- Chưởng môn, không có chuyện gì quá lớn, chỉ có một chút việc nhỏ.
Khấu Phi Yến nói.
- Được, vậy đợi lát nữa rồi nói sau.
Lục Lâm Thiên gật đầu trở lại Phi Linh môn, có một ít chuyện cũng không quan trọng bằng việc khôi phục của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, hắn nhìn Bắc Cung Vô Song nói:
- Vô song, chúng ta đi gặp Nam thúc đi.
- Được.
Bắc Cung Vô Song gật đầu, thân ảnh hai người lóe lên, lập tức biến mất tại chỗ.
- Thực lực thật mạnh.
Thân ảnh Bắc Cung Vô Song biến mất, vô số cường giả Phi Linh môn lúc này mới cảm thấy uy áp trên người biến mất, người có thực lực thấp một chút lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng mà lúc này coi như Bắc Cung Vô Song rời đi, uy áp trên người bọn họ biến mất, thế nhưng khí tức vô hình trên người bốn hộ pháp Tôn cấp của Bắc Cung gia kia trong lúc vô hình khiến cho bọn họ bị áp chế.
- Vô Song bái kiến Nam thúc.
Trong đình viện trên ngọn núi, Vô Song hành lễ với Nam thúc.
Đám người Băng Mộc Tôn giả, Hắc Vũ, Thiên Địa Nhị lão cũng có mặt ở đó.
- Từ trong Thần Điện đi ra sao? Dường như tu vi tiến bộ không ít.
Nam thúc ý bảo Vô Song miễn lễ, ánh mắt nhìn vào trên người Bắc Cung Vô Song vô cùng nghi hoặc.
Khí tức trên người Bắc Cung Vô Song lúc này ngay cả hắn cũng không có cách nào khẳng định.
- Không nhiều lắm, khí tức có chút không đúng, chẳng lẽ là Đế giả?
Nam thúc nghi hoặc, từ trên người Bắc Cung Vô Song ngay cả hắn cũng cảm nhận được một cỗ uy áp.
Ánh mắt biến ảo, lập tức kinh ngạc nói:
- Vũ Tôn cửu trọng?
- Đúng vậy.
Bắc Cung Vô Song mỉm cười gật đầu.
- Chẳng lẽ ở trong Thần Điện có cơ duyên lớn hay sao?
Nam thúc có chút nghi hoặc, tu vi tiến bộ nhanh như vậy cũng khiến cho hắn rung động.
Sợ rằng đạt được chỗ tốt cực lớn này trong Thần điện
- Khí tức này dường như có chút không đúng.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn Bắc Cung Vô Song, khí tức trong lúc mơ hồ khiến cho toàn thân hắn phát run lên.
- Vị này có lẽ chính là Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối a.
Vãn bối bái kiến Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối.
Vô Song dịu dàng cười, mắt nhìn thân ảnh hư ảo của Thánh Thủ Linh Tôn, không cần suy đoán quá nhiều cũng biết được người này là ai.
- Miễn lế, tiểu tử Lâm Thiên này quả thực có diễm phúc quá sâu a.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn Bắc Cung Vô Song, khí chất thanh nhã giống như trời sinh này không phải là thứ mà nữ tử bình thường có thể có được.
- Tiền bối quá khen rồi.
Bắc Cung Vô Song mỉm cười, lườm qua Lục Lâm Thiên, nụ cười khuynh thành.
- Sư phụ, đệ tử đạt được Mộc Hoàng khí trên Thiên Mộc Thần Thụ rồi.
Lục Lâm Thiên nhìn Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Đạt được rồi sao?
Dùng tâm cảnh của Thánh Thủ Linh Tôn hiện tại, lúc này cũng không nhịn được mà run rẩy.
Nam thúc nghe vậy, ánh mắt hiện lên sự vui mừng.
Thánh Thủ Linh Tôn muốn khôi phục, hiện tại cũng chỉ kém Mộc Hoàng khí trên người Thiên Mộc Thần Thụ mà thôi.
Lập tức Thánh Thủ Linh Tôn và Nam thúc cùng hỏi Lục Lâm Thiên làm sao có thể đạt được Mộc Hoàng khí trên người Thiên Mộc Thần Thụ.
Bọn họ cũng đoán ra được muốn có được Mộc Hoàng khí cũng không phải chuyện đơn giản.
Lục Lâm Thiên cười khổ.
Liền nói chuyện đánh bại Đại trưởng lão Bắc Cung Chi, sau đó tiến vào trong không gian của Thiên Mộc Thần Thụ, trùng hợp gặp Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá và tẩu hỏa nhập ma.
Cuối cùng tiến vào trong thế giới của Thiên Mộc THần Thụ, may mắn nhìn thấy một đạo tàn hồn của Bắc Cung lão tổ, cuối cùng Thiên Mộc Thần Thụ đột phá thành Đế.
Hắn và Bắc Cung Vô Song đều có tâm cảnh Đế giả, tất cả mọi chuyện đều nói qua một lần.
Nghe Lục Lâm Thiên nói xong, Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc, Hắc Vũ, Băng Mộc Tôn giả còn có Thiên Địa nhị lão không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.
Lục Lâm Thiên chiến thắng Bắc Cung Chi một chân đạt tới Đế cấp cũng đủ để khiến cho bọn họ kinh ngạc.
Mà tất cả thu hoạch của hắn ở bên trong Thiên Mộc Thần Thụ cũng khiến cho bon họ không dám tưởng tượng.
- Không ngờ ở trong Bắc Cung gia tộc ngươi lại có thể nhìn thấy một đạo tàn hồn của Bắc Cung lão tổ.
Đạt được cơ duyên lớn như vậy cũng là vận khí của ngươi.
Nam thúc bất đắc dĩ nói, từ lúc còn ở Lục gia đã như vậy, chỗ tốt trong thiên địa này dường như đều bị tiểu tử này thu vào túi.
- Khó trách trên người nha đầu kia lại có khí tức cực kỳ quỷ dị giống như Đế giả.
Thì ra tâm cảnh đã đặt chân vào Đế giả.
Sợ rằng sau này muốn đột phá thành Đế chỉ là chuyện làm chơi ăn thật.
Thánh Thủ Linh Tôn khẽ nói, khó trách ngay từ đầu trên người Bắc Cung Vô Song hắn đã cảm thấy một cỗ khí tức không tầm thường.
- Lâm Thiên, khí tức trên người con dường như không giống như trên người Vô Song.
Theo đạo lý mà nói tâm cảnh của con hiện tại có lẽ cũng là Đế giả, thế nhưng dường như ẩn dấu không ít.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn Lục Lâm Thiên, thân là linh hồn thể, hắn càng cảm nhận được sự bất đồng giữa khí tức của hai người.
- Lần này quan trọng nhất là đạt được Mộc Hoàng khí.
Lục Lâm Thiên nói, khí tức trên người hắn và Vô Song có chút khác biệt, Lục Lâm Thiên đoán, sợ rằng chuyện này có liên quan tới vật trắng xanh trong Tử Vong thâm uyên.
Hắn đã sớm có tâm cảnh Đế giả.
Thiên Mộc Thần Thụ cùng với Bắc Cung lão tổ đều đã nói qua, dường như còn không phải là tâm cảnh Đế giả tầm thường, Lục Lâm Thiên cũng không để ý tới những thứ này.
- Đoan Mộc huynh, hiện tại Mộc hoàng khí đã có, vậy thì chúng ta cũng nên chuẩn bị khôi phục thôi.
Nam thúc nói.
- Vậy thì làm phiền lão đệ rồi.
Thánh Thủ Linh Tôn gật đầu nói, đợi lâu như vậy bây giờ có thể khôi phục, trong lòng hắn đương nhiên có chút kích động.
Cuối cùng Lục Lâm Thiên và nghĩa phụ Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nói tới chuyện từng gặp đám người Lan Lăng sơn trang, không ngờ đám người Thánh Thủ Linh Tôn lại biết rõ việc này.
Lục Lâm Thiên kinh ngạc, lúc này mới từ trong miệng Sát Phá Quân biết được không lâu sau khi hắn đi Bắc Cung gia tộc.
Thiên Địa minh đã tới ba lượt, nói với Đế Đạo minh, để Phi Linh môn giao ra Tật Phong Tôn giả.
Ngược lại chuyện Lan Linh Tôn giả lại không nói motoj chứ, đoán chừng chuyện Chuẩn Đế đi cướp gϊếŧ người khác cuối cùng còn phải dùng hồn anh chạy trốn, Lan Lăng sơn trang cũng không biết xấu hổ tới mức đó, cho nên cũng không nói ra.
Chỉ là chuyện này đã truyền ra khắp đại lục, người biết rõ không ít.
- Lâm Thiên, chuyện của Thiên Địa minh con định xử lý thế nào?
Nam thúc hỏi Lục Lâm Thiên, đương nhiên hắn biết rõ Tật Phong Tôn giả này đã không còn, đã sớm bị cắn nuốt sạch sẽ.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ nhúc nhích, khóe miệng nở nụ cười lạnh nói:
- Binh tới tướng đỡ, nước tới tường ngăn.
- Tự con xử lý là được.
Lần trước Thiên Địa minh chịu thiệt không nhỏ, sợ rằng chuyện như vậy cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Không tránh khỏi việc hành động sau lưng.
Nam thúc nói.
Lục Lâm Thiên gật đầu, mặc kệ Thiên Địa minh này sau lưng muốn làm gì, có một ít chuyện cũng phải sớm giải quyết.
Khoản sổ sách đám người Khôn Dương đảo, Lan Lăng sơn trang đánh lén hắn, chuyện này không thể dễ dàng buông tay như vậy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...