Đỉnh Phong Thiên Hạ


- Mặc dù thực lực của muội không giúp được huynh chuyện gì, nhưng cũng ủng hộ huynh!  
Vân Hồng Lăng nói.

Lục Lâm Thiên nhìn hai nàng, trong lòng ấm áp, nói:  
- Vô Song, Hồng Lăng, cảm ơn hai muội!  
- Nhưng ngoại trừ Cảnh Văn biểu tỷ, nếu huynh còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt, muội sẽ không để yên, đừng trách muội không khách khí!  
Vân Hồng Lăng trừng mắt nói.

- Đúng vậy, lần này muội cũng ủng hộ Hồng Lăng!  
Bắc Cung Vô Song mỉm cười hùa theo.

Lục Lâm Thiên thè lưỡi, làm mặt khổ sở:  
- Ta làm sao dám a!  
- Ca ca!  
Âm thanh Lục Tâm Đồng truyền tới, thân ảnh chợt lóe vào phòng, nhìn thấy ca ca đang ôm hai tẩu tử, lập tức nhắm tịt mắt.

- Tâm Đồng, đã xinh đẹp như vậy rồi sao!  
Bắc Cung Vô Song mỉm cười đi tới bên cạnh Lục Tâm Đồng.

- Vẫn là Vô Song tỷ xinh đẹp thôi!  
Lục Tâm Đồng thẹn thùng, lập tức nhớ tới chuyện gì, nói:  
- Ca ca, Nam thúc phái người gọi huynh đi qua gặp thúc!  
- Nam thúc?  
Lục Lâm Thiên nhướng mày, liền lên tiếng hỏi, sau đó ra khỏi phòng.

Bên ngoài Thần Hoàng thành, không gian xung quanh đột nhiên chớp lên, hơn mười đạo lưu quang cấp tốc bay tới, từng thân ảnh mang theo chân khí dao động kinh người rơi xuống.


Đi đầu bên trái là một lão giả già nua, thân mặc hoàng y, mắt lóe tinh quang, mặc dù không cảm giác được chân khí nhưng làm người ta không dám khinh thường.

Đi bên cạnh lão giả có vài thanh niên nam nữ, một thanh niên hai mươi tám hai mươi chín, thân hình cao ngất, mắt to mũi cao, thân mặc hoàng bào thêu hoa văn cự mãng, chân khí dày trọng, ánh mắt hiện lên khí chất ngạo nghễ.

- Thác Bạt hoàng tộc bái phỏng!  
Một thân ảnh nhảy lên cao hướng không trung hô, âm thanh xuyên thấu không gian phá không truyền ra.

- Ha ha, Thác Bạt Đỉnh, ngươi tới sớm a!  
Sau lưng nhóm người có âm thanh già nua truyền tới, quanh quẩn khắp cả không gian.

Hoàng y lão giả quay đầu thản nhiên nói:  
- Chuyên Tôn Kiền Nhũng, ngươi còn chưa chết sao?  
- Thác Bạt Đỉnh, mồm quạ đen, ngươi còn chưa chết sao ta có thể chết!  
Âm thanh già nua vừa dứt, một thân ảnh màu đỏ nhạt hiện ra, lão giả khoảng bảy mươi tuổi, thân hình thô lỗ, đôi mắt sáng ngời.

Mười mấy thân ảnh lập tức rơi xuống bên người lão giả, chân khí cấp tốc kéo lên như muốn bốc cháy, không gian xung quanh nhuộm thành lửa đỏ.

Phía trước có một thanh niên mặc hồng bào, quần áo như lửa, trên áo thêu dị thú miệng phun hỏa diễm dữ tợn, thân hình rắn chắc cường tráng, khí chất bất phàm.

Hai phương vô hình tương đối, như muốn tranh thế cao thấp, khí tức không ngừng giằng co.

- Xin mời chư vị cường giả Thác Bạt tộc cùng Chuyên Tôn tộc!  
Cấm chế mở ra, người Độc Cô gia xuất hiện.

- Ha ha, chúng ta vào đi thôi!  
Hai lão giả cười ha hả, lúc này mới thu liễm khí tức.

Bên trong dãy núi liên miên, vách núi thẳng đứng, cây cối sum xuê, nơi nơi một mảnh sinh cơ, gió nhẹ thổi qua mang theo hương hoa thoang thoảng.

Bên dưới chân núi, vài thân ảnh chợt lóe, vài đạo lưu quang nháy mắt xuất hiện bên ngoài một sơn động trên núi.

Nhóm thanh niên khí chất bất phàm, người đi đầu cao hơn 1m85, quần áo bó sát, khuôn mặt tuấn lãng, đôi mắt đen nhánh làm người không dám đối diện.

- Đại ca, Lục Lâm Thiên tới rồi!  
Thanh niên nhìn vào sơn động nói.

- Ồ! Lục Lâm Thiên đã tới sao, hẳn là bị cửu trưởng lão bát trưởng lão giải quyết rồi, một tôm tép nhãi nhép ngoại giới, cũng không có gì!  
Một thanh niên từ trong sơn động đi ra, khuôn mặt có chút tuấn lãng, trường bào màu xám, khí chất có chút thanh nhã.

- Đại ca, ngươi đã đoán sai, Lục Lâm Thiên không đem Độc Cô gia tộc để trong mắt, ngang nhiên làm nhục lục trưởng lão, thất trưởng lão, bát trưởng lão, còn đem cửu trưởng lão giẫm dưới chân, tam huynh muội Lục gia đánh trọng thương trên trăm hộ pháp của chúng ta, cuồng ngạo tới cực điểm!  
Ánh mắt thanh niên hoa phục hiện lãnh ý, tức giận nói.

Thanh niên áo xám nói:  
- Trường Không, thật có chuyện này hay sao?  
- Thống soái, xác thực, Lục Lâm Thiên quá kiêu ngạo, còn làm nhục Độc Cô gia tộc ngay trước mặt Thái Công gia tộc cùng Bắc Cung gia tộc!  
Vài thanh niên bên cạnh vội nói, vẻ mặt tức giận.


- Giỏi cho dã tiểu tử, không đem Độc Cô gia tộc đặt trong mắt sao!  
Ánh mắt thanh niên hiện hàn ý, thở mạnh một hơi nói:  
- Trường Không, vậy bây giờ thế nào, chẳng lẽ trưởng lão hội buông tha dã tiểu tử kia?  
- Đại ca, ta đang muốn nói việc này đây, thành chủ đã trở lại, lần này Lục Lâm Thiên đi cùng thành chủ trở về.

Ánh mắt thanh niên hoa phục chợt lóe, nhắc tới thành chủ cũng có vẻ băn khoăn.

- Thành chủ, thành chủ gì?  
Thanh niên áo tro có chút biến hóa, nói:  
- Chẳng lẽ là thành chủ Thần Hoàng thành đã trở lại sao?  
- Đúng vậy, là Thiên Linh Đan Tôn, Linh Vũ đại đế của Phi Linh môn, kỳ thật chính là thành chủ Thần Hoàng thành của Độc Cô gia tộc, Độc Cô Ngạo Nam.

Thanh niên hoa phục nói:  
- Là do thành chủ mang theo Lục Lâm Thiên trở về.

- Thật sự đột phá thành đế sao? Theo ta được biết, Thần Hoàng khí của hắn…  
Ánh mắt thanh niên áo tro chớp động không ngừng.

Thanh niên hoa phục nói:  
- Hẳn là như thế, ngũ trưởng lão cũng không phải đối thủ, bởi vì việc của Lục Lâm Thiên, thành chủ nổi trận lôi đình, đã giáo huấn đám người ngũ trưởng lão.

- Hừ!  
Thanh niên áo tro âm trầm:  
- Khó trách dám tới Độc Cô gia tộc, nguyên lai có thành chủ bảo hộ.

- Lục Lâm Thiên tính là vật gì, hắn há có tư cách nhúng chàm Cảnh Văn tiểu thư!  
- Lục Lâm Thiên không đem Độc Cô gia tộc để vào trong mắt, làm nhục chúng ta, sau này chúng ta làm sao còn đi ra ngoài gặp người, đều do thành chủ bảo vệ hắn!  
- Ta xem, chúng ta ra tay âm thầm gϊếŧ Lục Lâm Thiên, thành chủ chẳng lẽ còn làm gì chúng ta sao!  
Mấy thanh niên sôi nổi nghị luận, sát ý lan tràn.

- Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ, mặc dù Lục Lâm Thiên đánh đám người lục trưởng lão, nhưng có thành chủ ở đây, hơn phân nửa cũng không làm gì được hắn.


Thanh niên hoa phục trầm giọng nói:  
- Còn có Cảnh Văn, Lục Lâm Thiên là thứ gì, hắn lại có tư cách gì!  
- Đúng rồi, chỉ có thống lĩnh mới xứng đôi với Cảnh Văn tiểu thư, ngay cả chúng ta cũng không nói gì hơn, nhưng Lục Lâm Thiên có thân phận gì, các trưởng lão quá băn khoăn nên không ra tay, nhưng chúng ta không đồng ý.

- Hay là chúng ta động thủ trực tiếp đánh chết hắn là tốt rồi!  
- Đại ca, ngươi nói đi, chúng ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ phải buông tha Lục Lâm Thiên sao, tùy ý hắn xông vào Độc Cô gia tộc?  
Thanh niên hoa phục hỏi.

- Hắn cho rằng Độc Cô gia tộc có thể tùy tiện xông vào hay sao, hắn cũng không tư cách nhúng chàm Cảnh Văn!  
Ánh mắt thanh niên áo tro âm trầm, nói:  
- Trường Không, lần này nghênh đón các đại hoàng tộc đi vào, đều do Thần Hoàng đoàn chúng ta làm sao?  
- Không tệ, đều do chúng ta an bài.

Thanh niên hoa phục gật đầu nói.

- Trường Phàm đâu?  
Thanh niên áo tro hỏi.

- Nhị ca còn đang bế quan, nói tới lúc sẽ xuất quan.

- Nếu đã như vậy.

Ánh mắt thanh niên áo tro chớp lên, nói:  
- Nếu Lục Lâm Thiên là do thành chủ mang tới, Trường Không, ngươi đại biểu Thần Hoàng đoàn bái kiến thành chủ, việc nghênh đón các đại hoàng tộc vào thành ngươi cũng tự mình đi làm đi, thuận
tiện thử xem Lục Lâm Thiên có tư cách tiến vào Độc Cô gia hay không!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui