Đỉnh Phong Thiên Hạ


Ngay khi Lục Lâm Thiên định hành động, một thanh âm vang vọng không trung.  
Trong sát na, ngay trước người Lục Lâm Thiên, gợn sóng trong không gian lóe lên, một thân ảnh già nua lập tức xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên.  
Thân ảnh này xuất hiện, lập tức đánh ra một đạo chưởng ấn, giống như không có một chút lực lượng nào, thế nhưng lại lập tức va chạm với chưởng ấn của Lộc Linh Tôn giả.  
Sưu.  
Hai đạo chưởng ấn ầm ầm va chạm thế nhưng cũng không tạo thành thanh âm quá lớn.

Chưởng ấn của Lộc Linh Tôn giả trực tiếp bị phá hủy, chưởng ấn biến mất trên không trung.  
Khục.  
Trong lúc va chạm thân thể Lộc Linh Tôn giả lảo đảo lui lại, dưới một chiêu này sắc mặt khẽ đổi, trong cổ họng vang lên một thanh âm trầm đυ.c, dường như ăn một chút thiệt thòi.  
Mà lão giả kia lại không bị lay động một chút nào, giống như một ngọn núi lớn không thể rung chuyển vậy.

Lão giả này xuất hiện khiến cho ánh mắt chúng cường giả chung quanh chớp động.  
- Thật mạnh.  
Mắt nhìn bóng lưng lão giả vừa mới xuất hiện, ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi.

Đạo chưởng ấn mà lão giả này vừa mới đánh ra nhìn như nhẹ nhàng không có một chút lực lượng nào, thế nhưng trên thực tế lại tự thành không gian.

Mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều dễ dàng đem lực lượng không gian ngưng tụ vào bên trong.

Thực lực như vậy khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên run lên.  
- Tiểu huynh đệ, chúng ta giao dịch một chút được không?  
Trong lúc trong lòng Lục Lâm Thiên đang chấn kinh, lão giả này đã quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi hỏi.  

Lục Lâm Thiên nhìn lão giả này, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc.

Lão giả này không phải là ai khác mà chính là lão giả thần bí mà hắn từng gặp qua hai lần.

Lần thứ nhất là lần hắn dò xét lão giả này, lần thứ hai là nhìn thấy yêu thú bát giai trung kỳ đỉnh phong bên người lão giả này cướp đoạt một khỏa Âm Dương Nguyên Quả trong tay Lan Lăng sơn trang.  
- Tiền bối, là người?  
Lục Lâm Thiên sững sờ, lập tức phục hồi tinh thần lại.

Không biết xưng hô như thế nào cho nên cũng chỉ có thể kêu một tiếng tiền bối.

Dù sao dùng tuổi tác hiện tại của hắn kêu một tiếng tiền bối cùng không sao.  
- Chủ nhân.  
Một đạo thân ảnh màu vàng hiện lên, yêu thú bát giai trung kỳ đỉnh phong bên người lão giả này lập tức đi tới bên người lão giả.

Cung kính đứng ở đằng sau lưng lão giả này, nhìn như một người bình thường.  
- Chúng ta làm một chút giao dịch, được không?  
Lão giả nhìn Lục Lâm Thiên, cười nhạt một tiếng rồi hỏi.  
- Mời tiền bối cứ nói.  
Trong đầu Lục Lâm Thiên cân nhắc, trong lòng không khỏi có chút kỳ quái cùng tò mò.

Cường giả này dường như vốn không quen biết với hắn thì làm gì có giao dịch gì có thể làm với hắn cơ chứ.  
- Ngươi đạt được bốn khỏa Đế linh Tấn Thần đan sao?  
Lão giả này nhìn Lục Lâm Thiên, không chút quanh co lòng vòng.  
- Không sai.  
Lục Lâm Thiên gật đầu, chuyện này cũng không có gì mà dấu diếm.

Người trong không gian này đều tận mắt nhìn thấy.  
- Ai dám nhúng tay vào, chết!  
Lục Lâm Thiên vừa mới dứt lời, người Thiên Địa minh sau khi nhìn lão giả vài lần, Lộc Linh Tôn giả bị đẩy lui, Liễm Linh Tôn giả khẽ quát một tiếng, dường như định ra tay với lão giả kia.

Thế nhưng lại bị Lộc Linh Tôn giả phất tay, ngăn cản ở phía sau.  
- Các hạ là ai? Sao lại ngăn cản chuyện của Thiên Địa minh ta? Nếu như các hạ không có quan hệ với tiểu tử này thì xin các hạ tránh sang một bên.

Thiên Địa minh ta đa tạ.  
Sắc mặt Lộc Linh Tôn giả khẽ biến, nhìn lão giả thần bí kia nói.

Dưới một kích vừa rồi, tuy rằng hắn cũng không dùng toàn lực, thế nhưng cũng đủ để chứng minh thực lực của lão giả này mơ hồ còn mạnh hơn hắn.

Ít nhất thì cũng không thua kém gì hắn.  

- Ngươi là người của Lan Lăng sơn trang sao? Lão đầu ta một thân một mình, không cần đám người Thiên Địa minh cho ta mặt mũi, cho nên ta cũng không cần cho đám người Thiên Địa minh các ngươi mặt mũi.  
Lão giả này nói xong, cũng không để ý tới đám người Lộc Linh Tôn giả, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Lục Lâm Thiên nói:  
- Tiểu huynh đệ, dường như bây giờ phiền phức trên người ngươi cũng không ít.

Như vậy đi, chúng ta làm một bút giao dịch, Đế linh Tấn Thần đan của ngươi ta chỉ muốn một khỏa.

Điều kiện trao đổi chính là ta đảm bảo ngươi ở bên trong này bình yên vô sự.

Ngươi thấy thế nào?  
Lục Lâm Thiên nghe vậy, ánh mắt khẽ đổi, không ngờ người này cũng tới vì Đế linh Tấn Thần đan.  
- Tiền bối, giao dịch này dường như ta chịu thiệt a.  
Lục Lâm Thiên sững sờ, lập tức mỉm cười nói.

Đế linh Tấn Thần đan, hắn đạt được mấy khỏa Đế linh Tấn Thần đan này, theo phẩm giai mà nói tuyệt đối đều tới cấp độ Chuẩn Đế phẩm.

Đế linh Tấn Thần đan này sau khi phục dụng có một phần mười cơ hội đột phá thành Đế, Lục Lâm Thiên đương nhiên hiểu rõ sự trân quý của nó.  
Nếu như thực sự bản thân gặp nguy hiểm, vì một khỏa Đế linh Tấn Thần đan mà bảo vệ được tính mạng của mình thì hắn cũng không ngại.

Hiện tại nhìn như phiền toái, nhưng Lục Lâm Thiên lại không để ý một chút nào.

Một khỏa Đế linh Tấn Thần đan này Lục Lâm Thiên cũng không dễ dàng để cho người khác như vậy được.  
- So với tính mạng mình thì một khỏa đan dược như Đế linh Tấn Thần đan là cái gì? Chẳng lẽ ngươi tự tin có thể đối phó với những người này sao?  
Lão giả này nhìn thấy Lục Lâm Thiên không đồng ý, ánh mắt biến ảo, nhìn đám người Thiên Địa minh chung quanh rồi nói với Lục Lâm Thiên.  
Ầm ầm.  
Khi lão giả này vừa mới dứt lời, trên không trung vang lên một thanh âm bạo liệt cực lớn.

Giờ phút này cả thiên địa giống như chấn động rất nhỏ.


Ánh mắt chúng cường giả cũng lập tức nhìn về phía trên màn sáng cực lớn kia.  
Phía trên màn sáng lúc này bắt đầu xuất hiện từng đợt chấn động, điện mang lan tràn ra chung quanh, quanh quẩn trên màn sáng to lớn.

Điện mang ngày càng mạnh mẽ, một cỗ khí tức sát phạt, sắc bén rung động nhân tâm lan tràn ra.

Màn sáng bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, giống như vòi rồng phát ra tiếng sưu sưu vang vọng.  
Phanh Phanh.  
Thanh âm khuếch tán, dường như cả thiên địa run rẩy.

Cơ hồ tất cả cường giả run sợ, một cỗ năng lượng mênh mông bắn ra, dưới ánh mắt của mọi người màn sáng kia lập tức bị sụp đổ.  
Tiếng sầm rền vang vọng, màn sáng to lớn nổ tung, thế nhưng không gian lại không bị nứt vỡ mà chỉ có màn sáng kia nứt vỡ mà thôi.  
Màn sáng to lớn tột cùng sụp đổ, nứt vỡ, một ngọn núi cực lớn, khổng lồ trong màn sáng cũng xuất hiện trước mắt mọi người.

Ngọn núi khổng lồ này giống như từ dưới mặt đất ngoi lên, xuyên thẳng lên trời cao, khí thế giống như rồng ngẩng đầu.

Một cỗ khí tức thê lương mà cổ xưa vô thanh vô tức quanh quẩn trong không gian.  
Khí tức này từ trên cung điện ở đỉnh núi truyền ra.

Cung điện cổ xưa này dường như là màu xanh hồng, một cỗ khí tức cổ xưa mà sát phạt từ trong cung điện lặng lẽ không một tiếng động lan tràn ra.

Cỗ khí tức sát phạt cổ xưa này không bị màn sáng ngăn chặn tức thì lan tràn ra khiến cho trong lòng mọi người rung động, tim đập nhanh hơn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui