- Người sợ nhất là không có giá trị để người khác thu mua, Nhị thiếu gia đây là thật tâm muốn thu chúng ta, Đế Linh Tấn Thần Đan, Diễn Linh Thiên Quả, Vũ kỹ Thiên cấp đều cam lòng cho chúng ta, đã chứng minh thành ý của Nhị thiếu gia, có thể đối đãi ba huynh đệ ta như thế, đã đến cực hạn, hiện tại ta rốt cuộc hiểu rõ.
- Đại ca, ngươi hiểu rõ cái gì?
Âm Quỷ nghi hoặc hỏi.
- Ta hiểu rõ tại sao Phi Linh Môn ở trong khoảng thời gian ngắn quật khởi, có nhiều cường giả gia nhập như vậy, để cho không ít đại môn đại phái tranh nhau lôi kéo, Linh Vũ Chiến Tôn Lục Lâm Thiên, đều là vì Nhị thiếu gia ah, dùng tu vi cùng thiên phú của Nhị thiếu gia, tiền đồ ai có thể hạn lượng, chỉ cần chúng ta dùng tâm đi theo, cái này có lẽ là cơ duyên của ba huynh đệ chúng ta.
Ánh mắt Lệ Quỷ ngưng tụ, hắn biết rõ hắn nên làm như thế nào.
Màn đêm bao phủ, Lục Lâm Thiên về tới trong phòng mà rất lâu chưa trở về, trong phòng thường xuyên có Nhan Kỳ cùng Tân Hiểu Kỳ quét dọn, nên còn bộ dáng lúc trước, y nguyên sạch sẽ.
Khoanh chân ngồi xuống, trong đầu Lục Lâm Thiên suy tư không ít chuyện, ngược lại là sự tình về Thiên Địa Minh cùng Đế Đạo Minh lại bỏ qua, nếu Thiên Địa Minh dám nhúc nhích, đến lúc đó mình lại nhìn tình huống an bài, hiện tại Đế Đạo Minh cũng không phải dễ trêu.
Lúc này trong đầu Lục Lâm Thiên nghĩ đến là Lục Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn, không biết hiện tại hai nữ có từ trong Thần Điện đi ra không, ở trong Thần Điện kia, lại có bí mật gì của Hoàng tộc, còn có Hồng Lăng ở Độc Cô Gia Tộc, không biết tu luyện thế nào rồi, hẳn là sẽ có tiến bộ không nhỏ.
Cuối cùng là Tiểu Long, Tiểu Long nên sớm từ trong Thanh Long điện đi ra a, đại hội của bốn tộc sớm đã xong, không biết hiện tại tiểu gia hỏa kia thế nào rồi, thực lực tuyệt đối là đã đến tình trạng khủng bố a.
Tiểu Long đang ở trong Thanh Long hoàng tộc, Lục Lâm Thiên sẽ không lo lắng Tiểu Long an nguy chút nào, hiện tại người dám trêu Tiểu Long, tuyệt đối là cực ít.
- Không biết Tiểu Linh thế nào rồi.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên hơi mĩm cười, cũng đã lâu không gặp cô nàng kia rồi, tuy từ trong miệng nhạc mẫu Lư Khâu Mỹ Vi biết không ít tin tức về Lữ Tiểu Linh, cô nàng kia ở Linh Thiên Môn tự nhiên là không có việc gì, bất quá vừa nghĩ tới cô nàng kia, trong nội tâm Lục Lâm Thiên lại tràn đầy áy náy.
- Ngày mai nên bế quan đột phá a.
Sau một lát, Lục Lâm Thiên thu hồi suy nghĩ, hết thảy vẫn là cần mình tiếp tục tăng cường thực lực, ngày mai tiến vào Thiên Trụ giới, hảo hảo đột phá mới được.
Sau một lát, Lục Lâm Thiên bắt đầu điều tức, quanh thân bao phủ trong một tầng quang mang kim sắc.
Sáng sớm hôm sau, thời điểm phương đông lóe sáng, đại địa còn tỏa lên một tầng sa y hơi mỏng, trong Phi Linh Sơn Mạch, liếc nhìn lại, sương mù mông lung, tựa như tiên cảnh.
Dưới thác nước của đình viện phía sau núi, gió sớm quét qua, Lục Lâm Thiên duỗi cái lưng mệt mỏi, hít sâu một hơi, không khí sáng sớm trong lành, để cho người tinh thần sảng khoái, Lục Lâm Thiên nhớ rõ lúc trước Huyền Hạo đã từng dạy bảo qua, cảm thụ thiên nhiên nhiều, thiên nhiên mới là vật huyền ảo nhất.
Cảm thụ được chung quanh tinh khiết, Lục Lâm Thiên khép hờ hai con ngươi, lỗ chân lông toàn thân mở ra, thoải mái nói không nên lời.
Trong một ngọn núi, chúng cường giả Phi Linh Môn được thông tri đến đây, mà chúng cường giả này, trên cơ bản đều là ngày hôm qua vừa mới từ trong Tử Vong Thâm Uyên đi ra.
Hoàng Bác Nhiên dẫn Cực Nhạc Tam Quỷ đến phía sau núi, nhìn thấy nhiều người như vậy, Cực Nhạc Tam Quỷ rất nghi hoặc, chẳng lẽ nhiều người như vậy cùng một chỗ bế quan sao.
- Bái kiến chưởng môn.
Cực Nhạc Tam Quỷ đang nghi hoặc, một đạo thân ảnh chậm rãi đi tới, không nhanh không chậm, nhưng vài bước đã đến trước mặt chúng nhân.
- Miễn lễ!
Lục Lâm Thiên nói, mắt nhìn mọi người, sư huynh Sát Phá Quân, Thiên Địa Nhị lão, Cực Nhạc Tam Quỷ, Đông Vô Mệnh, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, còn có Kim Huyền cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh….
- Oánh tỷ, Phi Linh Môn nhờ tỷ vất vả rồi, nếu không gặp phải đại sự, không cần báo cho ta biết.
Lục Lâm Thiên nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Bế quan a, ta hiểu, có Linh Vũ Đại Đế ở đây, sẽ không xảy ra sự tình gì.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, tự nhiên là rất yên tâm, có nghĩa phụ ở đây, mình không cần lo lắng cái gì, nếu sự tình mà nghĩa phụ cũng không thể xử lý, có hắn cũng không tác dụng, chỉ là thuận miệng nói mà thôi.
- Thiếu chủ, thương thế của ngươi không nhẹ, lần sau phải cẩn thận một ít mới được, xem ra lần sau không thể cho ngươi đi ra ngoài một mình.
Kim Huyền nhìn Dương Quá nói, nếu Thiếu chủ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn sẽ phụ lòng lão chủ nhân.
- Kim Huyền thúc, ta không sao, một chút tổn thương nhỏ mà thôi, ta cũng cần tôi luyện a.
Dương Quá khẽ mĩm cười nói.
- Còn chút thương nhỏ sao, ngay cả át chủ bài mà chủ nhân để lại cho ngươi cũng đã vận dụng.
Ánh mắt Kim Huyền nhúc nhích, cẩm bào nhẹ rung nói:
- Bất quá ngươi nói cũng đúng, có tôi luyện mới có thể cường đại, lúc trước lão chủ nhân cũng là từng bước tôi luyện, mới có thể đạp vào đỉnh phong.
- Kim Huyền thúc, Phi Linh Môn cũng phiền ngươi chiếu cố một chút.
Lục Lâm Thiên đến bên người Kim Huyền, có Kim Huyền cùng Nam Thúc tồn tại, Phi Linh Môn càng không có việc gì.
- Yên tâm đi, có ta và nghĩa phụ của ngươi, Phi Linh Môn sẽ không xảy ra gì cả.
Kim Huyền nói.
Lục Lâm Thiên gật đầu, đối với chúng nhân nói:
- Trên người có thương thế, đều theo ta tiến đến bế quan!
Lời nói rơi xuống, Lục Lâm Thiên dẫn đầu tiến nhập mật thất phía trước.
Đối với một ít người ở đây mà nói, chưởng môn thông tri mọi người tới sau núi bế quan, mọi người cũng đã biết là chuyện gì xảy ra rồi, chưởng môn có chiếc nhẫn bảo vật kia, thời gian cùng ngoại giới kém gấp 10 lần, ở bên trong chữa thương là nhanh hơn rất nhiều.
Bất quá lúc này cũng có gần một nửa người là cực kỳ nghi hoặc, không biết chưởng môn để bọn hắn đến phía sau núi bế quan là có thâm ý gì, nguyên một đám không có hỏi nhiều, cũng không dám hỏi nhiều, theo sau tiến nhập mật thất.
Mật thất cũng không lớn, sau khi mấy chục người tiến vào, lập tức liền chen chúc, theo đại môn mật thất đóng lại, liền càng chen chúc rồi.
Thời điểm mọi người ở đây kinh ngạc, Lục Lâm Thiên đã gọi Thiên Trụ giới ra, ở trong mật thất, không gian chung quanh Thiên Trụ giới lập tức nổi lên gợn sóng.
- Tất cả vào đi.
Lời nói của Lục Lâm Thiên rơi xuống, thân ảnh lóe lên, ở trong lúc không ít người kinh ngạc tiến nhập Thiên Trụ giới, thân ảnh biến mất.
- Đây là cái gì?
Thiên Trụ giới hiện ra, một cổ khí tức bao la mờ mịt lan tràn, để cho mọi người run sợ.
- Ha ha, tất cả vào đi, trong đây là rất tốt.
Thiên Độc Yêu Long cười ha ha nói, cùng Quỳ Long Như Hoa tiến vào Thiên Trụ giới.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...