Vũ sẽ được thiên địa chiếu cố, đạt được nhiều chỗ tốt.

Hai người trò chuyện cực kỳ hợp ý, ngẫu nhiên còn có tiếng cười truyền ra, có đôi khi Phương Thải Y bị Lục Lâm Thiên trêu chọc tuoi cười nhu hoa, vô cùng động lòng người.

Phương Thải Y có khí chất giống Mộ Dung Lan Lan và Đạm Thai Tuyết Vi, nụ cười càng như thế, ánh mắt Lục Lâm Thiên cũng mang theo vẻ ngạc nhiên, cũng nhớ tới chúng nữ trên đại lục Linh Vũ.

Ra thế giới bên ngoài, gần đây thật vất vả mới có nơi dừng chân, hoàn toàn không an ổn giống đại lục Linh Vũ, chuyện này làm cho Lục Lâm Thiên sinh ra cảm thán.

Trên đại lục Linh Vũ, chính mình có mệt mỏi sẽ có người lo lắng, đều có Phi Linh Môn làm nơi nghỉ ngơi, mà đến đại lục Vạn Cổ, tất cả đều lạ lẫm và không ai chiếu cố.

- Ngươi nhìn ta như thế, không để ý tới ngươi.

Nhìn thấy ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn mình chằm chằm, Phương Thải Y còn tưởng rằng Lục Lâm Thiên đang nhìn nàng, lập tức cúi đầu thẹn thùng, sắc mặt đỏ ửng.

Đầu ngón tay Phương Thải Y vân ve mép váy, vô cùng thẹn thùng, nàng không dám ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên.

Một lát sau, hai người vẫn lâm vào hào khí xấu hổ, Lục Lâm Thiên lại đến Thải Hồng điện tra xét không ít tư liệu, Phương Thải Y cũng tiếp tục đứng bên cạnh hắn.

Một ngày lại trôi qua, Lục Lâm Thiên biết được rất nhiều tin tức trong Thải Hồng điện, thời gian cũng đã chạng vạng tối.

Hai người mà quay về, Phương Thải Y hay là tiễn đưa Lục Lâm Thiên tới cửa, hai ngày thời gian, Lục Lâm Thiên đã xem gần hết tin tức trong Thải Hồng điện.

- Đúng rồiLục tiên sinh, Phạm đường chủ mấy ngày nay vội vàng xử lý công việc trong Vạn Cổ Thế Giới, cố ý bảo ta nói với ngươi một tiếng, cũng muốn biết, Lục tiên sinh có Thù Tạ Lệnh, không biết có cần Chiến Thiên Liên Minh hỗ trợ không, nếu có thể làm được, Chiến Thiên Liên Minh sẽ không cự tuyệt.

Phương Thải Y hỏi Lục Lâm Thiên.


Ánh mắt Lục Lâm Thiên hơi suy tư, rốt cuộc Phạm Sàm cũng nhắc tới chuyện này, dù sao việc này cũng đã có chủ ý, Lục Lâm Thiên không cần suy nghĩ nhiều, nói với Phương Thải Y:  
- Thải Y cô nương, ta muốn gia nhập Chiến Thiên Liên Minh.

- Lục tiên sinh, ngươi chỉ có yêu cầu này?  
Dường như Phương Thải Y cảm thấy nghi hoặc và ngoài ý muốn, có Thù Tạ Lệnh, tuyệt đối có thể yêu cầu bảo vật hoặc là vật phẩm xa xỉ, cho dù là nhất phẩm Thù Tạ Lệnh, không nói là giá trị một thế giới, nhưng ít ra có thể đạt được chỗ tốt thật lớn.

- Ta chỉ có yêu cầu này.

Lục Lâm Thiên gật đầu, đây là sư phụ lão nhân gia quyết định, mình cũng không có cách nào sửa đổi.

- Vậy được rồi, ta sẽ nói với Phạm đường chủ, yêu cầu này quá đơn giản, ngươi có cân nhắc gì nữa không?  
Phương Thải Y nhìn Lục Lâm Thiên, tiếp tục nhắc nhở Lục Lâm Thiên, nói nhỏ:  
- Cho dù ngươi yêu cầu cái gì, chỉ cần không phải quá phận, trong phạm vi chức trách của đường chủ, hắn có thể làm được, thậm chí cho dù ngươi muốn!   
Nói xong, Phương Thải Y cắn chặt bờ môi, không nói thêm nữa.

- Tâm ý ta đã quyết, ta chỉ muốn gia nhập Chiến Thiên Liên Minh mà thôi.

Lục Lâm Thiên không có quá chú ý tới lời của Phương Thải Y.

- Được rồi, ta cũng không khuyên ngươi, Lục tiên sinh, ta về trước, thương thế của ngươi còn chưa khỏi hẳn, chữa thương trước đi.


Phương Thải Y muốn nói với Lục Lâm Thiên, đôi mắt dễ thương chấn động, khẽ cười cười, nụ cười này dường như mang theo chút thương cảm, nụ cười này như định nói gì đó, muốn nói lại thôi, tâm sự không người biết, Lục Lâm Thiên cũng không hiểu.

Lúc Phương Thải Y mới quay người rời đi, Lục Lâm Thiên nhìn theo bóng lưng của nàng, dò xét một lúc mới quay người đi về phòng.

Trở lại trong phòng, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, hôm nay hắn đạt được không ít tin tức hữu dụng, trong đó còn biết trong ba ngàn đại thế giới cũng có linh khí tồn tại, nhưng có không ít khác biệt với đại lục Linh Vũ, đại lục Linh Vũ linh khí chia thành bốn cấp thiên địa huyền hoàng.

Sau khi đạt được tin tức trên Vạn Cổ Thế Giới, Lục Lâm Thiên mới biết được, đại lục Linh Vũ có địa cấp linh khí, huyền cấp linh khí, hoàng cấp linh khí, trong đại thế giới chỉ xưng là phàm khí mà thôi, còn không có được tên gọi riêng.

Thiên cấp linh khí trên đại lục Linh Vũ được xưng là thần khí, trong Vạn Cổ Thế Giới chỉ được gọi là Hậu Thiên linh khí, trên cấp độ Hậu Thiên còn có tiên thiên linh khí, áo nghĩa linh khí, hóa linh bảo khí, cao nhất chính là hỗn độn nguyên khí.

Nhưng đáng tiếc hỗn độn nguyên khí chỉ tồn tại trong truyền thuyết, tục truyền nói lúc trước ba ngàn sinh linh đạt được ba ngàn đại thế giới, trên người có được hỗn độn nguyên khí.

Mà trên thực tế, trong đại thế giới, hiện tại tính toán ra, linh khí quy nạp chia thành bốn loại, cấp thấp nhất là Hậu Thiên linh khí, tiên thiên linh khí, áo nghĩa linh khí và thông linh bảo khí.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui