Đỉnh Phong Thiên Hạ


Ôm tiểu gia hỏa này, Lục Lâm Thiên càng có thêm một loại cảm giác không nói nên lời, giống như là có một mối liên hệ vô hình, trong nội tâm vừa rồi của hắn khẽ chấn động một cái.  
- Ngươi tên gì?  
Lục Lâm Thiên hỏi tiểu gia hỏa.  
- Ta gọi là bảo bảo.  
Tiểu gia hỏa nhìn Lục Lâm Thiên, vô cùng nhu thuận nói.  
- Nó còn chưa có tên, cũng không biết cha mẹ là ai cho nên cũng không có đặt tên cho nó.  
La Lan thị cười nói.  
- Ồ?  
Lúc này, bàn tay Lục Lâm Thiên vuốt cánh tay tiểu gia hỏa, trong giây lát Lục Lâm Thiên tức thì biến sắc.

Từng đạo thủ ấn được kết, sau đó rơi vào trên người tiểu gia hỏa.  
- Nhị đệ, đệ không cần phải kiểm tra, Nam thúc đã kiểm tra qua rồi.

Thân thể tiểu gia hỏa chính là Âm Dương tiên thiên, năm loại thuộc tính đã ở trong cơ thể từ nhỏ, thiên phú so với đệ còn tốt hơn.  
Dương Quá nhìn Lục Lâm Thiên nói.  
- Không thể tưởng tượng được, quá không thể tưởng tượng được.  
Giờ phút này Lục Lâm Thiên rung động không thôi.


Tiểu gia hỏa này quả thực không tầm thường, lúc này mới hai tuổi, không nói tới thiên phú, chỉ tính riêng thể chất cũng đã quá tốt, quả thực giống như vì tu luyện mà sinh ra.

Nếu như tăng thêm thân thể Âm Dương tiên thiên, phối hợp với Âm Dương Linh Vũ quyết của hắn mà nói thì tuyệt đối chính là yêu nghiệt.  
- Ca ca, thể chất của tiểu gia hỏa, Nam thúc cũng đã tự mình bồi dưỡng, cho nên thể chất của nó cũng không tầm thường.  
Lục Tâm Đồng cười nói với Lục Lâm Thiên.  
- Quả nhiên có thân thể Âm Dương tiên thiên.  
Lục Lâm Thiên có chút rung động, thân thể Âm Dương của hắn nhiều nhất chỉ là hậu thiên, giống như độc thể của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh mà thôi.

Mà Lục Tâm Đồng lại là độc thể tiên thiên, thể chất tiên thiên còn mạnh hơn hậu thiên rất nhiều.  
Thân thể Âm Dương tiên thiên của tiểu gia hỏa này cũng là như vậy, so với thân thể Âm Dương hậu thiên của chính hắn đương nhiên còn mạnh hơn nhiều, cho nên lúc này Lục Lâm Thiên mới sợ hãi than.

Tăng thêm thể chất này, thân thể Âm Dương, năm loại thuộc tính, quả thực chính là yêu nghiệt tu luyện.  
Một giờ sau, trong đình viện phía sau hậu sơn, Lục Lâm Thiên gặp mặt đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi Yến, Thiên Độc Yêu Long, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Lộc Sơn lão nhân cùng mọi người.  
Phi Linh môn không có vấn đề gì quá lớn, Địa Viêm đảo bị san bằng thành bình địa, Lan Lăng sơn trang cùng với Nguyệt Long các, Huyễn Hồn môn và các sơn môn khác liên minh.

Đường hầm không gian mở ra, không bao lâu nữa, nhóm đệ tử trẻ tuổi đầu tiên của mấy sơn môn sẽ tiến vào không gian trong sơn mạch Vụ Đô để tu luyện.

Chuyện trong hai năm qua, Lục Lâm Thiên đều từ trong miệng mọi người mà biết được.

Lục Lâm Thiên thật không ngờ hai năm qua cũng xảy ra không ít chuyện.  
Chuyện mà khiến cho Lục Lâm Thiên chấn động nhất chính là chuyện của Địa Viêm đảo.

Thế lực lớn như vậy không ngờ trong vòng một đêm lại bị phá hủy, còn không có bất kỳ ai biết rõ động tĩnh, việc này tuyệt đối không tầm thường.

Toàn bộ đại lục liệu có ai có thể làm được chuyện này cơ chứ?  
Mặt khác, Lan Lăng sơn trang cùng các sơn môn lớn kết minh cũng khiến cho Lục Lâm Thiên nhíu mày.

Xem ra Lan Lăng sơn trang cùng các sơn môn vẫn còn chưa từ bỏ ý định, thế nhưng hắn đoán có lẽ bọn họ cũng không dám làm gì, nhưng Phi Linh môn cũng không thể không đề phòng.

Giống như là Linh Vũ giới vậy, đột nhiên xuất hiện thì chính là phiền toái cực kỳ lớn.  

Thương nghị cùng với mọi người một hồi, nói những chuyện lớn nhỏ gần đây của Phi Linh môn, hắn cũng biết được chuyện Cực Mộc Tôn giả, Song Tuyệt Tôn giả, Phích Lịch Tôn giả, Phong Linh Tôn giả cùng các cường giả khác gia nhập Phi Linh môn.  
Đối với chuyện đệ tử trẻ tuổi tiến vào không gian trong sơn mạch Vụ Đô, Lục Lâm Thiên cũng có sắp xếp khác.

Thiên Vân đảo, Nhật Sát các cùng các sơn môn tìm đến hắn bàn chuyện, hắn cũng có thể nhìn ra được một chút.

Địa Viêm đảo trên Đông Hải vô thanh vô tức bị san bằng, mấy sơn môn như Nhật Sát các cũng không sống khá giả được.  
Sau khi phân phó một ít chuyện, Lục Lâm Thiên lập tức đi tới nơi Nam thúc và sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn đặt chân hiện tại.  
- Bái kiến sư phụ, Nam thúc.  
Sau khi nói chuyện với Hắc Vũ ở ngoài cửa, Lục Lâm Thiên đi vào trong phòng.

Nam thúc và Thánh Thủ Linh Tôn cũng đang đợi hắn.  
- Con thế nào rồi?  
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn qua Lục Lâm Thiên, cảm nhận khí tức mạnh mẽ của Lục Lâm Thiên lúc này thế nhưng vẫn không nhịn được mà có chút lo lắng.  
- Có lẽ không có trở ngại quá lớn, lần tẩu hỏa nhập ma này tiểu tử khiến cho sư phụ và Nam thúc phải lo lắng rồi.  
Lục Lâm Thiên nói.  
- Lần này cũng coi như ngươi mạng lớn.  
Nam thúc nhìn qua Lục Lâm Thiên, khẽ cau màu rồi nói với Lục Lâm Thiên:  
- Lúc ngươi tẩu hỏa nhập ma, ta muốn kiểm tra linh hồn của ngươi, lại phát hiện trong đầu ngươi có một vật quỷ dị thủ hộ linh hồn của ngươi.

Rốt cuộc đó là vật gì? Ta nghe sư phụ ngươi nói ngươi không sợ công kích bằng linh hồn, có lẽ nào có liên quan tới vật đó?  
Đối với vật thần bí trong đầu Lục Lâm Thiên, Nam thúc cũng có chút tò mò, vật có thể làm cho hắn kiêng kỵ đương nhiên không phải bình thường.  
Lục Lâm Thiên cũng không dấu diếm, Nam thúc đã hỏi thì hắn cũng đem lai lịch kim đao màu vàng cùng toàn bộ quá trình hắn thu được nó nói rõ một lần.


Có lẽ dùng kiến thức rộng rãi của Nam thúc và sư phụ, nói không chừng sẽ biết tới lai lịch của kim đao màu vàng này.

Hiện tại Lục Lâm Thiên cũng muốn biết rõ lai lịch của kim đao màu vàng, tuy rằng hắn đã quen sự tồn tại của nó trong đầu.

Kim đao màu vàng này từ trước tới nay ở trong đầu hắn đều là trăm lợi mà không có hại, thế nhưng biết rõ thì sẽ khá hơn một chút.  
Nghe Lục Lâm Thiên kể lại kỹ càng, chỉ tiếc Nam thúc cùng Thánh Thú Linh Tôn đều không rõ ràng kim đao màu vàng là vật gì, cũng không có cách nào điều tra trong cơ thể Lục Lâm Thiên.  
- Kim đao màu vàng này chính là thứ từ trong mật địa của Vân Dương Tông, ta nhớ trong mật địa của Vân Dương Tông có một tàn trận thượng cổ, khi đó ta đã từng ra tay bảo vệ con cùng nha đầu Độc Cô gia kia, chung quanh đều là tàn trận thượng cổ, Vân Dương Tông lại gọi mật địa này chính là đại lục thượng cổ, có lẽ kim đao của con chính là vật tới từ thượng cổ.  
Thánh Thủ Linh Tôn cân nhắc một lát rồi nói với Lục Lâm Thiên.  
- Vật từ thượng cổ?  
Lục Lâm Thiên lần đầu tiên nghe được từ này.  
- Nói đơn giản một chút, có thể nói chính là một ít đồ vật mà kỷ nguyên trước lưu lại.  
Thánh Thủ Linh Tôn nói.  
Lục Lâm Thiên càng thêm nghi hoặc, đối với hai từ kỷ nguyên này, trước khi Lục Lâm Thiên xuyên việt cũng không xa lạ gì.

Giống như Địa cầu đã trải qua vô số kỷ nguyên vậy, gần nhất thì có kỷ băng hà, kỷ Devon,...!Đây là những thời kỳ trước kỷ nguyên, mà trung kỳ thì có kỷ Tam Điệp, Jurassic các loại..., chính mình trước khi xuyên việt trước tới đây, thì là kỷ nguyên tân sinh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui