Lục Lâm Thiên nhìn thân ảnh xinh đẹp vừa mới từ trong gợn sóng bước ra.
Trong lòng vô cùng kinh hãi.
Người có thể làm được bước này tuyệt đối có tu vi kinh khủng.
Mà nhìn thân ảnh xinh đẹp này, Lục Lâm Thiên lập tức có chút ngạc nhiên.
Lục Lâm Thiên không phải là chưa từng gặp nữ nhân đẹp.
Thế nhưng nữ nhân này dường như so với tất cả nữ nhân Lục Lâm Thiên đã từng gặp còn đẹp hơn mọt chút.
Đây là một thân ảnh yểu điệu tới cực hạn, y phục trắng như tuyết, mái tóc đen sau đầu khẽ phiêu động giống như là tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
Khuôn mặt kia tinh xảo tới cực điểm, lại tuyệt mỹ giống như khiến cho ngay cả thiên địa cũng động lòng.
Trên khuôn mặt tao nhã kia hiện lên sự quyến rũ nhàn nhạt, thế nhưng lại cao quý vô song.
Đôi mắt như nước dường như có thể nhìn thấu tất cả.
Khóe miệng mang theo nụ cười giống như hoa nở khiến cho người khác cảm thấy thoải mái.
Trong chớp mắt này hầu như Lục Lâm Thiên đã nhận định người này là Bạch Linh, thế nhưng đây không phải là Bạch Linh.
Y phục trên người cũng trắng như tuyết giống nàng, đều là nữ tử tuyệt mỹ, thế nhưng khí chất của Bạch Linh là lạnh lùng, yêu mị, phong tình vạn chủng, quyến rũ động lòng người, lạnh lùng uy nghiêm hội tụ trên người của nàng.
Mà nữ tử cao quý này cũng mang theo vẻ quyến rũ giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
Đẹp đến nỗi khiến cho người ta nhìn vào có cảm giác mờ ảo.
Có thể nói hai người đều đẹp tới mức không phân cao thấp.
Thế nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
– Ngươi là ai?
Nhìn nữ tử đột nhiên xuất hiện này, nam tử trung niên kia dường như cảm nhận được cái gì đó, ánh mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng.
Hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương nhìn nữ tử tuyệt mỹ này, dường như chỉ cần liếc mắt cũng khiến cho hai người có một loại xao động muốn phủ phục xuống.
– Ta là ai không quan trọng, quan trọng là người này ta sẽ mang đi.
Nữ tử tuyệt mỹ nhìn nam tử trung niên nói.
– Ta mặc kệ ngươi là ai, người này ngươi không dẫn đi được.
Nam tử trung niên nói.
Nói xong, trường bào màu lan rung lên, không gian trực tiếp xuất hiện một cái khe, một bàn tay to đột nhiên xuyên qua không gian trong nháy mắt chụp về phía Lục Lâm Thiên.
Mà trong chớp mắt này toàn bộ không gian run lên, năng lượng thiên địa trong khắp bầu trời hội tụ tới.
Cả bầu trời phong vân biến sắc, hải vực phía dưới cuồn cuộn, uy áp mạnh mẽ lan tràn ra xung quanh.
– Thật mạnh mẽ.
Lục Lâm Thiên sợ hãi than.
Đây chính là cường giả Linh Tôn xuất thủ sao? Mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều kéo theo năng lượng trong thiên địa.
Mỗi một đạo công kích đều có thể xé rách không gian.
Quả thực là đáng sợ, bản thân hắn so với bọn họ, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Cho tới nay, Lục Lâm Thiên đều cho rằng thực lực của mình không tồi, đặc biệt là gần đây đánh chết hai Vũ Tôn nhất trọng.
Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên mới ý thức được, gϊếŧ Vũ Tôn nhất trọng là bởi vì hắn có Tử Lôi Huyền Đỉnh mà thôi, còn thực lực của bản thân hắn vẫn còn kém xa.
– Người đang ở trong tay ta.
Ta muốn dẫn đi ngươi còn chưa ngăn được.
Trong bầu trời, thân ảnh xinh đẹp kia không ngừng vung tay, trực tiếp đánh ra thủ ấn về phía nam tử trung niên.
Không gian tức thì vặn vẹo, hai đạo thủ ấn nhanh chóng va chạm với nhau.
Hai đạo năng lượng va chạm thế nhưng lại không xuất hiện thanh âm bạo liệt như trong tưởng tượng của mọi người.
Trong nháy mắt khi hai đạo năng lượng kinh khủng va chạm một đoàn quang mang chói mắt từ nơi hai cỗ năng lượng bắn ra.
Trong không gian đột nhiên có một hố đen xuất hiện.
Cỗ năng lượng ngập trời kia trong nháy mắt bị hút vào bên trong hố đen, toàn bộ không gian run lên giống như thông báo cho mọi người hai vị cường giả kinh khủng kia vừa mới giao thủ một kích.
Khục khục.
Đồng thời, nam tử trung niên và nữ tử tuyệt mỹ kia đồng thời lảo đảo lùi về phía sau.
Trong nháy mắt khi nữ tử tuyệt mỹ kia lảo đảo lui về phía sau thì tay cũng nắm lấy vai Lục Lâm Thiên, không gian bị xé mở.
Lúc này Lục Lâm Thiên cũng có thể nhìn ra, dường như vừa rồi giao thủ một kích với nam tử trung niên kia, nữ tử tuyệt mỹ này đã rơi vào thế hạ phong một chút.
– Lưu lại người cho ta.
Mắt thấy nữ tử tuyệt mỹ mang theo Lục Lâm Thiên, nam tử trung niên lập tức hét lớn một tiếng.
Trong mắt có một cỗ tinh quang lạnh lẽo bắn ra.
Ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, bàn tay nắm chặt, ba động ngập trời từ bên trong lòng bàn tay hắn khuếch tán ra.
Cùng với cỗ ba động này khuếch tán, thiên địa nhanh chóng run rẩy.
Một cỗ năng lượng vô hình trong thiên điịa đột nheien ngưng tụ.
Từ phía xa nhìn lại, toàn bộ gợn sóng trong không gian đột nhiên cuồn cuộn giống như sóng biển khiến cho người khác nhìn vào cảm thấy lạnh lẽo.
– Linh lực ba động thật mạnh mẽ.
Lục Lâm Thiên nhìn thấy cảnh này, trong lòng vô cùng khϊếp sợ.
Đây mới là cường giả.
Mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Linh lực bàng bạc ba động như vậy khiến cho toàn bộ thiên địa run rẩy, năng lượng vô tận, vô cùng hội tụ lại một cỗ, cỗ uy lực khủng bố này đáng sợ tới nhường nào.
Khi linh lực ba động khắp bầu trời bạo phát rồi từ bốn phương tám hướng hội tụ tới.
Lục Lâm Thiên có cảm giác mình hít thở không thông, thân thể đột nhiên bị một cỗ áp lực đè nặng giống như muốn nghiền nát hắn vậy.
Nữ tử tuyệt mỹ nhíu mày, cánh tay vung lên, một đạo quang mang vô hình từ trong người tràn ra sau đó đem Lục Lâm Thiên bao phủ vào bên trong.
Áp lực chung quanh người Lục Lâm Thiên lần nữa biến mất.
Y phục trên người nữ tử tuyệt mỹ tung bay, thân thể lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt bình thản nhìn linh lực tràn ngập không trung trước mặt.
Cỗ linh lực ba động kinh khủng kia một khi lan tới phạm vi mấy chục thước quanh người nàng lập tức tự động bị nghiền nát rồi biến mất trong không trung.
Nhìn cảnh tượng này, mặc kệ là Lục Lâm Thiên hay Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương đều vô cùng kinh hãi trong lòng.
Hai vị siêu cấp cường giả xuất thủ quả thực quá kinh khủng.
Nếu như bảo ba người nhúng tay vào trận chiến giữa bọn họ, sợ rằng bọn họ cũng không có dũng khí làm vậy.
– Ngưng tụ.
Giờ phút này sắc mặt nam tử trung niên kia cũng cực kỳ ngưng trọng.
Thủ ấn biến ảo, trong miệng vang lên một tiếng quát chói tai, thanh âm vừa dứt, linh lực ba động tràn ngập thiên địa kia lập tức run rẩy, không ngừng ba động, rít gào giống như biển gầm.
Tiếng cạch cạch không ngừng vang lên, trong chớp mắt một đầu cự mãng màu trắng lớn nghìn thước xuất hiện trong không gian.
Thân thể đầu cự mãng màu trắng cuồn cuộn giống như vật còn sống, cỗ năng lượng ngập trời từ trên thân thể tràn ra trực tiếp khiến cho không gian chung quanh xuất hiện từng cái khe, uy áp kinh người khiến cho Lục Lâm Thiên chỉ nhìn thôi mà cũng cảm thấy tim đập nhanh hơn vài phần.
Cự mãng thành hình, sắc mặt nam tử trung niên trầm xuống, một cỗ linh lực bàng bạc rót vào bên trong cự mãng.
Uy áp trên người đầu cự mãng kia nhanh chóng lan tràn ra.
Trong giây lát, cỗ năng lượng ẩn chứa bên trong càng lúc càng kinh khủng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...