– Bái kiến các chủ, bái kiến chư vị trưởng lão!
Mọi người hành lễ, nhưng ánh mắt đều nhìn Lục Lâm Thiên cùng Lạc Dĩnh.
Mọi người nhỏ giọng nghị luận, rơi vào trong tai Lục Lâm Thiên mà hắn vẫn thản nhiên, trong khi Lạc Kiến Hồng khẽ thở dài, những đệ tử trong các đúng là ếch ngồi đáy giếng quá lâu, luôn quá tự cao, chỉ sợ tiền đồ ngày sau liền có thể nghĩ.
Lục Lâm Thiên chợt nhíu mày, vài đạo chân khí cẩn thận rình tới, nhưng vẫn bị hắn phát hiện, có lẽ là cường giả trong Nhật Sát các.
– Bái kiến chưởng môn!
Hai thân ảnh xuất hiện, tuy bước chân chậm rãi nhưng vừa dứt lời thì thân ảnh đã tới trước mặt mọi người.
– Khả năng chưởng khống không gian lực thật mạnh!
Lục Lâm Thiên nhủ thầm.
Người đứng bên trái quần áo thoạt nhìn giống như đã mặc vài chục năm, thậm chí trước ngực cùng tay áo còn có mụn vá, thân hình cao lớn, khoảng hơn năm mươi tuổi, nhưng hẳn là không chỉ bao nhiêu đó tuổi, người bên phải tuổi tác xấp xỉ, mặc áo dài màu xám trắng, bên trên thêu hoa văn, thân hình gầy gò, nhưng nhìn khuôn mặt cũng biết lúc tuổi trẻ tuyệt đối là người anh tuấn bất phàm.
Chân khí của hai người làm Lục Lâm Thiên phải than thở, không người nào kém hơn Thiên Thủ quỷ Vương.
– Dĩnh nhi, mau tới đây cho ta xem đã khỏe hẳn hay chưa!
Hoàng bào lão giả bên trái nhìn Lạc Dĩnh, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.
– Tiêu trưởng lão, con đã tốt hơn!
Lạc Dĩnh mỉm cười bước tới nói.
Lão giả nhíu mày, cầm tay Lạc Dĩnh truyền vào chân khí, vô cùng kinh ngạc:
– Thật sự tốt rồi!
– Vậy phải đa tạ Lục chưởng môn ra tay, nhờ vậy con mới khỏe trở lại.
Lạc Dĩnh nhìn qua Lục Lâm Thiên nói.
– Ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn nổi danh gần đây, người đứng đầu mười đại cường giả tên Lục Lâm Thiên sao?
Lão giả lập tức nhìn Lục Lâm Thiên, bắt đầu quan sát đánh giá.
– Tiểu tử Lục Lâm Thiên, ra mắt hai vị trưởng lão!
Lục Lâm Thiên khẽ cười, ôm quyền thi lễ.
– Lục chưởng môn khách khí!
Lão giả gầy gò nói, ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên, cảm giác thần thái của hắn, trong lòng có chút tán thưởng, thái độ tiểu tử này đúng mực, thong dong bình tĩnh, chỉ bằng hai điểm này thanh niên trong Nhật Sát các thật không sánh bằng.
– Nghe nói ngươi muốn tới lấy Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm?
Hoàng bào lão giả nói:
– Mặc dù các chủ đã đáp ứng ngươi, nhưng dựa theo quy củ Nhật Sát các, không truyền vũ kỹ cho người ngoài, muốn lấy thì phải đánh bại hai vị trưởng lão Vũ các mới được, ta nhìn thấy thực lực ngươi mặc dù không kém, nhưng muốn đối kháng hai lão gia hỏa chúng ta chỉ sợ còn có chút khó khăn, bằng không ta đưa ra một chủ ý ngươi thấy thế nào?
Lão giả xoay chuyển ánh mắt, tựa hồ đánh chủ ý gì đó.
– Mời Tiêu trưởng lão cứ nói!
Lục Lâm Thiên khẽ cười, vị trưởng lão này thật không tệ lắm.
– Người ngoài muốn tu luyện Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm rất khó, chi bằng theo ta xem, ngươi trở thành người của Nhật Sát các, nếu ngươi gia nhập chẳng phải là có thể lấy được vũ kỹ sao?
Tiêu trưởng lão nhận chân nói.
Vừa nghe câu nói của hắn, các trưởng lão đều cực kỳ bội phục, nếu Lục Lâm Thiên gia nhập Nhật Sát các, còn mang theo cả Phi Linh môn, chẳng phải làm thực lực Nhật Sát các gia tăng rất nhiều.
Thậm chí Lạc Kiến Hồng cũng phải bội phục, việc này ngay cả hắn cũng không dám nghĩ, nhưng Tiêu trưởng lão lại nói thẳng ra, nếu Lục Lâm Thiên gia nhập, như vậy cũng không còn là người của Vân Dương Tông.
– Ha ha, đa tạ Tiêu trưởng lão ưu ái!
Lục Lâm Thiên sửng sốt, chợt cười khổ, vị này đúng là cường đạo, muốn yêu cầu mình gia nhập Nhật Sát các, mình còn muốn kéo hắn gia nhập Phi Linh môn đây.
– Tiểu tử, ngươi không muốn?
Tiêu trưởng lão liếc mắt, đột nhiên đôi mắt xoay chuyển, nói:
– Hay là như vậy, ngươi thấy Dĩnh nhi thế nào, ngươi đã trị tốt cho Dĩnh nhi, ta để các chủ gả Dĩnh nhi cho ngươi, nếu ngươi trở thành con rể Nhật Sát các, vũ kỹ Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm xem như đồ cưới, mặt khác lão đầu tử sẽ tặng ngươi thêm vài bộ vũ kỹ địa cấp sơ giai, được chứ?
Tiêu trưởng lão hưng phấn nhìn Lục Lâm Thiên với vẻ cực kỳ chờ mong đáp án.
– Tiêu trưởng lão, ngài nói gì đó, con…
Lạc Dĩnh thẹn thùng núp sau lưng Lạc Kiến Hồng, nhưng ánh mắt lại trộm nhìn Lục Lâm Thiên, mà các trưởng lão cùng Lạc Kiến Hồng đổ mồ hôi lạnh, vị Tiêu trưởng lão này đúng là một nhân tài.
– Dĩnh nhi, nữ nhi trưởng thành phải xuất giá, tiểu tử này cũng không tệ lắm, so sánh với những tiểu tử khác trong các đều mạnh hơn, con tin ta đi!
Tiêu trưởng lão tự nhận ý nghĩ của mình không sai, cười hắc hắc vô cùng đắc ý.
Lục Lâm Thiên cười khổ, vị Tiêu trưởng lão này thật sự cường hãn, thậm chí dùng cả mỹ nhân kế.
– Tiêu trưởng lão, Lục lão đệ đã có hôn ước, chính là nữ nhi của Vân Tiếu Thiên tên Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông, còn có…
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên cười khổ, Lạc Kiến Hồng lập tức giải vây, chẳng biết tại sao trong lòng có chút thất vọng, nếu Lục Lâm Thiên lập tức đáp ứng, hắn sẽ không chút do dự liền đồng ý.
– Cái gì, bị Vân Dương Tông nhanh chân tới trước sao, Vân Dương Tông, rất tặc!
Lạc Kiến Hồng còn chưa dứt lời, Tiêu trưởng lão đã kích động mắng to.
– Đừng làm cho đám hậu bối chê cười!
Liêu trưởng lão nhìn thấy phản ứng của Lục Lâm Thiên, tiến lên nói:
– Lục chưởng môn, Tiêu trưởng lão thích nói đùa, thỉnh đừng trách móc.
Mặc dù trong lòng Liêu trưởng lão cũng hi vọng Lục Lâm Thiên trở thành con rể Nhật Sát các, nhưng nếu Lục Lâm Thiên không lập tức đáp ứng sẽ hạ thấp thân phận của Lạc Dĩnh, đại tiểu thư Nhật Sát các làm sao có thể cầu khẩn người khác cưới mình.
– A a…
Lục Lâm Thiên chỉ có thể bồi cười một tiếng.
– Lục chưởng môn trị hết bệnh cho Dĩnh nhi, là người có ân với Nhật Sát các, mặc dù vũ kỹ địa cấp trung giai trân quý, nhưng vẫn không bằng tính mạng của Dĩnh nhi, nếu các chủ đã đồng ý, lẽ ra giao cho Lục chưởng môn cũng không có gì, nhưng bởi vì Nhật Sát các có tổ huấn, trừ phi Lục chưởng môn đánh bại hai lão gia hỏa chúng ta, cho nên hôm nay Lục chưởng môn nhất định cần động thủ đánh bại hai chúng ta mới được.
Liêu trưởng lão nói.
– Mời hai vị trưởng lão chỉ giáo!
Lục Lâm Thiên nói:
– Nếu tiểu tử không thể đánh bại hai vị trưởng lão, cũng chứng minh tiểu tử vô duyên với vũ kỹ Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm!
Lục Lâm Thiên chậm rãi tiến lên, chắp tay nói.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên không có chút do dự, hai vị trưởng lão cũng sững sờ, Liêu trưởng lão cười nói:
– Ha ha, xem ra Lục chưởng môn rất có lòng tin đối với chính mình, vậy thì bắt đầu đi, hai lão gia hỏa chúng ta đã lâu cũng không đối chiến rồi!
– Tiểu tử, không biết vì sao ta lại có chút thích ngươi, yên tâm đi, ta sẽ nhường cho ngươi!
Tiêu trưởng lão cười nói.
– Lục lão đệ, ngươi phải tự mình cẩn thận!
Lạc Kiến Hồng nói, phất tay lui sang một bên.
Giữa sân chỉ còn lại Lục Lâm Thiên cùng hai vị trưởng lão, chân khí bắt đầu căng thẳng lên.
Hô!
Quanh thân Lục Lâm Thiên tràn ra hoàng mang, khởi động Thanh Linh khải giáp, chân khí hùng hồn tràn ra như thủy triều, không gian dao động vặn vẹo, một cỗ khí thế ngập trời lan tràn, chiến ý mênh mông.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...