Đỉnh Phong Thiên Hạ


Chuẩn Đế a, đủ để làm ảnh hưởng tới căn cơ của Hắc Sát giáo.

Nếu như không âm thầm liên thủ, tuyệt đối chuyện này chính là thả hổ về rừng.

Thế nhưng nếu như Hắc Sát giáo và Phi Linh môn âm thầm liên thủ thì cũng không có khả năng cao.  
Tử Yên nghi hoặc không thôi.  
Màn đêm bao phủ trời xanh, vầng trăng từ từ đi lên, vì sao le lói, ngẫu nhiên có vì sao rơi xẹt qua trên bầu trời đêm mang theo cảm giác mát mẻ.  
Trong Phi Linh môn, trong đình viện trên núi, từng đạo thân ảnh khẩn trương có mặt bên trong.

Trước giường là đám người Nam thúc, Lục Lâm Thiên, Kim Huyền, Khổng Tước Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả, Lục Tâm Đồng, Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song, Long Bích Hàm, Tiểu Long.  
Thân thể Dương Quá nằm trên giường, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch.

Lỗ máu trước ngực hiện tại có kim quang quanh quẩn, khu trừ khí tức lạnh lẽo trong cơ thể.

Như vậy mới làm cho thân thể Dương Quá không bị đóng băng.  
Từng đạo thủ ấn của Nam thúc rơi vào trên người Dương Quá, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Khi thủ ấn thu hồi, trong mắt dường như đang suy nghĩ gì đó, sau đó Nam thúc lại lấy một khỏa đan dược nhét vào miệng Dương Quá.  
- Nghĩa phụ, đại ca thế nào rồi?  
Lục Lâm Thiên lo lắng hỏi, Lục Lâm Thiên đã tự mình kiểm tra qua.

Thương thể của đại ca Dương Quá cực kỳ nghiêm trọng, lỗ máu trước ngực kia thiếu chút nữa xuyên thủng tim.

Thân thể này cũng chẳng khác gì vứt đi.  

Mà chuyện nghiêm trọng nhất, Lục Lâm Thiên kiểm tra linh hồn của đại ca Dương Quá bắt đầu bị băng phong.

Linh hồn đóng băng, nếu để lâu linh hồn bị đóng băng sẽ dẫn tới cái chết.  
- Tình huống rất không ổn.

Trong cơ thể có một cỗ khí tức lạnh lẽo cực kỳ lợi hại làm loạn.

Muốn đem thân thể hắn đóng băng.

Thế nhưng trong cơ thể Dương Quá có một kiện linh khí đang bảo vệ Dương Quá.

Nhưng mà nó cũng chỉ tạm thời bảo vệ được mà thôi.

Công kích cực hàn băng chi khí này cực kỳ quỷ dị, trọng yếu nhất là linh hồn bị đóng băng.  
Nam thúc nói.  
- Đây là Chấn Thiên đang che chở thiếu chủ.

Thế nhưng linh hồn bị đóng băng, thời gian lâu cho dù là ai cũng khó cứu.  
Ánh mắt Kim Huyền ngưng trọng vô cùng.  
- Dương Quá bị vật gì gây thương tích?  
Ánh mắt Nam thúc ngưng trọng, hai hàng lông mày nhíu lại, hỏi Lục Lâm Thiên.  
- Nam thúc, chính là vật này.  
Bàn tay Lục Lâm Thiên móc ra một khỏa quang cầu nhỏ bằng bàn tay màu xanh da trời.

Chỉ là lúc này quang cầu màu xanh da trời này cực kỳ ảm đạm.

Mặt ngoài như băng, trong lúc vô hình có một cỗ khí tức lạnh lẽo cực độ lan tràn khiến cho nhiệt độ trong phòng lập tức giảm xuống, giống như rơi vào trong hầm băng vậy.  
Vật này chính là thứ khi Lục Lâm Thiên định đi ra thì dò xét thấy rồi nhặt lên.

Đây chính là vật làm tổn thương đại ca hắn, cảm nhận khí tức không giống như Vũ linh khí, cũng không giống như Hồn linh khí, cực kỳ quỷ dị.  
- Hồn Tuyệt Băng Hải Châu.  
Sau khi xem xét một lát, Khổng Tước Tôn giả kinh ngạc, dường như nhận ra vật này.  
- Có lẽ chính là vật quỷ dị đó.  
Ánh mắt Nam thúc biến hóa, quay đầu lại nhìn Khổng Tước Tôn giả nói:  
- Khổng Tước đại tỷ, ta đối với lai lịch của Hồn Tuyệt Băng Hải Châu này cũng không hiểu quá nhiều, tỷ biết rõ bao nhiêu về vật này?  
Nhìn khỏa cầu màu xanh da trời trong tay Nam thúc, Khổng Tước Tôn giả nói:  
- Vậy này chính là con át chủ bài của Huyền Tuyệt Tôn giả của Huyền Sơn môn.

Đồn rằng vật này do một Đế giả luyện chế, dùng hồn anh của Linh Tôn cửu trọng đỉnh phong cùng với yêu đan của yêu thú Chuẩn Đế Băng Hải Thiên Thú mà thành.

Vốn Đế giả kia muốn luyện chế thành một thần khí có tác dụng phòng ngự linh hồn.


Kết quả dường như thất bại, tạo thành một món đồ không phải vũ linh khí cũng không phải hồn linh khí, vô cùng quỷ dị.  
Không Tước Tôn giả nói xong, ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói:  
- Đế giả kia luyện chế thần khí thất bại, thế nhưng vật quỷ dị này cũng không bình thường.

Tuy rằng không đạt tới tình trạng thần khí, bất quá khi mới thành công cũng thiếu chút nữa tạo thành dị tượng thiên địa cho nên cũng được coi là chuẩn thần khí.

Đồn rằng công kích của nó quỷ dị không dưới thần khí, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.

Cuối cùng không biết như thế nào vật này lại rơi vào trong tay Huyền Tuyệt Tôn giả của Huyền Sơn môn kia.  
Ánh mắt mọi người âm thầm kinh hãi, không ngờ Huyền Tuyệt Băng Hải Châu lại có lai lịch như vậy.  
- Hiện tại phiền phức nhất chính là vật này đóng băng linh hồn, vô cùng khó giải.

Chỉ cần hơi chút không cẩn thận khi khu trừ lực lượng quỷ dị kia thì linh hồn sẽ bị trọng thương.  
Ánh mắt Nam thúc vẫn tràn ngập ngưng trọng.  
Linh hồn bị trọng thương, sắc mặt mọi người biến hóa, tự nhiên biết rõ điều này đại biểu cho cái gì.

Đối với người trẻ tuổi có thiên phú siêu tuyệt, tiền đồ vô lượng như Dương Quá mà nói, linh hồn bị trọng thương tương đương với việc tiền đồ cũng bị hủy.  
- Nam thúc, bằng không luyện hóa Huyền Tuyệt Băng Hải Châu này, không biết có thể cởi bỏ phiền toái trên người đại ca được hay không?  
Lục Lâm Thiên nói, lúc này Huyền Tuyệt Băng Hải Châu đã là vật vô chủ, muốn luyện hóa cũng không khó.  
- Vô dụng, nghe nói trước kia người bị Huyền Tuyệt Băng Hải Châu gây thương tích thì cho dù là Huyền Tuyệt Tôn giả cũng không có cách nào cứu chữa.  
Khổng Tước Tôn giả nói.  
- Biện pháp không phải là không có.  
Nam thúc nói, chậm rãi hít sâu một hơi.  
- Nam thúc, có biện pháp nào vậy?  
Lục Lâm Thiên lập tức hỏi, hiện tại chuyện của đại ca là quan trọng nhất, bất kể biện pháp gì cũng phải thử một lần.  
Nam thúc nhìn Thần Hi sau lưng Tiểu Long, cảm nhận khí tức trên người Thần Hi rồi nói:  
- Nha đầu này hẳn là người của Chu Tước Hoàng tộc đúng không.

Linh Hoàng khí mạnh như vậy có lẽ địa vị không thấp.  
- Ta là nhị công chúa của Chu Tước Hoàng tộc, Đại tỷ của ta là tộc trưởng Chu Tước Hoàng tộc, gọi là Chu Loan.  

Chu Thần Hi nói.  
Nam thúc mỉm cười, nhìn Chu Thần Hi rồi nói:  
- Địa vị quả thực không thấp, Chu Tước Hoàng tộc các ngươi có một mật địa niết bàn dục hỏa đúng không?  
- Đúng vậy đây chính là một trong hai thánh địa của tộc chúng ta.  
Chu Thần Hi khẽ gật đầu nói.  
- Thế sao?  
Nam thúc ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên và Kim Huyền nói:  
- Dương Quá bị Huyền Tuyệt Băng Hải Châu gây thương tích.

Hiện tại có hai biện pháp, thế nhưng hai biện pháp này đều có lợi có hại, các ngươi lựa chọn đi.  
- Hai biện pháp nào vậy?  
Lục Lâm Thiên cùng Kim Huyền cơ hồ đồng thời hỏi một lúc.  
Nam thúc nói:  
- Thứ nhất, Dương Quá bị Huyền Tuyệt Băng Hải CHâu gây thương tích, vỏ quýt dày sẽ có móng tay nhọn, nếu như Dương Quá có thể tiến vào trong mật địa niết bàn dục hỏa của Chu Tước Hoàng tộc thì có chín thành cơ hội khôi phục, thậm chí còn đạt được một ít chỗ tốt.

Cũng có khả năng thất bại.  
- Biện pháp thứ hai, ta hiện tại có thể cứu Dương Quá, đồng thời nắm chắc tuyệt đối.

Thế nhưng sẽ làm tổn thương linh hồn hắn.

Các ngươi lựa chọn đi.  
Nam thúc nói với hai người.  
Ánh mắt Kim Huyền chớp động một hồi, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, hắn khó có thể lựa chọn giữa hai sự lựa chọn này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui