Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Hỗn đản, Thiên Hạp đảo tuyệt không buông tha ngươi!  
Âm Hồn Vương rít gào, vô cùng phẫn nộ.

– Thiên Hạp đảo của ngươi còn thừa lại mấy người, làm sao không buông tha ta!  
Khóe môi Lục Lâm Thiên nhếch lên, một cỗ sát khí vô hình khuếch tán, các cường giả Nhật Sát ca xa xa đều động dung, sát khí quá mức nồng đậm, không gian chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, thậm chí không khí đều cô đọng lại.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm Âm Hồn Vương, đại hồn anh cảm giác được sát khí, không ngừng rục rịch, sát khí vô hình lại như khí lãng lan tràn khắp chung quanh Lục Lâm Thiên.

– Sát khí thật khủng khϊếp!  
Sắc mặt Lạc Kiến Hồng thoáng run rẩy, sát khí kia làm cho hắn có cảm giác quen thuộc, nhịp tim của hắn cũng run lên, Âm Hồn Vương đột nhiên có cảm giác bất an, quay đầu lại nhìn chỉ thấy toàn bộ cường giả Thiên Hạp đảo chỉ còn lại một mình hắn, trong lòng chợt phẫn nộ xóa tan cảm giác sợ hãi.

– Những người có mặt tại đây nghe cho rõ, nếu ai dám có ý xấu với Phi Linh môn, Thiên Hạp đảo chính là kết cục!  
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn xa xa, trong những người vây xem có người tới là vì tìm kiếm nhóm người Lục Tâm Đồng lấy trọng thưởng, tuyệt đối phải làm bọn hắn kinh sợ.

– Âm Hồn Vương, hiện tại ngươi có thể đơn đả độc đấu với ta một trận!  
Dứt lời, chân khí như biển khơi mênh mông lan tràn khắp cả thiên địa.

– Oanh!  
Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực run lên, chân khí thổi quét thiên địa ngưng tụ, oanh một tiếng trầm đυ.


c, chân khí hội tụ thành quyền ấn tràn ngập, nháy mắt lướt về hướng Âm Hồn Vương.

Trong mắt Âm Hồn Vương hiện lên sát ý, thủ ấn quỷ dị kết xuất, lực lượng Linh hồn mênh mông bao trùm, uy áp khủng bố quanh quẩn, lực lượng Linh hồn của Linh Vương cửu trọng tuyệt đối cực kỳ khủng bố.

– Tiểu tử, ngươi cho rằng dựa vào lực phòng ngự mạnh là có thể đối phó ta sao, kiệt kiệt, ngươi nằm mơ, để cho ngươi chết dưới Trấn Linh Diệt Hồn tháp của ta đi!  
Âm Hồn Vương âm trắc trắc cười lạnh, tay áo vung lên, chân khí quỷ dị trào ra, từ trong mi tâm của hắn đột nhiên bắn ra hắc quang, hắc quang thu liễm, lập tức hiện ra một đại tháp màu đen cực lớn, chân khí làm Linh hồn người rung động lan tràn.

– Phanh!  
Một quyền của Lục Lâm Thiên đánh lên trên hắc tháp.

Ông!  
Hắc tháp xoay tròn bị đẩy lui mấy chục thước, lại tiêu trừ quyền ấn của Lục Lâm Thiên, phát ra tiếng ông ông thật quỷ dị.

– Hồn khí địa cấp!  
Lục Lâm Thiên nhíu mày, dù là Linh Tôn cửu trọng chỉ sợ cũng muốn có được, Lục Lâm Thiên thật không ngờ trên người Âm Hồn Vương còn có hồn khí địa cấp, tuyệt đối là hiếm có.

– Hồn khí địa cấp!  
Các cường giả Nhật Sát các sắc mặt đại biến, đây tuyệt đối là trọng bảo, căn bản không thể dùng giá trị cân nhắc, Nhật Sát các cũng không ngờ trên người Âm Hồn Vương còn có vật này, nếu sớm biết chỉ sợ Thiên Hạp đảo đã sớm bị tấn công, một kiện hồn khí địa cấp đủ làm Nhật Sát các âm thầm cướp đoạt.

– Kiệt kiệt, ngươi có Vũ Linh khí địa cấp giỏi lắm sao, ta cũng có hồn khí địa cấp!  
Âm Hồn Vương liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên cùng những người xung quanh, khẽ cười lạnh, hắn chưa từng thi triển hồn khí địa cấp công khai, đây là lá bài tẩy cuối cùng của hắn, mấy năm nay gặp không ít cường giả đều bị hắn dùng vật này đánh chết.

– Lục Lâm Thiên, ta xem ngươi còn bản lĩnh gì đối phó ta, có thể chết dưới Trấn Linh Diệt Hồn tháp của ta là tiện nghi cho ngươi, ta muốn thu ngươi vào Trấn Linh Diệt Hồn tháp, chậm rãi luyện hóa hồn anh của ngươi, cho ngươi muốn sống không được muốn chết không thể!  
Âm Hồn Vương cười lạnh, thủ ấn kết xuất, hắc tháp xoay tròn thật nhanh, đột nhiên trướng lên tới vài trăm thước, tựa như ngọn núi lớn phóng thích ra hắc vụ ngập trời.

– Chi chi…  
Nhất thời cả không gian biến thành tối đen, mang theo thanh âm rít gào chói tai, giống như đâm thẳng vào trong Linh hồn, thực lực thấp đã sớm tuôn mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt.

Hắc mang bao trùm thiên địa, tiếng rít quỷ dị đầy trời, thủ đoạn làm không ít cường giả hoảng sợ, lực lượng hồn khí địa cấp thật kinh khủng, chỉ sợ còn không phải hồn khí địa cấp bình thường.

Hắc vụ lượn lờ, Âm Hồn Vương giống như đã ẩn thân, quỷ dị mất tung tích, chân khí âm hàn khuếch tán, đột nhiên có vài quang đoàn đen nhánh lướt ra, giống như thuấn di lao thẳng về hướng Lục Lâm Thiên.

– Lục Lâm Thiên, chết đi!  
Thanh âm tiếng cười lạnh truyền tới, cùng một thời gian trước mặt Lục Lâm Thiên hiện lên sáu hắc quang, nhìn kỹ lại chính là sáu hồn anh màu đen, hồn anh tựa hồ bị người luyện chế qua, giương nanh múa vuốt như lệ quỷ, có chút tương tự như Phệ Hồn Ác Anh của Đông Vô Mệnh.

Chân khí của sáu hồn anh rất mạnh, đã tới Vũ Vương bát trọng, cửu trọng, ý nghĩa Âm Hồn Vương đã gϊếŧ không ít Vũ Vương luyện chế ra chúng nó.


Sáu hồn anh mang theo chân khí thô bạo nháy mắt lao thẳng vào ấn đường của Lục Lâm Thiên.

– Thật mạnh!  
Trong lòng mọi người đều khẩn trương nhìn Lục Lâm Thiên, chỉ có Tiểu Long vẫn luôn tin tưởng vào lão đại.

– Linh hồn công kích sao!  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, hoàn toàn không để ý tới, nhưng ánh mắt lại nhìn Trấn Linh Diệt Hồn tháp tràn ngập hứng thú.

Hưu hưu!  
Sáu hồn anh dữ tợn nháy mắt xâm nhập vào ấn đường Lục Lâm Thiên, lao thẳng về phía não hải.

– Chết đi, ngươi nhất định phải chết!  
Âm Hồn Vương lộ ra thân ảnh, cười lạnh rít lên.

Hưu!  
Ngay nháy mắt, một đạo kim quang lao tới, kim sắc đao mang vừa xuất hiện lập tức làm sáu hồn anh cảm giác sợ hãi, vừa định bỏ chạy nhưng đã chậm.

Kim mang bao phủ, không gian như cô đọng lại, hồn anh căn bản không thể nhúc nhích, nháy mắt liền hóa thành khí lưu bị kim sắc tiểu đao cắn nuốt, trong lúc này tiểu hồn anh cũng nhận được không ít ưu đãi.

– Di…  
Âm Hồn Vương tựa hồ cảm nhận được điều gì, sắc mặt lập tức đại biến.

– Đây là công kích của ngươi sao, hình như không có gì đặc biệt a!  
Lục Lâm Thiên cười lạnh nói.


– Lục Lâm Thiên, ngươi đừng hung hăng càn quấy, ngươi nhất định phải chết!  
Ánh mắt Âm Hồn Vương trầm xuống, sắc mặt có chút ngưng trọng, liên tục đánh ra thủ ấn, hắc vụ nồng đậm lập tức tuôn tràn.

Oanh long long!  
Một tiếng vang cực lớn lan ra, chấn động Linh hồn người, hắc tháp lập tức xoay tròn từ trên trời giáng xuống giống như vẫn thạch, trực tiếp bao phủ Lục Lâm Thiên.

Ông!  
Hắc tháp áp xuống, ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, cũng không tùy tiện đối kháng, đó chính là hồn khí địa cấp, nói không chừng còn có điều gì đó quỷ dị.

– Ngươi trốn không thoát đâu, thu cho ta!  
Âm Hồn Vương cười lạnh, hắc tháp áp xuống, bên dưới đáy tháp lộ ra lỗ hổng thật lớn, không gian dao động vặn vẹo hình thành lốc xoáy bỗng nhiên trào ra hấp lực khủng bố bao trùm Lục Lâm Thiên.

– Lục lão đệ cẩn thận!  
Lạc Kiến Hồng hét lớn một tiếng, thân ảnh lao tới.

Chỉ nháy mắt Lục Lâm Thiên rõ ràng cảm giác được Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực bị kiềm chế, tốc độ ngừng lại, một giây sau hắc tháp đã dùng tốc độ khủng khϊếp bao trùm hắn, lập tức hấp xả hắn vào bên trong, mà lốc xoáy cũng đồng thời biến mất.

– Kiệt kiệt, ta đã nói rồi, ngươi nhất định phải chết!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui