Chương Tiếp »
Lục Lâm Thiên thúc dục lực lượng thuộc tính mộc tăng thêm ngũ hành tương khắc, mộc khắc thổ.
Tuy rằng lão giả chừng bảy chục tuổi của Thác Bạt Hoàng tộc này cũng là Vũ Đế tam trọng.
Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên cũng là Vũ Đế tam trọng, thậm chí trên phương diện tu vi, tu vi của Lục Lâm Thiên là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, so với hắn còn mạnh hơn một chút.
Về phần Thổ Hoàng khí, Lục Lâm Thiên thân là chủ Kim Hoàng khí, trên phương diện Hoàng khí tuyệt đối mạnh hơn hắn.
Mặt khác dùng thể chất của Lục Lâm Thiên, đan điền khí hải...!Vô số thủ đoạn biếи ŧɦái, khiến cho lão giả chừng bảy chục tuổi của Thác Bạt Hoàng tộc trước mặt Lục Lâm Thiên chỉ là cái rắm mà thôi.
Ếch ngồi đáy giếng, hắn làm sao có thể biết rõ thực lực của Lục Lâm Thiên rốt cuộc đã tới tình trạng gì.
Thổ long bị đánh nát, chỉ trong một chiêu đã bị đánh tan tác.
Trên mặt lão giả kia lập tức biến hóa.
Mặc dù hắn biết Lục Lâm Thiên cũng bất phàm, thế nhưng lúc này hắn vẫn không thể tin nổi.
Không ngờ hắn lại giống như không chịu nổi một kích.
Hắn không tin vào mắt mình nữa.
- Hừ, đón thêm ta một chiêu.
Lạnh lùng quát, quanh thân lão giả này có Thổ Hoàng khí ngập trời phóng ra.
Chân khí phô thiên cái địa dẫn động năng lượng thiên địa chấn động.
Lão giả này phất tay một cái, một đầu Thổ Long khổng lồ lập tức bắn ra.
Đầu thổ long màu vàng này bắn ra mang theo uy áp mênh mông.
Cả không gian bỗng nhiên gió nổi mây phun, chung quanh đầu thổ long này cả không gian nứt vỡ từng khúc, hiện ra hư không đen kịt.
Uy năng như vậy sợ rằng Vũ Đế tứ trọng đỉnh phong bên ngoài cũng chỉ đến như vậy mà thôi.
- Thổ Hoàng khí, là Thác Bạt Lam.
Đột nhiên trong không gian tràn ngập sương mù màu trắng bao phủ, bốn đạo thân ảnh đang cẩn thận từng tí một đi về phía trước.
Trong đó có một đạo thân ảnh đơn bạc bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về phương xa.
Ngao.
Giữa không trung, Thổ long rít gào, uy áp Thổ Hoàng khí phô thiên cái địa tuôn ra mang theo uy áp ngập trời, phóng về phía Lục Lâm Thiên.
Không gian ven đường nứt vỡ từng khúc.
Dưới uy thế như vậy không gian run run không ngớt.
Tử Yên và Kim Xà Đại Đế xa xa kinh hãi, ánh mắt Âm Minh chớp động không ngừng, không biết đang suy nghĩ thứ gì.
- Phá.
Lục Lâm Thiên nhìn đầu Thổ long mang theo uy áp kinh khủng kia, trong miệng lạnh nhạt vang lên một tiếng phá, Lục Lâm Thiên khẽ phất tay đánh ra một đạo lục mang, xuyên qua phía trên đầu Thổ long khổng lồ kia.
Lực lượng mênh mông chặt đứt sinh cơ tuôn ra.
Lục mang xuyên thấu Thổ long khổng lồ, năng lượng thuộc tính mộc cùng lực lượng ngũ hành tương khắc không chút giữ lại mà tuôn ra.
Thổ long mang theo uy năng mênh mông sụp đổ, hóa thành hư vô trên không trung.
Sưu.
Trong chốc lát, ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, không gian dưới chân nổi lên chấn động.
Lực lượng thời gina và không gian đồng thời được thúc dục.
Thân ảnh trong nháy mắt như quỷ mị xuất hiện trước mặt lão giả chừng bảy chục tuổi của Thác Bạt Hoàng tộc.
- Lão cẩu, chỉ bằng tu vi của ngươi hiện tại ta muốn gϊếŧ ngươi so với gϊếŧ chết một con kiến không có quá nhiều khác biệt.
Âm thanh lạnh lẽo như băng của Lục Lâm Thiên vang lên, bàn tay ấn xuống, năm ngón tay nắm chặt.
Trong lòng bàn tay có hấp lực ngập trời tuôn ra.
Ánh mắt lão giả chừng bảy chục tuổi của Thác Bạt Hoàng tộc này kinh hãi, thân thể hoàn toàn bị áp chế.
Đế thời điểm này hắn rốt cuộc mới biết được thực lực của Lục Lâm Thiên này cường hãn tới tình trạng nào.
Vì sao lại năm lần bảy lượt không đặt Thác Bạt Hoàng tộc vào trong mắt.
- Lục Lâm Thiên, dừng tay cho ta.
Nhưng vào lúc này trên không trung vang lên một tiếng hét lớn.
Xa xa, bốn đạo lưu quang giống như cầu vồng xẹt qua không trung.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên lóe lên, lực lượng cắn nuốt trong lòng bàn tay biến mất.
Hóa chưởng thành chỉ, nhanh chóng đánh ra mấy đạo cấm chế lên người lão giả chừng bảy chục tuổi của Thạc Bạt Hoàng tộc kia.
Một tay cũng lập tức đặt lên bả vai của người này, nắm hắn vào trong tay.
Đối với tu vi Vũ Đế tam trọng của lão giả thất tuần này Lục Lâm Thiên thậm chí không sử dụng quá nhiều khí lực, gần như chỉ sử dụng lực lượng không gian và thời gian phụ trợ mà thôi.
Lúc này đột phá tới Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, lão giả thất tuần này đối với Lục Lâm Thiên mà nói, thực sự không có bao nhiêu uy hϊếp, muốn gϊếŧ quả thực dễ như trở bàn tay.
Tâm tình của lão giả thất tuần Thác Bạt Hoàng tộc kia so với lúc trước cách biệt một trời một vực, giống như đột nhiên từ thiên đường bị đánh rớt xuống địa ngục vậy.
Hắn không ngờ lại bị Lục Lâm Thiên giơ tay nhấc chân, dễ dàng bị cấm chế.
Thậm chí hắn còn chưa kịp thi triển thủ đoạn của mình đã bị đối phương bắt giữ.
Lão giả thất tuần kia tới lúc này mới biết được, thực lực của Lục Lâm Thiên đã sớm vượt qua hắn.
Sưu Sưu.
Bốn tiếng xé gió nhanh như thiểm điện vang vọng trên trời cao.
Bốn đạo thân ảnh nhanh chóng đáp xuống, người dẫn đầu chính là Hậu Điền lão tổ có thực lực mạnh nhất trong Thác Bạt Hoàng tộc.
Ba người còn lại chính là Thác Bạt Hướng và Thác Bạt Thanh Vũ cùng với một lão giả có tu vi rất mạnh khác.
Bốn người của Thác Bạt Hoàng tộc vừa mới tới, sắc mặt Kim Xà Đại Đế, Tử Yên lập tức ngưng trọng.
Ánh mắt Âm Minh đã sớm nhìn vào Hậu Điền lão tổ, sắc mặt khẽ biến.
- Lục Lâm Thiên, ta ra lệnh ngươi lập tức thả người Thác Bạt Hoàng tộc ta.
Người Thác Bạt Hoàng tộc đáp xuống, Thác Bạt Hướng nhìn lên giữa không trung, ánh mắt lập tức giận dữ.
- Lão tử không thả, ngươi làm gì được lão tử?
Lục Lâm Thiên cười lạnh, hắn và Thác Bạt Hoàng tộc đã rạch mặt, cho nên cũng không cần cố kỵ cái gì.
- Tiểu tử hung hăng càn quấy, muốn chết.
Bên người Thác Bạt Hướng, lão giả có thực lực không kém Bắc Cung Tinh Mộc và Độc Cô Hồn Long không nói nhảm, ngay khi Lục Lâm Thiên vừa mới dứt lời, hắn lập tức quát lạnh một tiếng, thân ảnh lập tức nhảy ra.Quang mang từ trong lòng bàn tay bạo tuôn, nhanh chóng ngưng tụ thành một đạo quang mang thất luyện, tựa như cầu vồng nhanh như thiểm điện đánh về phía Lục Lâm Thiên.
- Vũ Đế ngũ trọng sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến đổi, sắc mặt trầm xuống.
Trường bào màu xanh run lên, một đạo kim quang trong tay bắn ra, mang theo khí tức sắc bén lạnh lẽo nghênh đón đạo quang mang kia.
Phanh.
Hai cỗ lực lượng va chạm, đột nhiên nổ tung.
Âm thanh bạo liệt hung hãn giống như tiếng sấm vang vọng trên trời cao.
KÌnh phong cuồng bạo khuếch tán, không gian bị xốc lên một cái động sâu.
Khục khục.
Kình khí ngập trời nương theo năng lượng thiên địa hóa thành hình cung khuếch tán trên bầu trời.
Lục Lâm Thiên cùng với Vũ Đế ngũ trọng kia đồng thời lui lại.
Hai người tám lạng nửa cân, dường như không ai chiếm được tiện nghi.
- Vũ Đế tam trọng đỉnh phong?
Nhưng mà kết quả này lại khiến cho Hậu Điền lão tổ của Thác Bạt Hoàng tộc biến sắc.
Ngoài Thiên Trủng Lục Lâm Thiên vẫn chỉ là Vũ Đế nhị trọng a.
Hiện tại mới qua bao lâu, Lục Lâm Thiên đột phá thành Đế mới bao lâu a.
Loại tốc độ tăng trưởng tu vi như vậy quả thực quá mức tưởng tượng của hắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...