Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhếch lên, lần nữa nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới.
Có quan hệ với Du Thược và Thanh Tuyền, Lục Lâm Thiên quả thực không biết nên làm như thế nào mới tốt.
Nếu như mình động thủ với hắn, Thanh Tuyền và Du Thược sẽ càng không tha thứ cho mình.
- Hóa ra ngươi muốn Vô Tự Thiên Thư.
Cũng tốt, không phải là Vô Tự Thiên Thư sao? Con rể tốt của ta.
Ta cho ngươi là được.
Trong ánh mắt âm trầm của giới chủ Linh Vũ giới hiện lên sự vui vẻ, khẽ phất tay đánh ra hai đạo lưu quang bắn về phía Lục Lâm Thiên.
- Là Vô Tự Thiên Thư.
Hai đạo lưu quang này lướt đi, hai đạo khí tức lan tràn, Lục Lâm Thiên cũng rõ ràng cảm nhận được có hai cỗ khí tức quen thuộc.
Bên trong đó còn có một cỗ khí tức đối với hắn còn quen thuộc hơn.
Đột nhiên Lục Lâm Thiên sững sờ, không chút do dự thu hai đạo lưu quang vào trong tay.
Hai đạo lưu quang thu liễm, hai khối ngọc giản lớn bằng bàn tay xuất hiện trong tay Lục Lâm Thiên.
Ngọc giản hình vuông giống như một cuốn sách, bề mặt trơn bóng giống như trời sinh đã vậy.
Bên trên lan tràn ra một cỗ khí tức mênh mông vô cùng.
Đây chính là hai bản Vô Tự Thiên Thư, không sai vào đâu được.
Chân khí Lục Lâm Thiên lập tức rót vào trong hai bản Vô Tự Thiên Thư, trên một bản Vô Tự Thiên Thư lập tức hiện lên một chữ Hiệp không giống như bốn chữ Linh, Tề, Thiên, Liệt trên bốn bản còn lại.
- Là Vô Tự Thiên Thư của Linh Vũ giới, chính là cuốn này.
Nam thúc đi tới bên người Lục Lâm Thiên, mắt nhìn khí tức đang lan tràn ra từ Vô Tự Thiên Thư, toàn thân hắn tức thì run rẩy.
- Nghĩa phụ.
Lục Lâm Thiên cầm Vô Tự THiên Thư trong tay đưa cho Nam thúc.
Hắn biết rõ quan hệ của cuốn Vô Tự Thiên Thư này và Nam thúc.
Lúc này nhìn thấy bản Vô Tự Thiên Thư này, sợ rằng trong lòng nghĩa phụ Nam thúc đang chấn động.
- Hay là con cầm đi, cẩn thận người này không có ý tốt.
Nam thúc khẽ lắc đầu truyền âm nói với Lục Lâm Thiên.
Lúc này bản thân Lục Lâm Thiên cũng cảm thấy ngoài ý muốn, hắn thật không ngờ giới chủ Linh Vũ giới lại dễ dàng đem hai bản Vô Tự Thiên Thư giao cho hắn.
Đây quả thực là chuyện mà hắn không dám tin.
Cho nên Lục Lâm Thiên cũng không khỏi hoài nghi có phải giới chủ Linh Vũ giới này không có ý tốt hay không.
Bằng không tại sao lại nhẹ nhàng đem hai bản Vô Tự Thiên Thư giao cho hắn như vậy.
- Vô Tự Thiên Thư.
Hai bản Vô Tự Thiên Thư.
Chỉ một thoáng nhìn thấy hai bản Vô Tự Thiên Thư trong tay Lục Lâm Thiên, trong không trung lập tức có vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn vào trong tay Lục Lâm Thiên.
Trong mắt tràn ngập sự nóng bỏng và tham lam.
Chỉ là thực lực của Lục Lâm Thiên còn đó không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu như thực lực của Lục Lâm Thiên thấp một ít, cam đoan sẽ có người trực tiếp ra tay cướp đoạt.
- Âm mưu, di hoa tiếp mộc, muốn làm ngư ông đắc lợi.
Nhìn ánh mắt tham lam của mọi người, Lục Lâm Thiên rốt cuộc cũng hiểu ra giới chủ Linh Vũ giới này cố ý đem Vô Tự Thiên Thư giao cho hắn trước mặt mọi người, dụng ý rất đơn giản là chuyển dời địch ý của các hoàng tộc từ trên người hắn về phía mình.
Di hoa tiếp mộc, khiến cho mình trở thành cái đích cho tất cả mọi người.
Mà vạn nhất mình động thủ với người khác thì hắn ta có thể làm ngư ông đắc lợi.
Nghĩ vậy ánh mắt Lục Lâm Thiên không khỏi nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới.
Thấy Lục Lâm Thiên nhìn về phía mình, giới chủ Linh Vũ giới lập tức lạnh nhạt cười.
- Xem như ngươi lợi hại.
Lục Lâm Thiên trừng mắt nhìn giới chủ Linh Vũ giới, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
Vô Tự Thiên Thư ở trong tay hắn thì như thế nào.
Dùng thực lực của hắn bây giờ có ai dám lộn xộn? Chín bản Vô Tự Thiên Thư đã có năm bản nằm trong tay hắn.
Bốn bản còn lại có hai bản không rõ tung tích.
Có lẽ lúc này cũng là thời điểm biết được tung tích.
Trong ánh mắt của mọi người, thân thể Lục Lâm Thiên dậm chân nhảy lên, nhìn ngọn núi mênh mông khổng lồ trước mặt, hai tay nâng hai bản Vô Tự Thiên Thư, nhìn về phía chúng cường giả chung quanh nói:
- Hội tụ đủ chín bản Vô Tự Thiên Thư mới mở được cửa vào.
Mới có một người có thể nhận được đại cơ duyên.
Những người khác mới có thể rời khỏi Thiên Trủng.
Cho nên ai có Vô Tự Thiên Thư thì lấy ra đi.
Bằng không tất cả mọi người không ra được, có giữ lại Vô Tự Thiên Thư cũng vô dụng.
- Lời này cũng đúng, chỉ là lấy ra Vô Tự Thiên Thư thì nó sẽ ở trong tay ai?
Lục Lâm Thiên vừa mới dứt lời, đại hán mặc chừng năm mươi tuổi, mắt sáng như sao, người mặc trường bào màu trắng xanh trong Thiên Địa các bước ra.
- Vô Tự Thiên Thư.
Trong tay Thiên Địa các cũng có Vô Tự Thiên Thư.
Mà giờ phút này ánh mắt mọi người lại nhìn chăm chú vào một khối ngọc giản trong tay đại hán chừng năm mươi tuổi này.
Bên trên có khí tức mênh mông lan tràn ra.
Bí văn quanh quẩn, trên mặt hiện lên một chữ Tâm.
- Vô Tự Thiên Thư cuối cùng giao cho ai thì phải dựa vào bổn sự và vận khí của người đó.
Có Vô Tự Thiên Thư có thể lấy ra, nếu không tất cả cũng sẽ chết.
Trường bào bằng vải thô trên người Bắc Cung Ân Triều tung bay, sinh cơ lan tràn.
Trong lòng bàn tay cũng xuất hiện một khối ngọc giản nhỏ, bên trên ngọc giản cũng có một cỗ khí tức mênh mông lan tràn.
Bí văn quanh quản, bên trên hiện lên một chữu Phiêu.
- Trong Bắc Cung Hoàng tộc và Thiên Địa các đều có Vô Tự Thiên Thư.
Lục Lâm Thiên không cảm thấy ngoài ý muốn bao nhiêu, hắn đã sớm biết rõ trong tay Thiên Địa các có một bản Vô Tự Thiên Thư, trong tay Bắc Cung Hoàng tộc cũng có một bản khác.
Từng đạo ánh mắt nhìn chăm chú về phía bốn bản Vô Tự Thiên Thư trong tay Lục Lâm Thiên và Bắc Cung Ân Triều.
Còn có đại hán chừng năm mươi tuổi của Thiên Địa các.
Ánh mắt chớp động, vô cùng phức tạp.
Bốn bản Vô Tự Thiên Thư xuất hiện, nhanh chóng tỏa ra quang mang, khí tức mênh mông trong lúc mơ hồ chấn động.
Thế cho nên căn bản không cần Lục Lâm Thiên thúc dục chân khí thì trên hai bản Vô Tự Thiên Thư trên tay hắn cũng có bí văn quanh quẩn.
Hiện lên văn tự, trong lúc mơ hồ bốn bản Vô Tự Thiên Thư còn có một mối liên hệ huyền ảo nào đó.
- Có lẽ trong này còn có người cũng có được Vô Tự Thiên Thư.
Chẳng lẽ tới thời điểm này các ngươi còn không định lấy ra hay sao?
Bắc Cung Ân Triều liếc nhìn mọi người nói.
- Lúc này không xuất ra còn đợi tới khi nào? Ta cũng tới tham gia náo nhiệt a.
Bắc Cung Ân Triều vừa mới dứt lời, trong Hiên Viên Hoàng tộc, bên người Hiên Viên Triệt, Hiên Viên Cương Phong bước ra, trong tay có một đạo lưu quang xuất hiện.
Một cỗ khí tức quen thuộc mà mênh mông lan tràn.
Một khối Vô Tự Thiên Thư xuất hiện trong tay, bí văn quanh quẩn.
Trên Vô Tự Thiên Thư hiện lên một chữ Giải.
- Bản Vô Tự Thiên Thư thứ tám trong tay Hiên Viên Hoàng tộc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...