Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Chỉ bằng việc này mà cũng làm kinh động trưởng lão trong đảo, lẽ nào Thiên Vân đảo chúng ta không còn người nào khác sao?  
Mộ Dung Lan Lan nhíu mày, lập tức nhìn chăm chú vào mọi người rồi nói:  
– Chư vị trưởng lão, các vị còn muốn nói gì không?  
– Đảo chủ, Lục Lâm Thiên này rất khó đối phó, không nói tới phía sau hắn có Linh Thiên môn và Vân Dương Tông, thực lực Phi Linh môn hiện tại cũng không thể khinh thường.

Ngoại trừ Băng Mộc Tôn Giả Sát Phá Quân kia ra, có người nói còn có một cường giả Linh Tôn lợi hại khác, chuyện trả thù là lẽ đương nhiên, nếu như không trả thù thì mặt mũi của Thiên Vân đảo chúng ta sẽ để ở đâu? Sau này chuyện này cũng trở thành trò cười của các sơn môn khác.

Thế nhưng muốn gϊếŧ Lục Lâm Thiên mà nói, phải lo nghĩ nhiều một chút, Linh Thiên môn, Vân Dương Tông, còn có Phi Linh môn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó Thiên Vân đảo chúng ta có thể chống lại ba sơn môn này vây công hay không mới là vấn đề.  
Một đại hán trưởng lão mặc y phục màu trắng lên tiếng.  
Nghe đại hán này nói, chúng trưởng lão đang tức giận lập tức như bừng tỉnh, coi như Phi Linh môn bọn họ không đặt vào trong mắt, thế nhưng Vân Dương Tông và Linh Thiên môn, bọn họ cũng không có khả năng không cố kỵ.  
– Tuyết Vi, việc này con tự mình chứng kiến, con có gì muốn nói không?  
Mộ Dung Lan Lan nhíu mày nhìn Đạm Đài Tuyết vi rồi hỏi.  
Đạm Đài Tuyết Vi đứng dậy nói:  
– Bẩm sư phụ, chuyến này tới Lưu Tô đảo là bởi vì Huyết Hồn ấn kia mà chúng ta mới tham dự vào, Thượng Quan trưởng lão và Thải gia tự tung tự tác, đây cũng không phải là chủ ý của chúng ta.

Gϊếŧ gia chủ Đoan Mộc gia bằng thuốc độc, đem nam đinh Đoan Mộc gia đánh thành phế nhân, điều này đối với danh tiếng của Thiên Vân đảo chúng ta mà nói, hiện tại có ảnh hưởng vô cùng lớn.


Mọi người hiện tại đều đang tưởng rằng cuyện này là do Thiên Vân đảo chúng ta gây ra.

Quan hệ giữa Lục Lâm Thiên và Đoan Mộc gia không kém, hắn đã nói rõ vì Đoan Mộc gia mà báo thù, chuyện này không liên quan tới Thiên Vân đảo, cũng không phải là nhằm vào Thiên Vân đảo chúng ta.

Nếu như Thiên Vân đảo chúng ta muốn báo thù thì có vẻ không quá rộng lượng.  
– Tuyết vi, Lục Lâm Thiên kia hoa ngôn xảo ngữ, coi như là đệ tử Thiên Vân đảo chúng ta có sai vậy thì cũng phải giao cho Thiên Vân đảo chúng ta xử trí.

Hắn dám đánh chết trưởng lão và đệ tử, lại vũ nhục trưởng lão Thiên Vân đảo ta, đây chính là sự thực ngay trước mắt.

Nếu như không xả giận, mặt mũi của Thiên Vân đảo chúng ta sẽ mất hết.  
Tiễn trưởng lão lớn tiếng nói.  
– Cho dù là Lục Lâm Thiên kia không thể đánh chết thì cũng phải giáo huấn hắn một lần.

Ta thấy phải phế tu vi khiến cho hắn trở thành phế nhân thì mới có thể để cho những người khác biết, Thiên Vân đảo chúng ta không phải ai cũng có thể trêu vào.  
Linh Vương tam trọng sư phụ Thượng Quan Thừa Ân lạnh lẽo nói.  
– Chư vị, đoạn thời trước ta có nhận được một tin tức, mời tam trưởng lão nói với chư vị trưởng lão khác.  
Mộ Dung Lan Lan nhìn các trưởng lão đang tức giận rồi nói.  
– Vâng, chưởng môn.  
Trên ghế, một lão giả áo xám đứng dậy rồi nói.

Người này thoạt nhìn vô cùng già nua, dáng dấp chừng bát tuần, thế nhưng quanh thân trong lúc vô hình tản ra một cỗ khí tức khiến cho người khác không thể khinh thường, bên trong cỗ khí tức kia có một cỗ uy áp mạnh mẽ.  
– Chư vị trưởng lão, trước đó không lâu chúng ta nhận được một tin tức.

Bắc Cung Nhất của Bắc Cung gia đã dẫn theo hộ pháp đoàn đi tới Vân Dương Tông, tổng cộng có năm Vũ Tôn, hơn mười Vũ Vương.  
Nhìn chúng trưởng lão, trong mắt tam trưởng lão già nua kia bắn ra tinh quang.  
– Bắc Cung gia tộc xuất hiện sao? Sao đám người này lại xuất thế cơ chứ?  
– Bắc Cung gia đã lánh đời trên vạn năm rồi, sao lại đột nhiên xuất hiện vậy?  
Nghe bốn chữ Bắc Cung gia tộc, sắc mặt tất cả trưởng lão đại biến, cả đám lập tức nhìn về phía Tam trưởng lão.  
Tam trưởng lão nhìn mọi người rồi nói:  
– Theo tin tức chúng ta nhận được, lần này Bắc Cung gia tộc đi tới Vân Dương Tông là bởi vì nghênh đón tiểu thư mất tích trên đại lục Linh Vũ của Bắc Cung gia.  

– Lẽ nào tiểu thư của Bắc Cung gia tộc ở trong Vân Dương Tông sao?  
– Không sai, tiểu thư của Bắc Cung gia tộc chính là Lục Vô Song của Vân Dương Tông, cũng chính là dưỡng nữ của Lục gia, là vị hôn thê của Lục Lâm Thiên.  
Tam trưởng lão nói.  
– Cái gì? Lục Vô Song của Vân Dương Tông kia không ngờ lại là tiểu thư của Bắc Cung gia tộc.  
– Thực không ngờ, Lục Vô Song lại là người của Bắc Cung gia.  
Chúng trưởng lão lập tức nhao nhao nghị luận, tiểu thư của Bắc Cung gia, bọn họ đương nhiên biết điều này đại biểu cho việc gì.  
– Bắc Cung gia tộc đã xuất thế, trong ba trăm năm nếu như ai dám động vào Lục gia thì chính là địch nhân của toàn bộ Bắc Cung gia tộc.

Chư vị trưởng lão, các người muốn đối phó với Lục Lâm Thiên kia, sợ rằng cũng phải suy nghĩ một chút.  
Tam trưởng lão quét mắt nhìn mọi người rồi lạnh nhạt nói.  
– Chuyện này.  
Không ít trưởng lão vừa rồi còn ồn ào muốn tìm Lục Lâm Thiên báo thù có chút xấu hổ.

Bắc Cung gia tộc xuất thế, Lục Vô Song vừa là hôn thê của Lục Lâm Thiên lại là tiểu thư của Bắc Cung gia, Thiên Vân đảo nếu như dám động vào Lục Thiếu Du, chuyện này tuyệt đối cần phải suy nghĩ kỹ.  
– Tam trưởng lão, ngươi có ý kiến gì không?  
Mộ Dung Lan Lan hỏi Tam trưởng lão, vẻ mặt vô cùng cung kích, đủ để thấy được địa vị của Tam trưởng lão này trong Thiên Vân đảo bất phàm.  
– Diêu Dũng tự ý xuất đầu thay Thải gia, tuy rằng ảnh hưởng tới mặt mũi của Thiên Vân đảo, thế nhưng việc này liên quan quá lớn, ảnh hưởng tới Thiên Vân đảo, nên phạt.

Chờ sau khi thương thế hắn khôi phục thì phạt hắn diện bích một năm coi như cảnh cáo.

Còn Lục Lâm Thiên kia gϊếŧ đệ tử và trưởng lão Thiên Vân đảo ta, cho dù có người che chở hắn thì Thiên Vân đảo ta cũng không sợ phiền phức, phải ra tay giáo huấn.


Bằng không mặt mũi của Thiên Vân đảo chúng ta để ở đâu? Đã lâu rồi ta chưa ra ngoài, lần này sẽ do ta xuất thủ, tiện thể xem xét Lục Lâm Thiên này một chút.  
Tam trưởng lão nói.  
– Có Tam trưởng lão xuất thủ nhất định có thể giáo huấn được Lục Lâm Thiên kia.  
Nghe nói Tam trưởng lão muốn xuất thủ, chúng trưởng lão lập tức vui mừng.  
– Vậy thì chuyện này sẽ do Tam trưởng lão do liệu.  
Mộ Dung Lan Lan nhíu mày nói tiếp:  
– Chuyện này liên quan tới danh dự của Thiên Vân đảo ta, ta sẽ cùng đi với Tam trưởng lão một chuyến.  
– Sư phụ, người cũng muốn đi sao?  
Đạm Đài Tuyết Vi có chút hơi bất ngờ, sư phụ nàng không ngờ lại đích thân muốn đi.  
– Tuyết Vi, con nên tiếp tục bế quan tu luyện nửa bộ Huyễn Linh Chân Kinh đi.

Thực lực Lục Lâm Thiên dường như càng lúc càng mạnh, so với lần trước trên Bình Nham đảo tinh tiến không ít.

Con cũng không thể kém hắn quá xa.  
– Vâng, sư phụ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui