- Hắc hắc.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, quả thực hắn đã nóng vội.
Kinh Vân còn đang bế quan, hắn cũng không vội.
Về phần tu vi và tiền đồ, Lục Lâm Thiên cũng không lo lắng là bao.
Coi như sau này nhi tử mạnh hơn mình thì trong lòng Lục Lâm Thiên cũng vô cùng cao hứng và tự hào.
- Việc này con nên xử lý cho tốt.
Tốt nhất nên quan tâm tới cảm nhận của Kinh Vân.
Nếu như xử lý không tốt, đối với tu vi của Kinh Vân sau này sẽ bị ảnh hưởng.
Thánh Thủ Linh Đế nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên gật đầu, ý tứ của sư phụ hắn hiểu rõ.
Kinh Vân cũng không còn nhỏ, đột nhiên nói cho nó biết sư phụ nó chính là phụ thân ruột của nó.
Chuyện này sẽ như thế nào, ngay cả bản thân Lục Lâm Thiên cũng không biết.
Nếu như Kinh Vân hỏi mẫu thân mình, hắn nên trả lời thế nào? Nhớ tới chuyện này, trong lòng Lục Lâm Thiên cũng có chút lo lắng.
- Còn chuyện Huyết Kiếm Đại đế kia ngươi tính thế nào? Người này chưa diệt, khó có thể khiến cho lòng người yên tâm.
Nam thúc nghiêm túc nói với Lục Lâm Thiên, hai hàng lông mày nhíu lại.
Lục Lâm Thiên thu hồi tâm tư, chuyện Huyết Kiếm Đại Đế kia quả thực khiến cho hắn phiền muộn.
Dùng tu vi cùng với thực lực của Huyết Kiếm Đại Đế kia, nếu như điên lên, đến lúc đó đại lục này sẽ không yên bình.
Đặc biệt là Phi Linh môn sợ rằng sẽ phải đứng mũi chịu sào.
Nếu như Huyết Kiếm Đại Đế muốn trả thù, người thứ nhất hắn muốn trả thù chính là Phi Linh môn.
- Vân Dương Tông cùng với tất cả cường giả trong các sơn môn lớn đều chú ý, một khi có tin tức sẽ thông báo tới Phi Linh môn.
Lục Lâm Thiên nói.
- Lần này Huyết Kiếm Đại Đế bị trọng thương, trong khoảng thời gian ngắn sợ rằng sẽ phải trốn đi chữa thương.
Muốn tìm được hắn cũng không dễ.
Nam thúc nói, dùng tu vi của Huyết Kiếm Đại Đế, nếu như muốn ẩn thân sợ rằng tuyệt đối khó có thể tìm được.
- Người này khó đối phó, chỉ có thể cố gắng nghĩ biện pháp khác.
Lục Lâm Thiên hiểu rõ, tu vi thực lực của người này quá mạnh mẽ.
Nếu như muốn chạy trốn giữ mạng, trừ phi thực lực cường hãn hơn hắn nhiều, hoặc là có chuẩn bị, bằng không sẽ không làm gì được người này.
Nếu không, dùng tu vi của Huyết Kiếm Đại Đế, một khi tự bạo có lẽ không có ai chịu đựng nổi.
Đây cũng là nguyên nhân mà Dương Đỉnh Thiên của Vân Dương Tông không ép Huyết Kiếm Đại Đế quá mức.
Nhưng mà trong lòng Lục Lâm Thiên suy nghĩ, bây giờ hắn mới là Vũ Đế nhất trọng, nếu như có thể đột phá tới Vũ Đế nhị trọng, có lẽ cơ hội sẽ lớn hơn nhiều.
Nếu như linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm có thể khôi phục một ít, cơ hội cũng lớn hơn.
- Tất cả các sơn môn lớn trong Thiên Địa minh lúc này chỉ là hữu danh vô thực.
Trên cơ bản đều bị phá hủy, ngươi định làm thế nào?
Nam thúc lần nữa nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Ý nghĩa phụ muốn nói là...
Lục Lâm Thiên hỏi.
- Thiên Địa minh nhiều địa bàn như vậy, chẳng lẽ ngươi không có sắp xếp gì khác?
Nam thúc nói.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, nói:
- Đợi một ít ngày nữa rồi tính, Huyết Kiếm kia không chết, những chuyện này cũng không cần vội.
- Ngươi có ý định là tốt rồi, bất quá ta sợ rằng đến lúc đó sẽ có một ít sơn môn có ý định này.
Thánh Thủ Linh Đế nói.
- Tất cả các sơn môn lớn một khi có ý định này nhất định sẽ nói qua với con một tiếng.
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, có thực lực là có tất cả, địa bàn của Thiên Địa minh đương nhiên tất cả các sơn môn lớn đều có ý định.
Thế nhưng cũng phải xem xét thực lực của mình mới được.
Các sơn môn lớn này cũng không phải là kẻ ngu, nên làm như thế nào, trong lòng Lục Lâm Thiên cũng đã phán đoán ra.
- Đến lúc đó tự con xử lý, đừng lấy lòng người khác.
Thánh Thủ Linh Đế nói, quả thực hắn sợ đến lúc đó Lục Lâm Thiên sẽ lấy lòng người khác, dù sao Lục Lâm Thiên đều có quan hệ với các sơn môn lớn, có vài sơn môn lại là họ hàng.
- Sư phụ, con hiểu rồi.
Đến lúc đó có việc con sẽ thông báo cho người, Phi Linh môn và Thánh Linh giáo chúng ta nhất định sẽ không phải chịu thiệt.
Lục Lâm Thiên cười nói, xem ra sư phụ đã bắt đầu biết tính toán, quả thực không đơn giản.
- Hắc hắc, chuyện này tới lúc đó rồi nói sau.
Thánh Thủ Linh Đế cười hắc hắc nói:
- Chỗ tốt trên đại lục Linh Vũ là lớn nhất, con nên sớm đề phòng nhạc phụ con, ta có cảm giác tiểu tử kia không đơn giản.
Nhạc phụ con vô cùng khó đối phó.
- Ài, sư phụ thế nào thì đồ đệ như vậy.
Thánh Linh lão tổ nhìn hai thầy trò, dứt lời, lập tức rời khỏi đình viện.
Màn đêm buông xuống, Phi Linh môn được ánh trăng bao phủ.
Lúc này trong Phi Linh môn không còn vẻ ủ rũ như khi trước nữa.
Đệ tử Phi Linh môn lúc này còn đang phấn khởi.
Sau khi chúng cường giả Phi Linh môn quay về, cảnh tượng chưởng môn quét ngang Vạn Thú Tông, Thiên Kiếm môn như hiện lên chân thật trước mắt mọi người.
Biết được tất cả mọi chuyện, một mình chưởng môn đồ sát trăm vạn đệ tử Thiên Kiếm môn, tiêu diệt tất cả cường giả Thiên Địa minh, đánh chết Đế giả như trở bàn tay, chuyện này khiến cho máu tươi trong cơ thể tất cả đệ tử Phi Linh môn sôi trào, hưng phấn thật lâu không thể bình tĩnh lại được.
Giống như được nghe chuyện thần thoại.
Đặc biệt là chưởng môn có thể phóng ra Thiên hỏa, hỏa diễm có thể thiêu đốt trăm vạn đệ tử Thiên Kiếm môn cùng với mấy trăm Tôn giả.
Mấy ngàn Vương giả, chuyện này khiến cho mọi người há hốc mồn, không thể tưởng tượng nổi.
Trong màn đêm, trong đình viện dưới thác nước, sau khi Lục Lâm Thiên trở lại đình viện, chúng nữ đều có mặt.
Mọi người đang nói chuyện với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh sắp rời đi.
Chúng nữ đều hy vọng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có thể ở lại.
Giờ phút này trong đình viện, Long Bích Hàm và Huyền Hạo cùng với Tiểu Long cũng có mặt ở bên trong.
- Lâm Thiên, biết rõ chuyện của Kinh Vân chưa?
Nhìn thấy vẻ mặt của Lục Lâm Thiên, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn Lục Lâm Thiên rồi hỏi.
- Tiểu tử đã biết.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, nhìn chúng nữ, cũng không có dấu diếm mà nói chuyện của Lục Kinh Vân với chúng nữ.
- Lâm Thiên, chàng nói Kinh Vân là con của chàng sao?
Vân Hồng Lăng và Lữ Tiểu Linh lập tức trợn mắt há hốc mồm, Kinh Vân là hài tử mà nàng cùng đám người Tiểu Linh nhặt được ở trong sơn mạch Vụ Đô.
Thế nào lại là con của Lâm Thiên, huống chi chuyện của Lâm Thiên, là do ai sinh?
Đám người Bạch Linh, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Toa Toa, Lục Tâm Đòng, Dương Quá, Tiểu Long cũng nghẹn họng nhìn trân trối l Lâm Thiên.
- Có lẽ không sai.
Lục Lâm Thiên gật đầu, vẻ mặt ngượng ngùng.
Có huyết mạch làm chứng, chuyện này tuyệt đối không sai.
Nếu như không có lời nói trước kia của Lăng Thanh Tuyền, có lẽ Lục Lâm Thiên còn không tin tưởng, có lẽ còn khϊếp sợ một hồi.
Thế nhưng có câu nói của Lăng Thanh Tuyền, lúc này Lục Lâm Thiên đã tin tưởng tuyệt đối.
- Lão đại, huynh thật ngưu bức.
Tiểu Long trợn mắt há hốc mồm, lập tức giơ ngón tay cái với lão đại, ánh mắt khẽ đảo, nói:
- Chuyện này đệ cũng không biết, khó trách trước kia đệ luôn có cảm giác tiểu gia hỏa Lục Kinh Vân rất giống huynh trước kia..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...