Đỉnh Phong Thiên Hạ


Va chạm mạnh khiến cổ họng Lan Linh Tôn Giả ngứa, lại ói ra bãi máu:  
- Phụt!  
Chưởng ấn bị đánh tan hóa thành mảnh nhỏ không gian biến mất.  
Khuôn mặt già nua biến sắc mặt:  
- Nguy rồi!  
Lan Linh Tôn Giả xoay người xé rách một khe nứt không gian, nhanh chóng cui vào trong, bộ dạng cực kỳ chật vật.  
Dáng vẻ chó cụp đuôi chạy trốn của Lan Linh Tôn Giả khiến Lục Lâm Thiên, Cực Lạc Tam Quỷ kinh ngạc giật mình.

Không ngờ cường giả chuẩn đế Lan Linh Tôn Giả thế nhưng không đỡ nổi một năng lượng của Thánh Linh lão tổ.  
Lan Linh Tôn Giả chạy nhanh đến mấy vẫn chậm, một thoáng xoay người chạy trốn thì trong khe nứt không gian đen ngòm chấn vỡ chưởng ấn của lão phụ nhân có một cột sáng năng lượng màu trắng với thế sét đánh không kịp bưng tai đánh mạnh vào người lão phụ nhân.  
Cùng lúc đó trên người Lan Linh Tôn Giả phủ áo giáp hồn màu trắng bao lão phụ nhân lại, xem khí thế thì áo giáp hồn này đến đẳng cấp dịa giai.  
Bùm!  
Trong khoảnh khắc này cả không gian nổ tung lộ ra cái lỗ không gian sâu đen hun hút.

Không gian nôt tung, kình khí khủng bố hóa thành hình cung khuếch tán.  
Răng rắc!  
Kình khí khủng khϊếp làm không gian bốn phía nứt rạn rồi nổ tung tóe.

Năng lượng kinh người phô thiên cái địa càn quét.

Bốn người Lục Lâm Thiên, Cực Lạc Tam Quỷ trong dư âm kình khí khủng bố bị lảo đảo chấn lùi.  
Phập!  
Kình khí đáng sợ thổi quét, trong lỗ không gian sâu đen, áo giáp hồn trên người Lan Linh Tôn Giả vỡ ra, thân hình tan nát bị nuốt vào trong.  

Ầm ầm ầm ầm ầm!  
Không gian chấn động, run rẩy.

Trong không gian tối đen chợt trở về ánh sáng rực rỡ, không gian mới bị Lan Linh Tôn Giả phong tỏa đã vỡ nát.  
Vèo!  
Chỉ giây lát kình khí trước mặt tan biến, khe nứt không gian sâu đen liền lại.

Một luồng sáng trắng bay nhanh trốn đi, biến mất giữa không trung.  
Mặt Lệ Quỷ trắng bệch đến bên cạnh Lục Lâm Thiên:  
- Nhị thiếu gia, hồn anh của Lan Linh Tôn Giả đã trốn.  
Ánh sáng trắng loanh anh trốn đi chính là hồn anh Lan Linh Tôn Giả.  
Mắt Lục Lâm Thiên hấp háy:  
- Thôi, cũng không đuổi kịp được.  
Lan Linh Tôn Giả có áo giáp đẳng cấp địa giai nên hồn anh mới trốn được.

Nếu không có áo giáp hồn địa giai thì hồn anh Lan Linh Tôn Giả đã không thể trốn thoát.  
Dương Quỷ lau máu bên khóe môi, mắt lộ ý cười:  
- Lan Lăng sơn trang này trộm gà không thành còn mất nắm gạo.  
Một chuẩn đế chỉ có thể thoát được mỗi hồn anh tương đương chết một nửa, dù tìm được người đoạt xá, thực lực phục hồi đến Linh Tôn cửu trọng đã là hay.

Tổn thất một cường giả chuẩn đế, e rằng lần này Lan Lăng sơn trang sẽ khóc không ra nước mắt.  
Lục Lâm Thiên nói:  
- Chúng ta cẩn thận chút, phía trước là Cự Giang thành, tới đó trước đi.  
Lần này số Lục Lâm Thiên may mắn vừa lúc trên người có thủ đoạn giữ mạng sư bá cho, Thiên Địa Minh sẽ không dễ dàng tha cho hắn.

Lục Lâm Thiên không sợ cường giả tôn giai cửu trọng, dầu gì cũng có năng lực tự bảo vệ mình.

Nhưng đối diện cường giả chuẩn đế thì khác.  
Mới rồi trước Lan Linh Tôn Giả chuẩn đế Lục Lâm Thiên cảm giác bó tay bó chân, thực lực của hắn còn kém rất xa.

Lần này Lan Lăng sơn trang phái ra cường giả chuẩn đế đến cướp gϊếŧ Lục Lâm Thiên, lần sau không biết sơn môn nào phái cường giả càng mạnh hơn, vì vậy hắn phải tranh thủ nâng cao tu vi thực lực thêm nữa.  
Thiên Sí Tuyết Sư thu về bản thể, bốn người sửa sang lại nhảy người lao đi Cự Giang thành.

Vết thương của Cực Lạc Tam Quỷ khá nặng nhưng bây giờ không có thời gian chữa trị, uống mấy viên đan dược trị thương rồi cố gượng chống đỡ một đoạn thời gian.  
Kim Lan Tôn Giả, nơi cực kỳ lạ lùng trong toàn Cổ vực.

Cự Giang thành không thuộc về bất cứ thế lực nào, nhưng nơi này phồn hoa và náo nhiệt khiến các thực lực rất là đỏ mắt.

Tất cả thế lực bên ngoài không dám nhúng chàm vào Cự Giang thành, vì trong đó có Thiên Địa các tồn tại.  
Bất cứ sơn môn nào đến Cự Giang thành đều phải nể mặt Thiên Địa các, chưa từng có ai dám không nể Thiên Địa các.


Về điều này khiến Lục Lâm Thiên rất khó hiểu.  
Tuy Thiên Địa các không thật sự nhúng tay vào cuộc phân tranh nào trên đại lục, không trêu vào thế lực nào, nắm giữ mạng lưới tin tức khổng lồ nhất đại lục, nên các sơn môn không muốn trêu chọc vào thế lực cường đại như thế.

Tuy nhiên Lục Lâm Thiên không tin chỉ dựa vào những điều này khiến Thiên Địa các bình yên vô sự tồn tại, sợ là sau lưng còn có nguyên nhân gì khác.  
Trong Cự Giang thành có thị trường giao dịch, thị trường đấu giá số một toàn đại lục.

Nhiều người không tiện lộ mặt vào Cự Giang thành thì đành hóa trang.

Tóm lại Cự Giang thành rất kỳ lạ.  
Trong Cự Giang thành dù vào lúc nào thì trên đường đông đúc dòng người.

Trong dòng người nhốn nháo có nhiều người mặc đồ kỳ lạ.

Lục Lâm Thiên và Tuyết Sư, lão nhân áo xám lúc này đi trên đường cái rộn ràng hướng tới một chỗ, không ngừng lại lâu trên đường.  
Một quảng trường diện tích khá lớn, phía trước có một đình viện hùng vĩ mà không rêu rao.

Khi năm người Lục Lâm Thiên đến đây thì có hai thủ vệ trông cửa, khá trẻ tuổi, tu vi đẳng cấp Vũ Phách.  
Lục Lâm Thiên móc lệnh bài Thiên Địa các ra, hai người giữ cửa cung kính đưa bọn họ vào một đình viện yên tĩnh.

Năm người vào gian phòng nhỏ, có một nữ nhân vóc dáng linh lung đường cong đã ở trong sảnh.  
Lục Lâm Thiên nhìn kỹ, nữ nhân mặt ngọc trang nhã hơi thoa phấn, khuôn mặt thanh tú có nét quyến rũ.

Nàng mặc sa y màu tím, bên trong khoác trường bào cung trang màu lục ẩn hiện, mắt sáng ngời.

Tuổi nàng khoảng ba mươi nhưng trông rất trẻ trung.  
Hơi thở tu vi ẩn giấu của nàng khó thoát khỏi Lục Lâm Thiên quan sát, đến Linh Vương tam trọng, khá mạnh.

Lục Lâm Thiên quen nàng này, lúc trước hắn cùng Bạch Linh tới đây tham gia vào Thiên Địa các đã gặp qua, nhưng lúc ấy nàng chỉ là đẳng cấp Linh Suất.  
Nữ nhân xinh đẹp trông thấy Lục Lâm Thiên thì nhoẻn miệng cười, như sớm biết hắn:  

- Thì ra là minh chủ Đế Đạo Minh, Lục chưởng môn Phi Linh môn đại giá quang lâm Thiên Địa các, tiểu nữ tử là Trần Hiểu Thiến, chức trưởng lão Thiên Địa các Cự Giang thành, xin chào Lục chưởng môn.  
Lục Lâm Thiên hơi chắp tay:  
- Trần trưởng lão hữu lễ.  
Nữ nhân hỏi thẳng:  
- Không biết Lục chưởng môn tự mình đến có chuyện gì quan trọng?  
Lục Lâm Thiên đích thân tới dĩ nhiên có chuyện không tầm thường, nàng giữ chức vị quan trọng trong phân đà Cự Giang thành cũng không phải dựa vào nhan sắc là được.  
Lục Lâm Thiên thẳng thắn đáp:  
- Ta muốn biết địa chỉ cụ thể của Bắc Cung gia tộc, ta nghĩ chắc Thiên Địa các biết?  
Hiện tại Lục Lâm Thiên không có nhiều thời gian để lãng phí.  
Trần Hiểu Thiến hơi biến sắc mặt nói:  
- Địa chỉ cụ thể của Bắc Cung gia tộc?  
Lục Lâm Thiên hỏi:  
- Chẳng lẽ Trần trưởng lão có gì khó xử? Ta biết quy tắc của Thiên Địa các, có điều kiện gì thì Trần trưởng lão cứ nói đi.  
- Cũng không phải.  
Mắt đẹp hấp háy, Trần Hiểu Thiến nhìn Lục Lâm Thiên:  
- Không dám giấu diếm, Thiên Địa các ta có địa chỉ lục đại nhân hoàng tộc, tứ địa thú hoàng tộc.

Nhưng Thiên Địa các có quy định, đây là nguyên nhân Thiên Địa các có thể tồn tại trên đại lục này.

Lục chưởng môn muốn biết địa chỉ cụ thể của Bắc Cung gia tộc thì Thiên Địa các ta không cho biết được.

Xin Lục chưởng môn thứ lỗi, tin tưởng Lục chưởng môn cũng không muốn biết một số bí ẩn của Phi Linh môn bị lộ ra ngoài đúng không?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui