Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Tử Lôi Huyền Đỉnh?  
Lăng Thanh Tuyền nhíu mày, ánh mắt kinh ngạc mang theo sự ngưng trọng đảo qua người Lục Lâm Thiên.

Tiếp theo hai cánh bằng chân khí màu trắng kẽ động, thân thể nhanh chóng lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên.  
– Hóa ra đồ vô sỉ nhà ngươi lại chiếm được thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh của Huyền Thiên yêu tôn lúc trẻ.

Chỉ tiếc, ngươi không có năng lực thôi động lại một lần nữa.  
Lăng Thanh Tuyền yêu kiều quát lên một tiếng, thân thể bắn tới trước mặt Lục Lâm Thiên.  
– Lần sau nếu như ngươi rơi vào trong tay ta, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là vô sỉ.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo qua, ngay khi Lăng Thanh Tuyền đánh tới, thân thể nhanh chóng thối lui, không dám dừng lại một chút nào.

Tu vi vũ giả của hắn đã tiêu hao tới cực hạn, tuy rằng có tu vi linh giả chống đỡ, thế nhưng tu vi vũ giả đã tiêu hao hầu như không còn.

Lại thêm thương thế trên người, đối với tu vi linh lực có ảnh hưởng cực lớn.

Lại nói với tu vi Linh Vương tứ trọng, Lục Lâm Thiên tự biết bản thân mình không thể chống lại Lăng Thanh Tuyền.  
– Nỏ mạnh hết đà, thiếu đi Linh khí phi hành Địa cấp, ngươi còn có thể chạy thoát khỏi tay ta sao?  
Hai cánh sau lưng Lăng Thanh Tuyền rung động, thân thể tạo thành một đạo lưu quang màu trắng trên không trung trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Lục Lâm Thiên.  
– Phiền phức rồi.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, không thể thúc dục Huyễn Ảnh Thanh Vũ, tốc độ của hắn sẽ chậm đi mấy lần, căn bản không phải là đối thủ của Lăng Thanh Tuyền.  
– Khanh Khách.

Lâm Thiên đệ đệ, đệ chắc chắn phải đi Thiên Vân đảo của ta rồi.  
Lúc này phía xa có một tiếng cười quyến rũ giống như chuông bạc vang lên.

Lập tức có một cỗ khí tức nóng bỏng lan tràn ra chung quanh.  

– Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan.  
Lục Lâm Thiên lập tức ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Thanh âm này ngoại trừ Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan ra sợ rằng không có một ai khác nữa.  
Mà ngay trong lúc đó, một đầu phượng hoàng bảy màu hiện lên trước mắt mọi người.

Quanh thân đầu phượng hoàng này được hỏa diễm bao phủ, trong nháy mắt xẹt qua phía chân trời đem theo khí tức cường hãn bắn về phía Lục Lâm Thiên.  
Đầu phượng hoàng bảy màu này giống như vật còn sống, toàn thân đều bị lông chim bảy màu bao phủ.

Bên ngoài còn có một tầng hỏa diễm nóng phỏng.

Xoay quanh không trung quả thực mỹ lệ tới cực điểm.

Trên đầu là khuôn mặt tuyệt mỹ của Mộ Dung Lan Lan.  
Sưu Sưu.  
Phía sau Mộ Dung Lan Lan có hai tiếng xé gió vang lên.

Chính là đám người Hỏa Đao Vương, Kiếm Linh Vương, chỉ là lúc này không thấy Cao Trường Cung kia đâu.

Có lẽ sau khi bị thương nặng, không còn thực lực cho nên đã trở về Thiên Vân đảo.  
Nhìn thấy ba người Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan quay lại, sắc mặt hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương đột nhiên đại biến.

Có Hỉ Vô Thường ở đây bọn họ đương nhiên không cần sợ hãi Mộ Dung Lan Lan.

Thế nhưng Hỉ Vô Thường bị Lục Lâm Thiên dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh đánh chết, bọn họ không thể như trước được nữa.

Hai người bọn họ còn chưa đủ sức chống lại hai người Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan và Hỏa Đao Vương Trần Thắng.  
– Lâm Thiên đệ đệ, Tử Lôi Huyền Đỉnh quả nhiên ở trên người đệ.

Đánh chết Hỉ Vô Thường, uy lực của Tử Lôi Huyền Đỉnh này quả thực vô cùng cường hãn, đệ đệ nên theo ta đi tới Thiên Vân đảo một chuyến.  
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, nàng chưa từng đi xa nơi này.

Trong lòng cũng sớm suy đoán trên người Lục Lâm Thiên có Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Bị nhốt trong Huyền Thiên Bí Cảnh hai năm, lại có lực phòng ngự kinh khủng trên Bình Nham đảo khiến cho nàng cực kỳ hoài nghi.  
Vì vậy dưới sự uy hϊếp của Hỉ Vô Thường, nàng lựa chọn rời đi.

Thế nhưng cũng không có rời đi quá xa.

Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Đạo lý này nàng hiểu rất rõ.

Người như Lục Lâm Thiên tuyệt đối không phải là người dễ đối phó.

Cho nên nàng tương kế tựu kế, rời đi rồi quay lại.  
Cũng bởi vì như vậy lúc này nàng mới biết được trên người Lục Lâm Thiên thực sự có Tử Lôi Huyền Đỉnh, khi trước nàng cũng có mặt ở Bình Nham đảo.


Từ khi nhìn thấy Lục Lâm Thiên, trong lòng nàng luôn hoài nghi, mà hiện tại hoài nghi này rốt cuộc đã có đáp án.  
Mộ Dung Lan Lan nói xong ánh mắt tập trung vào trên người Lục Lâm Thiên.

Thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh nàng sao có thể bỏ qua được.

Cho dù là Phi Linh môn, Vân Dương Tông, Linh Thiên môn hiện tại nàng cũng không còn cố kỵ.

Nếu như Thiên Vân đảo có được vật này, coi như trở thành địch nhân của ba sơn môn như Linh Thiên môn và Vân Dương Tông, Phi Linh môn cũng đáng giá.  
– Hay cho một nữ nhân có tâm cơ không tồi.

Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Không hổ là Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan.  
Trong lòng Lục Lâm Thiên trùng xuống, đồn rằng Mị Linh Vương này không dễ chọc, hiện tại hắn rốt cuộc đã biết được nữ nhân này quả thực cực kỳ khó dây vào.  
– Mộ Dung đảo chủ, lẽ nào ngươi muốn đi theo Hỉ Vô Thường sao?  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, cắn răng nói với Mộ Dung Lan Lan.  
– Lâm Thiên đệ đệ.

Đệ đã là nỏ mạnh hết đà, có thể dùng thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh gϊếŧ Hỉ Vô Thường đã là không tồi rồi.

Muốn dùng một lần nữa sợ rằng là người nằm mộng.  
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, uy hϊếp của Lục Lâm Thiên nàng không coi vào đâu.  
Nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan xuất hiện, ánh mắt Lăng Thanh Tuyền trầm xuống, năm ngón tay uốn lượn.

Một đôi bao tay quỷ dị đột nhiên hiện lên trong tay, trên bao tay có móng vuốt sắc bén.

Trên mười ngón ta lúc này giống như đều có độc xà chiếm giữ.

Thậm chí còn đang không ngừng phun ra nuốt vào.

Khí tức tràn ngập cùng với quang mang bên trên khiến cho gợn sóng trong không gian chung quanh rung động.

Đây chính là Vũ linh khí Địa cấp Linh Xà Minh Trảo của Lăng Thanh Tuyền.  

– Người này là của ta, ai cũng đừng mong mang hắn đi.  
Lăng Thanh Tuyền nhìn Mộ Dung Lan Lan, trong miệng lạnh lùng quát lên một tiếng.

Y phục trên người tung bay giống như la sát, hai cánh rung động, cao quý mà kiêu ngạo, lạnh lùng mà uy nghiêm.

Hai cánh tay vung lên, một cỗ khí tức bàng bạc đáng sợ từ trên trảo ấn lan tràn ra.

Trảo ấn run lên, không gian trước mặt nàng lập tức bị xé rách.

Một tiếng sưu vang lên, trảo ấn đột ngột bắn về phía trước mang theo lực lượng hủy diệt, cuồng bạo, xé rách không gian bắn về phía Mộ Dung Lan Lan.  
Trảo ấn đánh ra, Mộ Dung Lan Lan nhíu mày.

Thực lực của Lăng Thanh Tuyền này nàng cũng biết.

Vũ giả ngũ hệ, tu vi Vũ Vương thất trọng, thực lực thi triển ra không chỉ đơn giản có vậy.  
– Đảo chủ, hai người này giao cho chúng ta.

Trước tiên đảo chủ bắt Lục Lâm Thiên này đi.  
Dưới trảo ấn, không gian vặn vẹo.

Một thanh âm trầm thấp vang lên, thân ảnh Hỏa Đao Vương trong nháy mắt xuất hiện phía trước, trong tay mang theo một thanh trường đao quỷ dị bổ về phía trước.

Năng lượng thuộc tính hỏa trong không gian hội tụ, cả không gian lập tức nóng bỏng, thân thể Hỏa Đao Vương ngăn cản trước người Lăng Thanh Tuyền.  
Hai cỗ năng lượng va chạm, cả không trung run rẩy, kình khí cường hãn hóa thành một vòng cung khuếch tán.  
– Không Linh Vương, đối thủ của ngươi là ta..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui