Đỉnh Phong Thiên Hạ


Một thanh thần khí rất quý trọng, thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng không tiếc, nếu như Khiên Bách Biến thật tâm ở bên cạnh hắn, ở lại Phi Linh môn thì Đồ Hồn cũng là của Phi Linh môn.

Trao đổi bực này tuyệt đối không có hại chịu thiệt.

Trên người hắn Hồn linh khí Thiên cấp cũng không chỉ có một Đồ Hồn kiếm này.  
- Sư đệ, vậy thì sư huynh ta cũng không khách khí nữa.  
Nhìn qua Lục Lâm Thiên, Khiên Bách Biến không khách khí nữa, thần khí thượng cổ, nói hắn không muốn là giả, hắn cũng không có che giấu tâm tư mình.  
Khiên Bách Biến nắm Đồ Hồn kiếm, toàn thân đột nhiên run lên, uy của thần khí khiến cho trong lòng hắn rung động, mắt nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt tràn ngập cảm kích.

Hắn không biết về sau sẽ thế nào, thế nhưng ít nhất cho tới bây giờ hắn không lựa chọn sai.  
- Sư phụ, đế thân của ngươi con sẽ mang về an táng.

Ở chỗ này cũng không thích hợp cho lắm.  
Lục Lâm Thiên nhìn thân thể Trảm Hồn Đại Đế, thân thể Đế giả ở trong Hư Không Bí Cảnh nếu như bị những người khác nhìn thấy tuyệt đối là trọng bảo, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.  
Hiện tại Lục Lâm Thiên cũng không có ý định luyện chế thân thể Trảm Hồn Đại Đế thành khôi lỗi, hắn đã đạt được truyền thừa của Trảm Hồn Đại Đế, đã gọi người ta là sư phụ, tất nhiên sẽ không đem thi thể sư phụ luyện chế thành khôi lỗi.  
Gọi ra Tử Lôi Huyền Đỉnh, Lục Lâm Thiên đem thân thể Trảm Hồn Đại Đế thu vào trong Tử Lôi Huyền đỉnh, ánh mắt lập tức nhìn vào thân thể Thiên Sí Tuyết Sư, Tử Lôi Huyền Đỉnh mở rộng, đem trọn sơn cốc bao phủ, cũng thu thân thể Thiên Sí Tuyết Sư vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.  
Tất cả đã xong, lúc này Lục Lâm Thiên mới nở nụ cười thỏa mãn, lần này thu hoạch không ít.  
Nguyên Nhược Lan ở một bên lẳng lặng quan sát, không muốn bất kỳ vật gì.  

- Nguyên cô nương, có phải cô nương định đi theo chúng ta hay không?  
Thân ảnh Lục Lâm Thiên đi tới bên người Nguyên Nhược Lan.  
Nguyên Nhược Lan ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên cười nhạt nói:  
- Đương nhiên, ở cùng một chỗ với ngươi ít nhất còn an toàn hơn một chút.  
- Vậy thì tùy cô nương.  
Lục Lâm Thiên cũng không nói thêm gì, chỉ cần Nguyên Nhược Lan không động vào hắn, Lục Lâm Thiên cũng mặc kệ, coi như trả nhân tình cho nàng.  
Một lát sau ba người rời khỏi sơn cốc, Lục Lâm Thiên cũng không che dấu địa đồ, cũng không nói rõ lai lịch của địa đồ, sau khi móc ra địa đồ xem xét một lát rồi lập tức đi về phía trước.  
Nhìn địa đồ trong tay Lục Lâm Thiên, ánh mắt Nguyên Nhược Lan thoáng nghi hoặc, nhưng mà nàng cũng không có hỏi nhiều mà chỉ lẳng lặng đi theo sau Lục Lâm Thiên.  
Dùng thực lực của ba người trong Hư Không Bí Cảnh, dường như nguy hiểm nào cũng không sợ.

Trên đường đi bất ngờ thu được hai khỏa Linh quả bất phàm, đối với chân khí có tác dụng tăng cường không ít.

Thế nhưng cũng chỉ có tác dụng với Vũ Tôn bình thường, đối với tu vi hiện tại của Lục Lâm Thiên mà nói, cũng không có bao nhiêu công dụng.  
Mấy ngày sau, Khiên Bách Biến thừa dịp ba người nghỉ ngơi không nhịn được mà muốn luyện hóa Đồ Hồn kiếm, thân thể được năng lượng bàng bạc trong Đồ Hồn kiếm bao phủ.  
Lục Lâm Thiên cũng không có sốt ruột, Khiên Bách Biến luyện hóa thần khí thượng cổ, nói không chừng tu vi còn tăng lên.

Hắn lại lần nữa thu Khiên Bách Biến vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, mà sau khi Lục Lâm Thiên tiến vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh liền đem Khiên Bách Biến chuyển qua Thiên Trụ giới tầng thứ nhất.  
- Chúng ta vào trong này đã bao lâu rồi?  
Lục Lâm Thiên lần nữa thu hồi Tử Lôi Huyền Đỉnh, hỏi Nguyên Nhược Lan.  
- Đại khái chừng ba tháng.  
Nguyên Nhược Lan nói.  
- Lâu như vậy sao?  
Lục Lâm Thiên cũng biết thời gian đại khái, thế nhưng không ngờ thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, lúc này ở trong Hư Không Bí Cảnh Lục Lâm Thiên còn muốn tìm một chút bảo vật, cũng không muốn đi ra ngoài quá sớm.  
- Lúc ngươi nhận truyền thừa kia cũng đã mất một tháng rồi.  
Nguyên Nhược Lan nhẹ giọng nói với Lục Lâm Thiên.  
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:  
- Vậy vẫn kém Nguyên cô nương nhận được truyền thừa của lão tổ Thiên Kiếm môn.  
- Thế nhưng thực lực của ta hiện tại vẫn kém ngươi.  
Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Lâm Thiên nói.  
- Chúng ta tiếp tục đi lên phía trước, gặp người Thiên Kiếm môn ngươi có thể rời khỏi.  
Lục Lâm Thiên nói.  
Ánh mắt Nguyên Nhược Lan lóe lên, nói:  
- Ta thì hiện tại lại hy vọng ở trong Hư Không Bí Cảnh này bất luận kẻ nào trong Thiên Địa minh không gặp phải ngươi.  
- Thật sao?  

Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, nói:  
- Thế nhưng Thiên Địa minh các ngươi vận khí quá kém, dường như phía trước lại là người Thiên Địa minh các ngươi.  
Dứt lời, thân ảnh Lục Lâm Thiên lập tức biến mất tại chỗ.  
Đôi mắt xinh đẹp của Nguyên Nhược Lan biến đổi, bộ váy máu tím phiêu động, thân ảnh xinh đẹp đuổi theo.  
Trước vách núi dựng đứng, phía xa chính là một đỉnh núi.

Trên vách núi này có một thạch bích nhô ra.

Lúc này có mấy người đang ngẩng đầu nhìn vào một đóa hoa đỏ như máu bên trên.  
Đây là một đóa hoa cực kỳ diễm lệ, cả vật thể màu đỏ tươi, vô cùng lớn, ước chừng trăm thước.

Màu sắc tươi sáng, bên trên có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn.  
Bông hoa màu đỏ quỷ dị này giống như nhìn một cái cũng khiến cho người ta hãi hùng, khϊếp vía.

Trong lúc bất tri bất giác đã bị ảnh hưởng, khiến cho linh hồn run rẩy.  
Mấy người này nhìn bông hoa màu đỏ, ánh mắt chậm rãi biến hóa, bắt đầu trở nên đỏ rực.  
Sưu Sưu.  
Thân ảnh Lục Lâm Thiên và Nguyên Nhược Lan đáp xuống vách núi, nhìn đóa hoa màu đỏ trên vách núi, trong mắt Nguyên Nhược Lan hiện lên vẻ kinh ngạc.  
- Ồ?  
Trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên vẻ nghi ngờ, nhìn đóa hoa màu đỏ này, Lục Lâm Thiên dường như đã gặp trong Tử Vong thâm uyên.

Từ trong miệng Tử Yên hắn đã biết đóa hoa này gọi là Huyết Linh mẫu đơn, là một loại tà vật.


Mà Huyết Linh mẫu đơn ở trong Hư Không Bí Cảnh này so với đóa ở trong Tử Vong thâm uyên ít nhất còn lớn hơn mười lần.  
Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không có chú ý tới ánh mắt Nguyên Nhược Lan chăm chú nhìn vào trên đóa Huyết Linh mẫu đơn xa xa, ánh mắt nghi hoặc, đồng thời con mắt từ từ trở nên đỏ tươi.  
Sưu.  
Dưới ánh mắt của mọi người, bên trong đóa Huyết Linh mẫu đơn có một cỗ năng lượng màu đỏ tuôn ra.

Bên trong cỗ năng lượng này có một cỗ sát khí lan tràn, không gian trong khoảnh khắc chấn động.  
Dưới cỗ khí tức này linh hồn người ta run rẩy, khí tức huyết sát kia càng ảnh hưởng tới linh hồn.  
Cùng một thời gian, sáu đạo thân ảnh trước vách núi đột nhiên xoay người lại, đôi mắt đỏ tươi, toàn thân tản ra khí tức huyết sát bàng bạc, từng ánh mắt đỏ tươi tập trung lên trên người Lục Lâm Thiên.  
- Gϊếŧ.  
Sáu người quát khẽ một tiếng, chân khí linh lực chấn động.

Từng đạo linh lực, chân khí thất luyện xuyên thủng không gian, trong nháy mắt đánh về phía Lục Lâm Thiên và Nguyên Nhược Lan, ánh mắt tràn ngập sát ý.  
- Bị Huyết Linh mẫu đơn khống chế.  
Ánh mắt nhảy lên, nhìn sáu đạo công kích xuyên thủng không gian đánh tới.

Lục Lâm Thiên không lùi mà tiến, quang mang quanh thân lóe lên, cả không gian lập tức cứng lại, sáu đạo công kích đều biến mất bên trong.

Thân ảnh sáu người cũng bị giam cầm ở bên trong..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui