Vừa dứt lời, hắn chậm rãi đi về hướng Lục Lâm Thiên, hai người chỉ cách nhau chừng ba mươi thước, tâm thần hắn toàn lực tập trung lên người Lục Lâm Thiên, chỉ cần Lục Lâm Thiên có chút dao động hắn sẽ lập tức thối lui, thanh danh Lục Lâm Thiên thật sự quá lớn, hắn có thể sống tới bây giờ ngoại trừ nhờ thực lực cường hãn còn có thế lực của Khôn Dương đảo hỗ trợ, ngoài ra hắn vốn vô cùng cẩn thận.
Dần dần khoảng cách giữa hai người chỉ còn mười thước, Lục Lâm Thiên vẫn không chút phản ứng, giống như thật sự nguyện ý phế bỏ tu vi.
Sắc mặt Tật Mộc run lên, đây tuyệt đối là cơ hội tốt, chỉ mười thước khoảng cách hắn có tuyệt đối nắm chắc một kích đánh Lục Lâm Thiên thành mảnh nhỏ, chỉ cần Lục Lâm Thiên chết, Đế Đạo minh như rắn mất đầu, sẽ lập tức sụp đổ, phế tu vi cùng đánh chết Lục Lâm Thiên mà nói chỉ cần chọn phương pháp thuận lợi nhất, Lục Lâm Thiên có chết hay phế tu vi đối với hắn và Thiên Địa minh mà nói vẫn giống nhau.
- Vậy hãy để cho ta phế tu vi của ngươi đi!
Một tiếng quát tràn ngập sát ý lẫn mừng như điên vang lên, chân khí mộc hệ nháy mắt bay ra, động tới thiên địa năng lượng, nháy mắt hội tụ thành một đạo quang trụ lục sắc giữa không trung.
Xuy!
Uy áp tràn ngập, chưởng ấn đánh vỡ không gian lộ ra khe không gian tối đen.
Oanh!
Khoảnh cách gang tấc làm người không kịp tránh né, một đạo quang trụ năng lượng màu xanh biếc mang theo lực lượng khủng bố hung hăng va chạm lên người Lục Lâm Thiên.
Mọi người kinh ngạc chứng kiến Lục Lâm Thiên hoàn toàn không kịp ra tay ngăn cản, không hề nhúc nhích, phảng phất như không kịp cử động.
Oanh!
Lục sắc quang trụ đánh thẳng vào ngực Lục Lâm Thiên, cả đại điện đều run rẩy lên, một cỗ năng lượng kình khí nháy mắt hóa thành gió lốc khuếch tán, cường giả hai minh bị đẩy lui ra sau, cực kỳ chật vật.
- Lục minh chủ!
Sắc mặt Đạm Thai Tuyết Vi cùng Dạ Vị Ương đại biến, được cường giả trong môn phái kéo lui, không ít người Đế Đạo minh hoảng hốt, dù trong lòng biết Lục Lâm Thiên sẽ không cam tâm bị phế tu vi, nhưng vì Tật Mộc nháy mắt đánh lén mà không kịp đối kháng, chẳng khác gì là muốn chết.
Người Đế Đạo minh kinh ngạc, chỉ có nhóm người Lục Tâm Đồng vẫn thản nhiên, mà ánh mắt Kim Huyền lại chờ mong nhìn qua, thấy nhóm người Dương Quá không có động tĩnh, mà nhóm người Thiên Dương tôn giả lại không ra tay, huống chi dù họ muốn ra tay cũng không kịp.
- Lục Lâm Thiên chết chắc rồi!
Toàn bộ người Thiên Địa minh đều cười lạnh nhủ thầm.
Chỉ có Nguyên Nhược Lan khẽ biến sắc, chợt cắn môi.
- Tiểu tử, đã chết có khác gì phế tu vi của ngươi, ngươi tự mình muốn chết mà thôi!
Ngay khi công kích đánh lên l*иg ngực Lục Lâm Thiên, Tật Mộc cười lạnh, nhân cơ hội lấy mạng tiểu tử kia mới là thật, chỉ sợ sư huynh Tật Phong tôn giả hơn phân nửa đã gặp bất trắc, Lục Lâm Thiên làm sao có thể giao được người.
- Vậy sao, không biết ta muốn chết hay ngươi muốn chết!
Ngay khi công kích rơi lên l*иg ngực Lục Lâm Thiên, cùng lúc đó trong mắt hắn bắn ra sát ý, mà đạo quang thúc mộc hệ đánh lên ngực lại không hề tổn thương được hắn chút nào.
Lục Lâm Thiên đã sớm đạt tới tu vi Vũ tôn cửu trọng đỉnh, một kích của người cùng cấp làm sao tổn thương được hắn.
- Làm sao có thể?
Toàn trường không khỏi kinh ngạc, lực công kích khủng bố như vậy mà Lục Lâm Thiên không hề tổn thương, rốt cục là chuyện gì xảy ra.
- Ngươi chính là sư đệ của Tật Phong đi, Tật Phong đánh lén bản tôn, ta còn chưa đi tìm Khôn Dương đảo tính sổ, ngươi còn dám yêu cầu ta giao người, thật sự là mặt dầy, còn dám đòi phế tu vi của ta, ngươi vốn không biết tu vi Vũ tôn cửu trọng đỉnh ở trước mặt tay, chỉ cần lật tay thì có thể diệt!
Trong tích tắc một thanh âm băng sương truyền ra, vang vọng khắp đại điện.
Chỉ nháy mắt không gian thổ hệ lan tràn, tay phải vươn ra nhanh như sấm sét, một đạo tử kim lưu quang hiện ra, chân khí hủy diệt cuồn cuộn bộc phát.
- Không xong!
Tật Mộc lập tức cảm giác được lãnh ý lan tràn, năng lượng kinh người khiến linh hồn hắn run rẩy.
Ngay tức khắc hắn liền muốn bỏ chạy, lúc này mới phát hiện không gian đều bị giam cầm, không cách nào tránh né, không gian lực thổ hệ của đối phương vượt xa hắn, vô luận hắn giãy dụa ra sao cũng chẳng thấm vào đâu, bởi vì không gian lực kia hoàn toàn dễ dàng áp chế hắn.
- Muốn lấy thần khí của ta, vậy trước hết để cho ngươi thử xem uy lực của thần khí đi!
Thanh âm lôi đình kinh sợ vang vọng không gian, một đạo tử kim lôi đình cực lớn giống như đầu cự mãng trào ra.
Một đạo lôi đình như nộ long ầm ầm giáng xuống, nhanh chóng rơi xuống trên đỉnh đầu Tật Mộc, những nơi lôi đình đi qua, không gian lập tức vặn vẹo.
- Mạng ta xong rồi!
Đồng tử Tật Mộc lập tức khuếch tán, tới thời điểm này hắn mới ý thức được thực lực của Lục Lâm Thiên đã đạt tới tình trạng gì, cự lực gần trong gang tấc khiến cho hắn muốn hối hận đã không còn kịp rồi, thậm chí lực phản ứng cũng không có, muốn tự bạo hồn anh cũng không kịp.
Chỉ nháy mắt thân hình Tật Mộc liền hóa thành mảnh nhỏ, thậm chí hồn anh cũng không có cơ hội chạy thoát.
Oanh long long!
Lôi đình dư ba nện xuống mặt đất, mặt đất nứt nẻ, lộ ra hố rãnh sâu không thấy đáy, cả đại điện khổng lồ lay động kịch liệt.
Oanh oanh!
Năng lượng phong bạo khủng bố thổi quét, đại điện không còn cách nào chống đỡ, ầm ầm sụp đổ, tro bụi đá vụn kích tán bốn phía.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Từ trong đại điện truyền ra thanh âm như sấm sét, làm người vây xem trên quảng trường xôn xao một mảnh, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đại điện khổng lồ trực tiếp sụp đổ, cùng một thời gian có từng thân ảnh bay vυ"t lên giữa không trung.
Oanh long long!
Đại điện phá nát dần khôi phục lại bình tĩnh, giống như sơn băng địa liệt, cả quảng trường đều run rẩy, khe nứt lan tràn, là do Tử Kim Huyền Lôi đánh nát.
Cường giả hai minh lăng không mà đứng, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, không khỏi hít sâu một hơi.
Tu vi Tật Mộc đã đạt tới Vũ tôn cửu trọng đỉnh, nhưng Lục Lâm Thiên trực tiếp tiếp chiêu lại không hề có chút thương tổn, lực phòng ngự khủng bố, mà chỉ đánh một chiêu lập tức gϊếŧ chết Tật Mộc, thậm chí hồn anh cũng không chạy thoát, thực lực cường hãn tới bậc nào.
- Tiểu tử này lại cường hãn tới như thế!
Cường giả Đế Đạo minh không nhịn được ngây người.
Sưu sưu!
Xa giữa không trung, từng thân ảnh bay lên không, chính là Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song cùng Lam Linh cùng cường giả hai gia tộc.
- Hình như bên chỗ cô gia động thủ!
Một cường giả Bắc Cung gia tộc run lên, nhìn chăm chú vào Bắc Cung Vô Song, trong mắt lóe lên sát ý:
- Thần nữ, chúng ta cần giúp đỡ không?
- Trước nhìn kỹ hẵng nói!
Bắc Cung Vô Song nhìn chăm chú về phía trước.
Bên trong đình viện, mặt đất chợt chao đảo run lên.
- Ai, rốt cục đã động thủ rồi!
Tử Yên nhấp nhẹ hớp trà, giơ tay nhấc chân đều mang theo mỹ cảm, nhưng ánh mắt lại cực kỳ ngưng trọng.
- Thánh nữ, chúng ta làm sao bây giờ?
Hỏa Vân tôn giả hỏi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...