Lục Lâm Thiên sửng sốt rồi lập tức cười khổ.
Hắn không biết trả lời như thế nào cho nên lập tức móc thông kinh tục cốt đan trong nhẫn trữ vật ra, năng lượng kinh người trên đan dược ba động, Lục Lâm Thiên nói:
– Được rồi, ăn đan dược vào đi.
Dựa theo sự phân phó của ta, trước tiên chữa chân đệ cho tốt trước đã.
– Được.
Đoan Mộc Hồng Chí nghiêm mặt nói, ánh mắt tràn ngập sự kiên định.
Lục Lâm Thiên đỡ Đoan Mộc Hồng Chi khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn trong tay được kết, Đoan Mộc Hồng Chí lập tức ăn thông kinh tục cốt đan vào.
Sưu.
Sau khi Đoan Mộc Hồng Chí ăn vào thông kinh tục cốt đan, thân thể nho nhỏ lập tức run rẩy, toàn thân tràn ngập sương mù màu trắng từ lỗ chân lông tràn ra.
Một màu đỏ đậm từ thân thể Đoan Mộc Hồng Chí khuếch tán.
Trong chớp mắt thân thể nho nhỏ đỏ ửng lên, năng lượng bàng bạc trong cơ thể khuếch tán.
Hơn nữa mơ hồ bên trong thân thể nho nhỏ cũng truyền ra năng lượng ba động bàng bạc.
– A…
Giờ phút này tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Đoan Mộc Hồng Chí vang lên, chỉ là tiếng kêu thảm thiết này chỉ vang lên được một nửa rồi lập tức bị cắt đứt.
Đoan Mộc Hồng Chí cắn răng chịu đựng, trên khuôn mặt nho nhỏ kia tràn ngập vẻ kiên định.
Thấy thế, Lục Lâm Thiên giơ cánh tay lên rồi khoanh chân ngồi xuống phía sau Đoan Mộc Hồng Chí.
Từng đạo thủ ấn trong tay được kết, Lục Lâm Thiên mở miệng nói:
– Hồng Chí, bảo vệ tâm thần, ta giúp đệ đả thông kinh mạch.
Nói xong, tay áo Lục Lâm Thiên huy động, một cỗ chân khí từ trong cơ thể bạo phát, trực tiếp tuôn vào lưng Đoan Mộc Hồng Chí.
THông kinh tục cốt đan dù sao cũng là đan dược lục phẩm, coi như là không phải đan dược tăng cường chân khí, thế nhưng năng lượng bàng bạc bên trong nếu như không có sự giúp đỡ thì Đoan Mộc Hồng Chí tuyệt đối không thể chống lại được.
Chân khí tiến vào trong cơ thể Đoan Mộc Hồng Chí, thủ ấn Lục Lâm Thiên lần nữa biến hóa, quanh người Đoan Mộc Hồng Chí nhất thời được một vòng quang tráo nhàn nhạt bao phủ.
Thế nhưng dưới cỗ năng lượng bàng bạc kia toàn thân Đoan Mộc Hồng Chí run rẩy, trên trán xuất hiện vô số giọt mồ hôi liên tục rơi xuống.
Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không khỏi cảm thán một câu, Đoan Mộc Hồng Chí còn nhỏ tuổi như vậy mà đã có lực nhẫn nại như vậy, thành tựu ngày sau chắc chắn sẽ không hạn lượng được.
Tâm thần tỏa ra, Lục Lâm Thiên khống chế chân khí trực tiếp bảo vệ lục phủ ngũ tạng và kinh mạch của Đoan Mộc Hồng Chí, đồng thời dẫn năng lượng khơi thông kinh mạch trong cơ thể Đoan Mộc Hồng Chí.
Kinh mạch trên đùi Đoan Mộc Hồng Chí đứt thành từng đoạn, xương cốt vỡ tan.
Nếu muốn khôi phục quả thực không dễ, người bình thường căn bản không thể làm được, Lục Lâm Thiên là nghé con mới sinh không sợ cọp, nếu như chuyện này bị các cường giả khác biết được tuyệt đối sẽ kinh ngạc.
Chuyện này sợ rằng ngay cả Linh Tôn bình thường cũng không dám đơn giản trọng tổ kinh mạch, kinh mạch đứt thành từng đoạn, muốn khôi phục không hề dễ dàng.
Năng lượng trong đan dược không ngừng chạy loạn trong cơ thể Đoan Mộc Hồng Chí, mặc dù có Lục Lâm Thiên bảo vệ thế nhưng sự đau đớn kịch liệt kia cũng khiến cho khuôn mặt Đoan Mộc Hồng Chí trắng bệch, cơ thể co quắp, trên mặt từng giọt mồ hôi lớn không ngờ lại mang theo tơ máu chảy xuống.
Vậy mà Đoan Mộc Hồng Chí vẫn cắn chặt răng, không phát ra tiếng nào.
Khống chế năng lượng trong thông kinh tục cốt đan đả thông kinh mạch bị phế trên đùi Đoan Mộc Hồng Chí, đây là một quá trình lớn và phức tạp, tới lúc này Lục Lâm Thiên mới biết được chuyện này so với tưởng tượng của hắn trước đó còn khó hơn gấp bội.
Linh hồn lực như biển dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Đoan Mộc Hồng Chí, cố gắng khống chế tất cả biến hóa, không để xuất hiện chuyện ngày ý muốn nào.
Thời gian chậm rãi trôi qua, quá trình phức tạp này cũng tốn khá nhiều thời gian, bởi vậy tròn một ngày Lục Lâm Thiên mới chậm rãi mở mắt ra.
Giờ phút này cơ thể Đoan Mộc Hồng Chí vặn vẹo, vẫn còn đang chịu đựng sự đau đớn trong cơ thể.
– Tốt.
Lục Lâm Thiên tán thưởng, một tiểu hài tử mười hai tuổi có thể chịu được tới mức này quả thực không hề dễ dàng.
Mà Lục Lâm Thiên cũng phát hiện ra, dưới cỗ năng lượng bàng bạc kia, thân thể Đoan Mộc Hồng Chi cũng được rèn luyện không ít.
Kinh mạch và gân cốt toàn thân đều được rèn luyện, đây cũng là tác dụng của thông kinh tục cốt, cũng coi như là nhân họa đắc phúc.
Nếu như có thể khôi phục, cường độ thân thể chí í so với vũ giả đồng cấp cũng mạnh hơn mấy lần.
– Bước đầu tiên khá tốt, bước thứ hai phải trông chờ vào chính mình rồi.
Lục Lâm Thiên lẩm bẩm nói, lúc này Đoan Mộc Hồng Chí còn phải trải qua một bước nữa.
Đan điền đã bị ngăn trở, may mà còn chưa bị nghiền nát, có thể coi là vạn hạnh trong bất hạnh.
Mà muốn đả thông đan điền, chuyện này cũng không phải là chuyện dễ dàng.
– Tiếp tục.
Lục Lâm Thiên khẽ hít sâu một hơi, lần thứ hai khống chế chân khí tiến hành bước thứ hai.
Đây cũng là một quá trình phức tạp, một ngày trôi qua, thân thể nho nhỏ của Đoan Mộc Hồng Chí bỗng nhiên run rẩy một chút.
Phanh Phanh.
Trong chốt lát, thân thể Đoan Mộc Hồng Chí hung hăng run rẩy, trong ánh mắt kiên nghị kia có tinh quang bắn ra.
Mà lúc này, một cỗ chân khí từ trong cơ thể nho nhỏ kia tràn ra.
– Hồng Chí, nhanh, điều tức đi.
Lục Lâm Thiên thu thủ ấn lại, trong nháy mắt nói với Đoan Mộc Hồng Chí.
Lúc này bàn tay nhỏ bé của Đoan Mộc Hồng Chí biến hóa, một đạo thủ ấn được kết, cả thân thể được quang mang bao phủ.
Khí tức trên người nhất thời tăng vọt.
Hai năm không thể tu luyện, gân cốt và kinh mạch toàn thân lần nữa cảm nhận được sự tồn tại của chân khí.
Phù.
Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi rồi thở ra một ngụm trọc khí, sắc mặt hơi tái nhợt.
Tiêu hao hai ngày nay đối với hắn cũng không nhỏ.
Đoan Mộc Hồng Chí tiến vào trạng thái tu luyện, đan điền lần nữa được đả thông, kinh mạch được trọng tổ thế nhưng cũng cần một quá trình, không phải có thể nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu được.
Nhìn thân hình nhỏ bé trước mặt, Lục Lâm Thiên cực kỳ cảm thán, có lẽ hai năm nay, trong lòng thiếu niên này đã chịu đựng áp lực vô cùng lớn, tuổi nhỏ đã gặp phải đả kích như vậy, phụ thân mất đi, bản thân trở thành phế nhân, gặp hai đả kích lớn như vậy có lẽ sau này không có chuyện gì thiếu niên này không thể ứng phó được nữa.
Loại tâm trí này lại còn có sự nhẫn nại vô song mà thường nhân không có, thiên phú mạnh mẽ, vũ giả tam hệ, lần này khôi phục nhận được không ít chỗ tốt.
Chỉ cần sau này gặp được danh sư, tiền đồ tuyệt đối không thể hạn lượng.
– Phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, Đoan Mộc Hồng Chí trải qua quá trình đau khổ này, coi như là nhân họa đắc phúc, chờ sau khi sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn khôi phục, lại thêm bồi dưỡng bên ngoài, tuyệt đối sẽ không phải là người bình thường.
Khi Lục Lâm Thiên rời khỏi phòng Đoan Mộc Hồng Chí đã phân phó người Đoan Mộc gia không được tiến vào quấy rầy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...