Đỉnh Phong Thiên Hạ


Cạch Cạch.  
Động tĩnh trong Hỏa đảo khiến cho Thiên đảo cạnh đó bắt đầu lay động.

Mặt đất xuất hiện những vết nứt nẻ, khí tức bàng bạc khuếch tán, không gian vặn vẹo kịch liệt.

Mà dưới cỗ khí tức bàng bạc kia, ba động trong phiến không gian này càng lúc càng kịch liệt…  
– Khí tức thật mạnh mẽ.

Nhất định là có bảo vật rồi.  
Cảm nhận khí tức này, ánh mắt vô số người trong các ngọn núi phía xa trở nên đỏ rực.

Thậm chí ngay cả hô hấp cũng dồn dập hơn rất nhiều.

Dưới cỗ khí tức này, rất có thể chính là bảo vật.  
Phanh Phanh.  
Trong thời gian ngắn dưới Hỏa đảo lại có tiếng nổ vang lên, khí tức nóng bỏng phóng lên cao mang theo hỏa diễm tràn ra.

Lạc Kiến Hồng híp mắt nhìn không gian càng lúc càng vặn vẹo.

Hắn cảm nhận được một cỗ năng lượng cực kỳ kinh khủng ba động.

Loại ba động này vô cùng kinh nguời.

Giống như núi lửa dưới mặt đất này đang điên cuồng dâng trào.  
– Chẳng lẽ hỏa đảo này sắp phun trào sao?  
Lạc Kiến Hồng nhướng mày, nếu như núi lửa phun trào, tới lúc đó sẽ vô cùng kinh khủng.  

Trong Thánh Linh giáo, chúng cường giả ngồi trong đại điện.

Người có thể tiến vào trong đại điện lúc này chỉ có trưởng lão trở nên mới có tư cách.  
– Giáo chủ, đám người Nhị Các Nhị Đảo bị bắt chúng ta nên xử lý như thế nào?  
Trong đại điện, đại trưởng lão Thánh Linh bộ tiến lên nói.

Trên khuôn mặt già nua có chút tiếu ý.

Lần nay đánh phủ đầu nhị các Nhị Các Nhị Đảo như vậy có thể nói là khiến cho mọi người vô cùng sảng khoái, nàng cũng không ngoại lệ.  
– Lưu lại mấy Vũ Vương, Linh Vương giao cho ta.

Còn lại bốn vị Thiên Tôn và Tôn lão xử lý đi.  
Lục Lâm Thiên ngồi trên chủ vị, trên người vô hình trung có một cỗ khí tức thượng vị giả khiến cho đám cường giả tu luyện trăm năm, thậm chí là mấy trăm năm, hơn một nghìn năm cảm giác được sự uy nghiêm.  
Mà dưới loại uy áp này trong lòng chúng cường giả càng thêm chờ mong.

Vị giáo chủ tuổi còn trẻ này ngày sau nhất định có thể đưa Thánh Linh giáo lên một tầm cao mới.  
– Giáo chủ, lần này tuy rằng chúng ta đánh phủ đầu Nhị Các Nhị Đảo, thế nhưng Nhị Các Nhị Đảo kia sợ rằng không từ bỏ ý đồ.

Tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?  
Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên hỏi.  
Lục Lâm Thiên nhíu mày nói:  
– Nhị Các Nhị Đảo đương nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, từ trước tới nay chưa từng từ bỏ ý đồ qua.

Chúng ta không cần phải lo lắng quá.

Từ hôm nay trở đi mở hộ sơn đại trận.  
Nói xong chúng cường giả trong Thánh Linh giáo tức thì kích động, nghẹn khuất nhiều năm như vậy rốt cuộc sau này cũng không cần trốn trong hộ sơn đại trận nữa.  
– Đại trưởng lão Thánh vũ bộ, đại trưởng lão Thánh Thú bộ nghe lệnh.  
Lục Lâm Thiên vừa mới nói xong, hai lão giả lập tức đứng lên.  
– Các ngươi suất lĩnh đệ tử các bộ bằng tốc độ nhanh nhất nắm Vạn Đảo nhai trong tay.

Cố gắng không đả thương người vô tội.

Thế nhưng nếu như có kẻ dám ngăn cản và không phục tùng liền gϊếŧ không tha.  
Lục Lâm Thiên híp mắt nói.

Vạn Đảo nhai vốn là địa bàn của Thánh Linh giáo, hiện tại cũng nên thu lại.  
– Tuân lệnh giáo chủ.  
Hai vị trưởng lão tức thì kích động đáp.  
– Sau này Vạn đảo nhai chính là địa bàn của Thánh Linh giáo ta.

Truyền ra tin tức, đệ tử Địa Viêm đảo, Khôn Dương đảo, Thần Kim các, Nguyệt Long các chưa được sự đồng ý của Thánh Linh giáo chúng ta đã xông vào khu vực cấm cho nên gϊếŧ không tha.

Đồng thời phái ra đệ tử phân biệt giám thị động tĩnh của Nhị Các Nhị Đảo.  
Lục Lâm Thiên nói.  
– Vâng.  
Chúng trưởng lão đáp, cả đám vô cùng hưng phấn.


Thánh Linh giáo rốt cuộc cũng có động tác.

Các trưởng lão Thánh Linh giáo vốn hy vọng lấy lại được Vạn Đảo nhai.

Lần này rốt cuộc Thánh Linh giáo lại một lần nữa nắm Vạn Đảo nhai trong tay.  
Nhìn vẻ mặt chúng trưởng lão, Lục Lâm Thiên hơi nhíu mày.

Nhị Các Nhị Đảo từ trước tới nay đều nhìn chằm chằm vào Thánh Linh giáo, chưa từng hết hy vọng.

Mặc kệ ra làm sao sợ rằng đám người này chưa chết tâm.

Lần này đánh phủ đầu một kích như vậy có lẽ đám người này càng không thể bỏ qua.

Chỉ là tổn thất của Nhị Các Nhị Đảo lần này có lẽ cực kỳ thảm trọng.

Mỗi sơn môn tổn thất hai siêu cấp cường giả Tôn cấp, còn mười mấy Vương cấp, trên vạn đệ tử.

Dường như bên trong còn có không ít thân truyền đệ tử.

Tổn thất như vậy coi như Nhị Các Nhị Đảo có nội tình vạn năm thì trong thời gian ngắn cũng khó có thể bồi dưỡng được ra.

Đặc biệt là siêu cấp cường giả như Tôn cấp, đều là trấn sơn chi bảo trong từng sơn môn lớn.

Một người ngã xuống đều giống như tổn thương gân cốt.

Lần này mỗi sơn môn tổng cộng mất đi hai người, trình đột tổn thương không cần phải nói.

Vì vậy tiếp đó coi như Nhị Các Nhị Đảo sẽ đối phó với Thánh Linh giáo, thế nhưng cũng không dám đơn giản động thủ.  
Huống chi hiện tại Lục Lâm Thiên cũng không cần quá lo lắng, Thánh Linh giáo còn có hộ sơn đại trận.

Nếu như bốn đại sơn môn kia có năng lực phá trận sợ rằng đã sớm phá từ lâu.

Vạn nhất tới thời điểm cuối cùng thì Thánh Linh giáo cũng có đường lùi.  

Trong đại điện, mọi người lần nữa thương nghị một chút sự tình rồi mới rời đi.

Trong đình viện, chúng cường giả Nhị Các Nhị Đảo bị cấm chế, nhìn thấy Lục Lâm Thiên cùng với Tứ đại Thiên Tôn, chúng trưởng lão của Thánh Linh giáo tới, sắc mặt cả đám cực kỳ khó coi, trong mắt tràn ngập sự giận dữ.  
– Thánh Linh giáo, Nhị Các Nhị Đảo chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi.  
Một Vũ Tôn căm giận nói với mọi người, trong mắt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.  
– Nhị Các Nhị Đảo thì làm sao? Đừng có huênh hoang trước mặt ta.

Lúc này ngươi còn dám uy hϊếp ta, quả thực ta phải bội phục dũng khí của ngươi.  
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt liếc nhìn Vũ Tôn kia rồi nói.

Thực lực của Nhị Các Nhị Đảo rất mạnh, thế nhưng Thánh Linh giáo cũng không phải ăn chay.  
Nói xong, Lục Lâm Thiên quay đầu lại nói với Tứ đại Thiên Tôn:  
– Bốn vị, mau chóng xử lý mấy kẻ này đi.

Đừng để cho bọn chúng chạy thoát.  
Trong lòng Lục Lâm Thiên cũng suy đoán, mấy người này sợ rằng hơn phân nửa sẽ bị Thánh Pháp bộ luyện chế thành hoạt nhân khôi lỗi.  
– Giáo chủ yên tâm đi, ta sẽ lập tức xử lý bọn họ, để cho bọn họ biết sự lợi hại của Thánh Linh giáo chúng ta.  
Tiết Linh Phượng mỉm cười nói, ánh mắt mắt nhìn ba cường giả Tôn cấp, trên người nàng lại chuẩn bị có thêm mấy đầu khôi lỗi cấp tám.

Khôi lỗi cấp tám tương đương với cường giả Tôn cấp a.  
Mà sau đó Lục Lâm Thiên lập tức đi tới nơi Thánh Pháp bộ giam giữ tù nhân chọn một Linh Vương bát trọng, một Vũ Vương thất trọng, hai Vũ Vương lục trọng, dùng bốn cường giả Vương cấp này định thôn phệ để đột phá.  
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên chọn bốn người này, chúng cường giả Thánh Linh giáo cũng cho rằng giáo chủ lựa chọn bốn người này để luyện chế khôi lỗi.  
Lục Lâm Thiên nói vài câu với Lục Tâm Đồng, Dương Quá xong lập tức đi vào trong mật thất trên ngọn núi.

Vốn Lục Lâm Thiên định trở về Cổ Vực sớm một chút, thế nhưng nhìn trận đại chiến này có nhiều tù binh Vương cấp như vậy, Lục Thiếu Du đương nhiên không nhịn được muốn thôn phệ luyện hóa một phen..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui