Đỉnh Phong Thiên Hạ


- Cũng không biết chúng ta có thể ra ngoài hay không, lúc này chúng ta gặp xui xẻo rồi, chết hai mươi mấy người, chỉ có năm người chúng ta trốn ra.

Lúc này nói chuyện, chính là một thoạt nhìn tựa hồ là có chút tặc mi thử nhãn đàn ông, đang mặc một kiện nho nhã áo dài, trên đầu còn mang theo đỉnh đầu phương cái mũ.

- Ô Thử, ngươi nhìn kỹ xem, trong thế giới hỗn loạn này có lối ra hay không.

Phu nhân trung niên nói với nam nhân mắt chuột một câu.

- Tâm thần của ta không có tác dụng ở đây, đáng tiếc bốn người chúng ta đều tu luyện thổ thuộc tính, một tu luyện phong thuộc tính áo nghĩa, một tu luyện là hỏa thuộc tính áo nghĩa, mà ta tu luyện linh hồn áo nghĩa, nếu có ai tu luyện không gian áo nghĩa sẽ dễ dàng hơn không ít.

Nam tử mắt chuột gọi là Ô Thử lắc đầu, đôi mắt nhỏ bắn ra tinh quang bốn phía, ánh mắt sáng giống như nhìn thấu tất cả.

- Ô Thử, ngươi nói chuyện đều là nói nhảm, có bao nhiêu người tu luyện không gian áo nghĩa chứ, ngươi thậm chí còn chưa gặp qua, ít nói nhảm đi.

Nam tử thân thể to lớn như cây cột châm chọc Ô Thử, giữa hai người có phần không thoải mái với nhau.

- Trọng Chuy, ngươi muốn đánh nhau phải không, có muốn ta động thủ với ngươi không?  
Ánh mắt Ô Thử nhảy lên, lập tức trừng mắt nhìn đối phương.

- Chẳng lẽ ta sợ ngươi, đang dọn dẹp ngươi một chút đấy.


Thân thể đại hán như cột sắt bước lên một bước, năng lượng mênh mông bộc phát, giống như thật sự muốn động thủ, Trọng Chuy chưa từng sợ Ô Thử bao giờ.

- Ô Thử, Trọng Chuy, đã là thời điểm nào rồi còn náo loạn như thế.

Ánh mắt phu nhân Mân Côi trừng hai người, hai người nhìn phu nhân một chút, muốn nói gì đó, lão giả lục tuần vẫn không nói gì quay đầu lại, nói:  
- Trọng Chuy, Ô Thử, các ngươi náo cái gì, nếu các ngươi có bổn sự, lúc trước chúng ta cũng không cần phải chạy vào khe hở làm gì.

Nghe lão giả trách cứ, Trọng Chuy và Ô Thử không gây loạn nữa, đều ngoan ngoãn đứng bên, trung thực không ít.

- Bốn vị đại nhân mau nhìn, phía trước có động tĩnh.

Nhưng vào lúc này, tiếng nói kinh ngạc của hai đại hán trung niên nhìn qua, bọn người lão giả lục tuần cũng nhìn theo, lúc này phát hiện giữa không gian chấn động, cả không gian hư vô sinh ra biến hóa.

- Mau nhìn kia, nói không chừng có thể tìm được đường ra.

Ô Thử lập tức nhìn vào hư không trước mặt, bị vây khốn lâu như thế, đây lại là nơi chim không thèm ỉa, quả thực là buồn chết người.

Thời gian nửa năm, nếu như bế quan tu luyện ở bên ngoài chỉ là một nháy mắt mà thôi, nhưng trong thế giới khe hẹp này, một ngày dài bằng một năm.

Phần phật.

Lập tức sáu người khống chế con chim màu xám lướt đi, tốc độ của con chim màu xám nhanh không thể tưởng tượng nổi, giống như tia chớp.

Trong Thiên Trụ giới, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện trong tầng thứ sáu Thiên Trụ giới, một ngày trong đây bằng hai tháng ở bên ngoài.

Ngay vừa rồi, Lục Lâm Thiên đang ở trong tầng sáu Thiên Trụ giới, hắn quan sát linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm, quanh người của hắn có năng lượng bàng bạc vây quanh, nhìn qua động tĩnh năng lượng thiên địa vô cùng khổng lồ, trong đó Thiên Trụ giới muốn nứt ra.

Lục Lâm Thiên đặt linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm trong Thiên Trụ giới này, tính toán thời gian đã là mười lăm năm.

Cảm giác khí tức linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm, Lục Lâm Thiên không khó biết rõ, thái cổ U Minh Viêm đã tới mức đột phá, thái cổ U Minh Viêm sớm khôi phục đến đỉnh phong, vào phút này hắn sẽ đột phá.

- Động tĩnh hơi lớn.

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, hiện tại năng lượng thiên địa hội tụ vô cùng bàng bạc, trong nháy mắt giống như mây đen áp đỉnh, cả Thiên Trụ giới dường như sắp sụp đổ.


Ầm ầm!  
Trong tầng sáu Thiên Trụ giới đột nhiên sinh ra gió nổi mây phun, năng lượng thiên địa bàng bạc giống như có thể nghiền nát tất cả,ánh mắt Lục Lâm Thiên rung động, không biết linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm có thuận lợi đôt phá hay không.

Không gian chấn động dữ dội, trong lúc mơ hồ điện mang chớp động, năng lượng thiên địa bàng bạc làm cả bầu trời lờ mờ.

Xùy!  
Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi trước mặt linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm, lúc này khí tức nóng bỏng truyền ra, đột nhiên khí tức mạnh mẽ phóng thẳng lên trời, hỏa diễm màu xanh da trời bao phủ, nhiệt độ khủng khϊếp tỏa ra khắp không gian.

- Nhiệt độ thật khủng bố, đây mới thực sự là thái cổ U Minh Viêm.

Lục Lâm Thiên sợ hãi thán phục, thái cổ U Minh Viêm lúc này tỏa ra hỏa diễm màu xanh với khí tức cổ xưa.

Không gian không ngừng run lên, khí tức nóng bỏng khủng bố, nhưng lại âm hàn rung động lòng người, khí tức âm hàn và nóng bỏng cùng tồn tại, sau đó khí tức rung động lòng người lại sinh ra.

Nhiệt độ khủng bố của thái cổ U Minh Viêm có xu thế hủy diệt thiên địa vạn vật, có thể thôn phệ vạn vật, khí tức nóng bỏng bao phủ các nơi.

Trong nhiệt độ cực cao này, Lục Lâm Thiên cảm thấy linh hồn của mình đau đớn, khí tức âm hàn lại làm đầu óc của hắn mê muội, nhất thời cả không gian bị nhiệt độ cực cao hủy diệt bao phủ.

Nhiệt độ nóng bỏng và khí tức âm hàn giao thoa, Lục Lâm Thiên cảm giác so với thái cổ U Minh Viêm lúc trước còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, quả thực là thay đổi về chất, không cách nào đánh đồng với nhau.

Đến bây giờ, bản thể cảm nhận rõ ràng, Lục Lâm Thiên xem như triệt để biết rõ thái cổ U Minh Viêm khủng bố bao nhiêu, hiện tại bản thể của hắn đã là Phá Giới Cảnh, nhưng đối mặt với thái cổ U Minh Viêm, hắn cảm giác kiêng kị tuyệt đối, nếu bản thể vẫn còn dừng ở Đế cấp, nếu đi vào trong không gian này, hắn cũng không có gan tới gần, thái cổ U Minh Viêm đỉnh phong quá khủng khϊếp.

Linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm được ngưng tụ giữa năng lượng thiên địa nồng đậm, hỏa diễm bao phủ toàn thân, màn lửa màu xanh da trời hiển hóa thành hình dáng cự nhân, năng lượng thiên địa hình thành vòng xoáy bị cự nhân này hấp thu vào trong cơ thể.


Ầm ầm!  
Năng lượng thiên địa cường hãn quán chú vào, đột nhiên không gian sinh ra thiểm điện lôi minh, năng lượng thiên địa chung quanh chập chờn, giống như dòng nước lũ đang trút xuống.

Ầm ầm!  
Vù vù!  
Hỏa diễm màu xanh da trời quay cuồng, khí tức nóng bỏng và âm hàn quét qua các nơi.

Không gian trong Thiên Trụ giới chấn động dữ dội, tùy thời có thể vỡ nát.

Trong sơn mạch dùng Phi Linh Môn làm trung tâm, nơi đây thiên hôn địa ám, năng lượng thiên địa mênh mông trên đại lục Linh Vũ đang bị hấp thu tới nơi này, không ngừng tụ tập về phía Phi Linh Môn, phong bạo tàn phá các nơi.

Ầm ầm  
Cả thiên địa nổ vang, trong khoảnh khắc, có không ít cường giả trên đại lục đều cả kinh nhìn về hướng này.

Trên đại lục, vô số sinh linh ngẩng đầu, thiên địa biến sắc, trong lúc mơ hồ uy áp khủng bố quét qua các nơi, linh hồn nhiều người run rẩy.

Trong Phi Linh Môn bị uy áp cực mạnh bao phủ, ánh mắt nhiều cường giả nhìn về sau núi, trong uy thế cực mạnh này, người có thực lực yếu không dám đến gần nơi đây.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui