Đỉnh Phong Thiên Hạ


Sưu…  
Lúc này thân hình to lớn của Bôn Lôi Thiên Hổ bỗng dưng quay lại, ánh mắt chăm chú nhìn vào một tán tu Vũ Tôn nhất trọng cách đó không xa, lợi trảo không chút do dự chém xuống.

Tức thì mấy cái khe trong không gian xuất hiện sau đó lan tràn ra phía trước.  
Vũ Tôn nhất trọng kia tuổi chừng lục tuần, thấy vậy lập tức hoảng hốt rồi nhanh chóng chạy trốn.

Ngay cả dũng khí chống lại cũng không có.  
Thế nhưng tốc độ đào tẩu của hắn cũng không nhanh bằng Bôn Lôi Thiên Hổ cái khe trong không gian lan tràn, trong nháy mắt lan tới trên người hắn.

Cả thân hình dưới cái khe trong không gian hóa thành từng mảnh nhỏ.

Một siêu cấp cường giả Vũ Tôn nhất trọng không ngờ cứ như vậy lại bị đánh chết, vô cùng đơn giản.  
Phanh Phanh Phanh.  
Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn, Bàn Hủy, Bàn Vân, Phục Yêu Tôn giả, Hỏa Vân tôn giả nhân cơ hội đánh tới.

Trong nháy mắt mấy đạo công kích đánh vào trên người Bôn Lôi Thiên Hổ, lực lượng mạnh mẽ đánh xuống tức thì đẩy lùi Bôn Lôi Thiên Hổ.  
– Không tốt.  
Lục Lâm Thiên giật mình biến sắc.

Đầu Bôn Lôi THiên Hổ này vừa vặn đang lùi về phía hắn, mà đồng thời nó cũng đem theo một đạo trảo ấn đánh thẳng về phía mình.


Công kích lôi điện lực hắn không sợ.

Thế nhưng dưới công kích trảo ấn này hắn không thể nào chịu nổi, loại lực lượng này bản thân hắn còn chưa thể chịu được.  
Ông.  
Một tiếng sấm nổ vang lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ rung động, Lục Lâm Thiên không có một chút chần chờ nào lập tức thối lui.

Trong lúc thối lui, đạo trảo ấn trước mặt hắn cũng đồng thời đánh xuống.

Một cỗ lực lượng hùng hậu khiến cho không gian vặn vẹo bao phủ thân thể, khiến cho tốc độ của hắn giảm đi.  
– Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi.  
Một thanh âm vang lên trong tai Lục Lâm Thiên, ngay khi thân hình Lục Lâm Thiên giãy dụa ra khỏi không gian vặn vẹo, Không Nhận Tôn giả truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du lập tức cảm nhận được có một cỗ lực lượng vô hình phong tỏa không gian chung quanh hắn, lúc này hắn đã không còn đường lùi.

Không Nhận Tôn giả kia không ngờ lại âm thầm đối phó với hắn.  
– Nghiệt súc, muốn chết.  
Cách Lục Lâm Thiên không xa, Không Nhận Tôn giả âm thầm cười nhạt một tiếng.

Một đạo chưởng ấn đánh ra giả bộ công kích Bôn Lôi Thiên Hổ.

Trên thực tế lại đang âm thầm phong tỏa không gian, đem không gian chung quanh Lục Lâm Thiên phong kín, để cho hắn không có đường lùi lại.  
– Phiền phức rồi.  
Trong sát na, sắc mặt Lục Lâm Thiên đại biến, đột nhiên cắn răng một cái, ngay khi trảo ấn đen kịt xé rách không gian kia bắn tới, chân khí trên người hắn bạo phát, cái đầu khẽ nghiêng đi tránh được ông kích.

Đạo trảo ấn kia dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người lập tức đánh vào trên vai Lục Lâm Thiên.

Cùng lúc đó ở trong mi tâm Lục Thiếu Du có một đạo quang trụ màu trắng đánh về phía Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.  
Cách Cách.  
Trảo ấn chụp xuống, đập nát bả vai Lục Lâm Thiên.

Thanh âm cạch cạch nghiền nát vang lên.

Bằng mắt thường có thể thấy được, nơi trảo ấn đi qua, cái khe đen kịt trong không gian kéo dài.

Ở vai trái Lục Lâm Thiên, lân phiến trên Thanh Linh Khải Giáp vỡ nát, quang mang màu tím trên vai quanh quẩn, sau khi giằng co được một lát liền bị vỡ vụn.

Cả bờ vai trái bị đánh nát, máu tươi bắn ra tung tóe, sắc mặt Lục Thiếu Du cũng trắng bệch, đồng thời một đạo linh hồn lực của Lục Thiếu Du cũng trực tiếp đánh vào trong mi tâm Bôn Lôi Thiên Hổ rồi biến mất không thấy.  
Linh hồn lực đánh vào trong đầu Bôn Lôi Thiên Hổ thì Lục Lâm Thiên phát hiện ra một việc, linh hồn lực của hắn hoàn toàn không có một chút trở ngại nào, trực tiếp đi vào không gian linh hồn của Bôn Lôi Thiên Hổ.  

Vì sao có thể dễ dàng đi vào như vậy, một đường thuận lợi khiến cho ngay cả bản thân Lục Lâm Thiên cũng không dám tin tưởng.

Điều này quá không bình thường, quả thực không bình thường tới cực điểm.

Thú hồn do cường giả viễn cổ lưu lại, lại là thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ bát giai đỉnh phong, không ngờ lại không có một chút cấm chế nào.  
Thú hồn, chính là hồn anh của yêu thú, linh thú trực tiếp luyện chế ra.

Hồn anh của yêu thú, linh thú, vũ giả, linh giả một khi trở thành hồn anh đơn độc tồn tại sẽ dần dần yếu bớt.

Vũ giả, linh giả có thể đoạt xá thì yêu thú, linh thú cũng có thể đoạt xá.

Nhưng mà nếu như là cùng một chủng tộc thì thực lực phải phù hợp mới được.

Mà hồn anh của yêu thú, linh thú nếu không muốn bị giảm đi thực lực thì cũng chỉ có thể luyện chế thành thú hồn.  
Thú hồn linh thú, yêu thú giống như một ít thủ đoạn của linh giả dùng hồn anh luyện chế thành.

Lục Lâm Thiên đã sớm xem qua Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh thi triển Phệ Hồn Ác Anh, trên phương diện nào đó quả thực không khác biệt với thú hồn là bao.  
Thế nhưng thú hồn lại giống như khôi lỗi, một khi luyện chế sẽ sẽ bị chủ nhân bố trí cấm chế và linh hồn ấn ký, tránh để người khác khống chế.

Lục Lâm Thiên vô cùng nghi hoặc, lẽ nào vị cường giả viễn cổ này ngay cả thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong cũng không đặt vào trong mắt.  
– Thử nhìn xem có thể khống chế được hay không.  
Lục Lâm Thiên tức thì thầm nghĩ.

Linh hồn lực của hắn tiến đến cũng chỉ là muốn thử xem vận khí của mình mà thôi.

Nếu như hắn có thể khống chế được thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong mà nói thì quả thực là phát tài lớn.

Sau này hắn cũng có thể giống như Tâm Đồng, có thú hồn trong người, thú hồn bát giai đỉnh phong, tuyệt đối là bảo vật.  

Trong đầu nghĩ vậy, linh hồn lực Lục Lâm Thiên lập tức dũng mãnh tiến vào trong đầu Bôn Lôi Thiên Hổ, trong nháy mắt dung nhập vào bên trong.

Mãi cho đến khi bố trí xong linh hồn lực của mình, cũng không gặp phải một chút cản trở nào.

Quá trình thuận lợi như vậy khiến cho Lục Lâm Thiên không dám tin tưởng.

Mỗi một lần hắn nhận được bảo vật đều phải trải qua cửu tử nhất sinh mới thu được.

Mà lần này lại quá thuận lợi, quả thực hắn không dám tưởng tượng ra.  
Chỉ đơn giản như vậy là có thể thành công, Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, sợ rằng bản thân mình còn phải cảm tạ Không Nhận Tôn giả một phen, nếu không phải hắn âm thầm ra tay với mình thì mình cũng không đánh cuộc một phen như vậy.

Không nghĩ tới vận khí của hắn lại rắm thí như thế, vị cường giả Vũ Đế viễn cổ kia nếu biết chuyện này có lẽ còn tưởng rằng hắn can đảm a.  
Kỳ thực ngay từ đầu hắn đã muốn khống chế đầu yêu thú bát giai hậu kỳ Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này, thế nhưng vừa nghĩ tới đẳng cấp của nó là bát giai hậu kỳ đỉnh phong, lại là vật của cường giả viễn cổ thì lập tức không dám suy nghĩ nữa.

Bởi vì đâu có thể dễ dàng như vậy, nếu như thú hồn bát giai hậu kỳ này phản kháng, đến lúc đó hắn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.  
Ai lại ngờ được trong thú hồn này không có một cái cấm chế nào.

Vô cùng dễ dàng là có thể khống chế được.

Chuyện này có lẽ phải nhìn xem kẻ nào gan dạ nhất, chỉ sợ tất cả cường giả biết được việc này nhất định sẽ tức giận tới chết..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui