Trên lưng một đầu chim ưng màu trắng, một lão giả lục tuần mặc một bộ y phục màu nâu mở miệng nói.
Khí tức trên người lão giả này cũng cực kỳ bất phàm.
Nhất cử nhất động đều khiến cho sóng gợn trong không gian quanh người rung động.
– Thánh Linh giáo này quả thực vô cùng quỷ dị.
Tinh thông khôi lỗi, trận pháp, còn có khống thú thuật.
Nếu như rơi vào trong tay chúng ta.
Thế lực Đông Hải chúng ta so với đại lục Linh Vũ còn mạnh hơn nhiều.
Một lão bà lục tuần nói.
Khí tức trên người già nua giống như là vừa mới từ trong quan tài chui ra vậy khiến cho người ta có cảm giác âm trầm.
– Mau chóng giải quyết Thánh Linh giáo này đi.
Ta quả thực muốn nhìn xem trong Thánh Linh giáo này rốt cuộc có bí mật gì.
Giải quyết xong việc này ta còn muốn đi tới Thiên đảo nhìn xem một chút.
Không biết lần này có thể khai quật được bảo vật gì trên Thiên đảo.
Nói không chừng sơn môn ba người các ngươi cũng đã sớm biết chuyện này.
Một lão giả cười nói.
– Chuyện lớn như vậy Nguyệt Long các của ngươi đã biết chúng ta đương nhiên sẽ biết.
Ta có nghe nói Nguyệt Long các cũng có không ít người chạy tới Thiên đảo, ngươi còn đi làm cái gì?
– Nực cười, ba sơn môn các ngươi lẽ nào không phái người đi sao? Sợ rằng cường giả cũng không ít.
Lão giả này mỉm cười nói tiếp:
– Có người nói động tĩnh trên Thiên đảo hiện tại cũng không ít.
Có lẽ bên trong tuyệt đối có trọng bảo.
Nói không chừng lại là di tích viễn cổ hoặc là lục địa thượng cổ.
– Ha ha, vậy thì sau khi giải quyết xong Thánh Linh giáo thì chúng ta cùng nhau đi được không? Chung quy không thể để cho Nhật Sát các độc chiếm.
Nói không chừng lần này cũng có không ít lão gia hỏa đi vào giúp vui.
Đến lúc đó chúng ta cũng không thể thiếu mặt được.
Chuyện kia sắp tới, chúng ta cũng nên bồi dưỡng chút cảm tình.
Một khi chuyện kia tới cũng có thêm một minh hữu.
Lão giả tóc dài lục tuần nói.
Sưu Sưu.
Yêu thú phi hành cấp tốc bay đi.
Mấy vạn người nhanh chóng đi về phía cấm địa trên Vạn đảo nhai.
Nhị Các Nhị Đảo liên thủ, đối với đệ tử bình thường mà nói, Thánh Linh giáo kia tuyệt đối là cái tên xa lạ.
Nếu đã xa lạ thì đệ tử Nhị Các Nhị Đảo sẽ không đặt vào trong mắt.
Trong mắt đệ tử Nhị Các Nhị Đảo hiện tại chỉ có tám sơn môn lớn ở Đông Hải mới có thể đánh đồng được với bọn họ.
Những thực lực khác còn chưa đủ để bọn họ đặt vào trong mắt.
Mà lúc này sâu trong Vạn Đảo nhai, tại một hạp cốc lớn truyền ra thanh âm rung động, gợn sóng trong không gian chớp động.
Từng đạo thân ảnh giống như thiên quân vạn mã lao ra.
– Con mẹ nó, mai phục tại Kình Thiên sơn mạch cho ta.
– Hạ Hầu Khải.
Ngươi mang yêu thú đại quân, còn ta bố trí Cửu Tinh Khốn Long trận cùng với đại quân khôi lỗi của Thánh Pháp Bộ ta, lần này nhất định phải đánh cho đám người Nhị Các Nhị Đảo không còn manh giáp.
– Không thành vấn đề.
Thánh Thú bộ ta cũng đủ để cho bọn hắn không chịu được rồi.
– Hạ Hầu Khải, Lâm Thanh Bách, hai người các ngươi để lại một phần cho Thánh Vũ bộ ta, đừng có gϊếŧ sạch.
Thánh Vũ bộ ta cũng không phải ngồi không.
– Còn có Thánh Linh bộ của ta.
Lần này nhất định ta phải cho đám người Nhị Các Nhị Đảo kia không còn manh giáp nào.
Đại trưởng lão bốn bộ hội tụ, ngàn vạn cường giả Thánh Linh giáo phía sau từ trong gợn sóng không gian chen chúc đi ra rồi biến mất trong không trung.
Sơn mạch Kình Thiên, đây chính là một sơn mạch rộng lớn cách cửa vào của Thánh Linh giáo mười vạn dặm.
Từng dãy núi trọng điệp cho nên tất cả các cường giả Thánh Linh giáo đều biết tới nó.
Nơi này chính là địa phương mà Đại Thiên Tôn đời thứ hai suất lĩnh cường giả tứ bộ giao thủ với Nhị Các Nhị Đảo.
Chỉ vì khi trước tứ bộ bất hòa, hoàn toàn không phối hợp với nhau, hơn nữa khi trước Nhị Các Nhị Đảo cũng phái không ít cường giả tới đây cho nên tứ bộ bị tiêu diệt từng bộ phận, tử thương thảm trọng.
Tới thời khắc cuối cùng Thiên Tôn đời thứ hai mới tỉnh ngộ, bắt đầu liên thủ phá vòng vây.
Cuối cùng hộ tống đệ tử còn lại lui về Thánh Linh giáo rồi mở ra hộ sơn đại trận.
Thế nhưng trận chiến kia cũng khiến cho Nhị Các Nhị Đảo thương vong thảm trọng.
Sưu Sưu.
Trong không trung không ngừng vang lên tiếng xé gió.
Mấy vạn thân ảnh cùng thú ảnh lập tức xuất hiện trên sơn mạch Kình Thiên.
Đại trưởng lão Thánh Pháp bộ Lâm Thanh Bách phất tay, chúng cường giả Thánh Pháp bộ tiến lên.
Từng đạo thủ ấn được kết, Thánh Pháp lệnh xuất hiện, quang mang chói mắt từ trên Thánh Pháp lệnh bắn ra.
Sưu Sưu.
Chín đạo lưu quang chói mắt xuất hiện, trong đó có tám đạo phân tám ra tám phía trong thiên địa, một đạo còn lại bắn thẳng tận trời sau đó lập tức hóa thành chín đạo quang mang, từ chín đạo quang mang hóa thành tám mươi mốt đạo quang mang, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Sưu Sưu.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ, khi thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện trong bầu trời, Lục Thiếu Du không khỏi nhíu mày, toàn bộ không gian tràn ngập sát khí nhàn nhạt.
Đại hồn anh trong đầu cảm nhận được cỗ sát khí này bắt đầu mừng rỡ.
– Giáo chủ, khi trước Thiên Tôn đời thứ hai suất lĩnh đệ tử Thánh Linh giáo đại chiến với Nhị Các Nhị Đảo trong sơn mạch Kình Thiên này.
Trận chiến ấy đệ tử trong giáo tử thương gần ba vạn.
Tình cảnh khi ấy cực kỳ thảm thiết.
Nghĩ đến khi trước, trong mắt Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên bắn ra hàn ý khiến cho nhiệt độ trong không trung giảm xuống.
– Có cừu thì báo cừu, có oán thì báo oán.
Lần này phải để cho bọn hắn trả giá đắt.
Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuống, cảm nhận sát khí trong sơn mạch, Lục Lâm Thiên cũng có thể suy đoán ra trình độ thảm thiết của trận chiến khi trước ra sao.
– Yêu thú của Thánh Thú bộ báo lại, người của Nhị Các Nhị Đảo còn cần một ngày đêm nữa mới tới được đây.
Thánh Thú Thiên Tôn nói, toàn bộ Vạn Đảo nhai đều nằm trong sự quản chế của yêu thú phi hành Thánh Thú bộ, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát.
– Chúng ta cứ chờ một chút là được.
Lục Lâm Thiên nói.
Một lát sau, trên một ngọn núi cao chót vót, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống một tảng đá trơn nhẵn.
Nhìn sơn mạch Kình Thiên, ánh mắt hắn tràn ngập hàn ý.
Lần này Thánh Linh giáo phải đánh cho Nhị Các Nhị Đảo một kích thật mạnh mẽ.
– Lĩnh ngộ.
Hít sâu một hơi, nhìn Dương Quá và Lục Tâm Đồng, Tiểu Long, Như Hoa, Thiên Sí Tuyết Sư bên cạnh.
Tâm thần Lục Lâm Thiên thu lại, trong đầu bắt đầu lĩnh ngộ.
Mà lần này thứ Lục Thiếu Du lĩnh ngộ không phải năng lượng thuộc tính mà là muốn thử lĩnh ngộ không gian như lời Hắc Vũ nói.
Họa Địa Vi Lao kinh khủng do Hắc Vũ thi triển khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng hứng thú.
Không gian thuộc tính của hắn hiện tại tuy rằng có uy lực không thấp, thế nhưng uy lực kia cũng không mạnh mẽ cho lắm, không thực sự nằm trong tay mình.
Nếu như có thể đạt được hiệu quả như Họa Địa Vi Lao của Hắc Vũ, sau này tuyệt đối là sự trợ giúp lớn cho hắn.
– Không gian lực, thuộc tính không gian..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...