Thanh Oản Tôn Giả âm thầm quét mắt từng người:
- Tử Vong Thâm Uyên này chắc cũng sắp mở ra.
Mắt đẹp ngừng lại mấy giây trong trận thế Phi Linh môn rồi giương mắt nhìn chằm chằm vực sâu khói trắng bao la.
Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng lên tiếng:
- Chắc vậy rồi.
Thanh Oản Tôn Giả liếc Vân Phi Hồng, cười khẽ:
- Thiên Dương Tôn Giả ở bên trong Vân Dương tông có kinh nghiệm, khi đó nhớ giúp đỡ các đại sơn môn chúng ta một chút.
Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng rất hưởng thụ nụ cười này.
Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng bảo đảm:
- Đó là đương nhiên.
Hiện tại chúng ta cũng không phải một phần tử Đế Đạo Minh, chỉ vì trong Tử Vong Thâm Uyên tất cả đất đai lưu động không dấu vết tìm kiếm, rất rắc rối.
Mắt Thanh Oản Tôn Giả sáng quắc liếc hướng không gian mé bên, biểu tình trầm trọng nói:
- Hình như nhiều người quen đều đến.
Phiên Hải vương Lạc Kiến Hồng nhìn chằm chằm trong trận thế Phi Linh môn không thấy bóng dáng Lục Lâm Thiên đâu, thầm lấy làm lạ.
- Đông cung phụng, minh chủ của Đế Đạo Minh chúng ta, Lục Lâm Thiên lão đệ đâu? Sao hắn còn chưa tới?
Phiên Hải vương Lạc Kiến Hồng hỏi làm nhiều cường giả trong các đại thế lực cùng nhìn vào trận thế Phi Linh môn.
Ai nấy đều là cường giả hiện tại của Phi Linh môn, làm các đại thế lực thầm uất nghẹn.
Huyết Mị, Bàn Hủy, Lam Linh, Xích Viêm, Băng Mộc Tôn Giả, Hưng Thịnh Tôn Giả, Phong Linh Tôn Giả toát ra khí thế vô hình khó thoát khỏi một số cường giả đỉnh cao quan sát.
Trận thế cường giả như vậy tuy hiện tại Phi Linh môn tùy tay có thể đưa ra nhưng tốc độ trưởng thành quá nhanh và kinh người, làm người ta kinh thán.
Đông Vô Mệnh đáp:
- Chưởng môn bận công việc, không biết khi nào mới trở về.
Lục Lâm Thiên ở trong Độc Cô gia tộc, Đông Vô Mệnh không biết chính xác khi nào hắn sẽ trở về.
Cho nên Đông Vô Mệnh đành làm liều dẫn theo đa phần thế lực Phi Linh môn đi Tử Vong Thâm Uyên.
Nghe Đông Vô Mệnh nói, mọi người không cảm thấy cái gì chỉ có trong trận thế đảo Thiên Vân là Đạm Thai Tuyết Vi, Mộ Dung Lan Lan hơi biến sắc mặt.
Ầm ầm ầm!
Trong thời gian ngày, vực sâu bao la lại truyền ra tiếng nổ.
Âm thanh điếc tai kèm theo khí thế bàng bạc khuếch tán.
Trong khí tức áp lực ngày càng lớn, người thực lực thấp một chút không dám đến gần, vì càng tới gần áp lực càng lớn, như bị lực lượng không gian vô hình đè ép nổ tan xác chết.
Phương xa xôi trên một ngọn núi khổng lồ, nhiều người đứng ở đỉnh núi.
Đám đông dẫn đầu toàn là cường giả đỉnh cao.
Một lão nhân mặc đồ đen đạp núi đứng thẳng, thânh ình cực kỳ vạm vỡ, khoảng bảy mươi tuổi.
Người già nua nhưng bộc phát ra khí thế, đôi mắt sáng quắc.
Lão nhân dứng yên, không gian xung quanh vô hình trung tăng niệt độ nóng cháy đáng sợ.
Nếu Lục Lâm Thiên có mặt tại đây sẽ biết người này, Yết Sát Tôn Giả của Hắc Sát giáo, ngày xưa là Vũ Tônlục trọngđỉnh phong, bị Cùng Kỳ Tôn Giả tát một cái.
Giờ xem khí thế thì dường như Yết Sát Tôn Giả lại đột phá.
Bên cạnh Yết sát Tôn Giả có hai người khác, một là mặc áo xanh, thân hình thô kệch, khuôn mặt bầu bĩnh, mặt trầm như nước, khoảng bảy mươi tuổi.
Không gian xung quanh vô hình trung trở nên dày nặng, năng lượng thuộc tính thổ vô hình tụ tập lại.
Một lão nhân khoảng sáu mươi tuổi mặc áo trắng khác, thân hình hơi mảnh khảnh, dao động khí tức chậm rãi nhiều như thể hòa hợp cùng không gian thành một.
Trường bào màu trắng, xung quanh luôn có năng lượng thiên địa đậm đặc bao bọc dẫn đến năng lượng thiên địa biến đổi.
Lão nhân áo trắng mở mắt ra nhìn chằm chằm bên dưới, đôi mắt đen lấy sâu thẳm tựa ánh sao.
Hai người này là Phong Vũ Tôn Giả của của Hóa Vũ tông, Liễm Tinh Tôn Giả của Lan Lăng sơn trang.
Khí tứcPhong Vũ Tôn Giả cường đại hơn mấy năm trước kia nhiều, có lẽ cũng đã đột phá.
Khí tức từ Liễm Tinh Tôn Giả thì không có nhiều thay đổi.
Lúc này bên cạnh Liễm Tinh Tôn Giả có một lão nhân mặc trường bào màu nhạt, mái tóc dài màu trắng, khoảng bảy mươi tuổi, khí thế cực kỳ bất phàm.
Bên cạnh lão nhân tóc trắng còn một người khác hơi chật vật, thân hình có chút già nua, trán hẹp mắt hí, mặt toàn đường hẻm.
Đôi mắt vốn bắn ra tia sáng giờ tràn ngập oán hận và nỗi sợ hãi, trên người không có chút dao động khí tức nhưng cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Người này chính là Hử trưởng lão, cường giả Vũ Tôn bát trọng của đảo Khôn Dương lúc trước trốn thoát khỏi tay Lục Lâm Thiên.
Bên Liễm Tinh Tôn Giả, lão nhân tóc bạc nhìn Hử trưởng lão, ánh mắt vô cùng ngạc nhiên hỏi:
- Hỏa Thổ Tôn Giả, ngươi nói là nhiều cường giả đảo Khôn Dương của ngươi, bao gồm Thi Linh Tôn Giả, Khôn Vũ Tôn Giả đều chết trong tay Lục Lâm Thiên?
Hử trưởng lão trầm giọng nói:
- Đúng vậy! Thực lực của Lục Lâm Thiên đã đến mức khủng bố, còn tu luyện thành vũ kỹ thiên giai.
Dương Quá, Lục Tâm Đồng theo bên cạnh Lục Lâm Thiên hiện tại thực lực cũng cường đại đến tột độ.
Đôi mắt độc ác hấp háy, Hử trưởng lão chỉ chỉ có đau lòng một mình.
Lão nhân tóc bạc con ngươi co rút, không tin tưởng:
- Hỏa Thổ Tôn Giả đang nói đùa sao? Ngươi và Thi Linh Tôn Giả, Khôn Vũ Tôn Giả cùng có mặt nhưng bị ba huynh muội Lục Lâm Thiên đ?
Đám người Yết Sát Tôn Giả, Liễm Tinh Tôn Giả, Phong Vũ Tôn Giả cũng không tin.
Hử trưởng lão oán hận nói:
- Lộc Linh Tôn Giả, nếu không tin thì ngươi hãy tự thử xem, ta tuyệt đối không tha cho Lục Lâm Thiên này!
Trong đám người một lão nhân áo nâu hỏi Hử trưởng lão:
- Hỏa Thổ Tôn Giả đã gặp Lục Lâm Thiên ở đâu?
Người này thân hình vạm vỡ, nhìn già nua nhưng lưng hùm vai gấu, sau lưng có nhiều cường giả.
Các chủ mới của Thần Kim các, Toái Cương Tôn Giả Tôn Khai Long cũng đứng trong đó, ngoài ra còn nhiều cường giả khác, hình như là người Thần Kim các.
Hử trưởng lão nhìn thẳng lão nhân áo nâu:
- Trong Bình nguyên Man Hoang ở phía sau, như thế nào? Cương Khôi Tôn Giả cũng muốn đi gặp hắn?
Một tiếng quát vang lên:
- Lục Lâm Thiên đến thì tốt, lần này nếu có cơ hội phải gϊếŧ hắn!
Người nói chuyện là một phụ nhân năm mươi tuổi, ánh mắt hơi âm trầm, trong tóc đen có sợi tóc bạc, sau lưng lưng là các chủ mới của Nguyệt Long các, Tuyết Linh Tôn Giả Vương Đan Đan và nhiều cường giả khác, xem trận thế hóa ra là người của Nguyệt Long các.
Vương Đan Đan phất trường bào, mắt lạnh băng:
- Chúng ta không nên để Lục Lâm Thiên trưởng thành đến hiện tại mới ra tay.
Nếu biết tróc Lục Lâm Thiên trưởng thành mau như vậy thì khi xưa nên xuống tay.
Nhắc dến Lục Lâm Thiên là Vương Đan Đan hận nghiến răng.
Trên bầu trời vang lên âm thanh:
- Thì ra các vị ở đây?
Nhiều người rơi xuống đất, khoảng ba, bốn trăm người, ai nấy khí thế cực kỳ cường đại.
Đám người đến, không gian như đông lại, năng lượng thiên địa đã vô hình liên tục thay đổi.
Các bóng người này nếu Lục Lâm Thiên có mặt sẽ nhận biết nhiều người quen.
Cổ Kiếm Phong, Doãn Ngạc, Vi Bang Ngạn, Chu Hoành Viễn, Âu Dương Huyền Linh, Nhâm Trường Thanh đều có mặt.
Đám người đến trong đó có hai nữ nhân đáng chú ý nhất.
Lam Linh vẫn mặc đồ màu lam bao phủ vóc dáng chữ s, eo nhỏ màu vàng lúa mạch cực kỳ mềm nhỏ, cặp chân thon dài, mông vêu.
Lam Linh toát ra khí chất quyến rũ nóng bỏng, dã tính kiêu ngạo..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...