Trước khi đi Đông Hải (2)Một phần ba Tuyết Phách linh dịch sau khi luyện hóa đã khiến cho hắn đột phá tới Linh Vương tam trọng.
Về phần cỗ năng lượng trong Vũ Linh ảo cảnh này Lục Lâm Thiên cũng rất muốn tiếp tục thôn phệ, thế nhưng vì căn cơ của bản thân, Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể mạnh mẽ ngăn chặn bản thân mình.
Từ Linh Vương nhất trọng đột phá tới Linh Vương tam trọng đã là cực hạn.
Tới Linh Vương, mỗi một trọng đều là một khoảng cách lớn.
Lần này hắn liên tục vượt qua hai trọng đã tới sát biên giới nguy hiểm, cho nên Lục Lâm Thiên cũng không dám mạo hiểm lần nữa đột phá.
– Đây là cảm giác của Linh Vương tam trọng sao?
Cảm nhận biến hóa trong cơ thể, hai tay mở ra, linh lực trong đầu hắn lúc này bàng bạc không gì sánh được.
Linh hồn lực cũng tăng cường không ít.
Lục Lâm Thiên suy đoán, nếu như hiện tại thi triển Huyễn Diễn Đao trận mà nói, chỉ sợ chí ít cũng có thể đơn giản đánh bại Linh Vương tứ trọng.
Nếu như thi triển linh hồn công kích mà nói, sợ rằng Linh Vương ngũ trọng hắn cũng có thể tự tin làm cho đối phương bị thương nặng.
Đương nhiên Lục Lâm Thiên cũng biết, loại công kích như linh hồn này không tới lúc cuối cùng tuyệt đối không nên thi triển ra.
Vạn nhất trên người đối thủ cũng có vật kinh khủng giống như kim đao màu vàng kia thì hắn xong đời.
Cảm nhận tất cả mọi thứ trong cơ thể, linh lực đột phá, thân thể cũng được rèn dũa không ít.
Loại rèn dũa này tuy rằng vẫn kém với lúc đột phá chân khí.
Thế nhưng cũng đã là rèn rũa cơ thể, kinh mạch toàn thân, gân cốt, tất cả mọi thứ trong lúc mơ hồ đều được tăng cường không ít.
Có thể đột phá từ Linh Vương nhất trọng lên Linh Vương tam trọng trong Tiên cảnh khiến cho Lục Lâm Thiên có chút mừng rỡ.
Nếu đổi lại là tu luyện giả bình thường mà nói, tới cấp độ như Linh Vương này sợ rằng không có thời gian tám mười năm thì không thể làm được.
Coi như là người có thiên phú rất mạnh, có thế lực chống đỡ cũng cần ba đến năm năm.
Bằng không tuyệt đối không thể đột phá được.
Lục Lâm Thiên nhướng mày, đương nhiên, nếu đổi lại đó là đám người Thánh Nữ Thiên các, Đạm Đài Tuyết Vi của Thiên Vân đảo mà nói sợ rằng kết luận này sẽ không đúng nữa.
Có nội tình của thế lực lớn sau lưng, đám người này muốn đột phá thì dễ dàng hơn nhiều.
Tùy ý vung tay lên, linh lực trên người bạo phát.
Gợn sóng trong không gian trước mặt Lục Lâm Thiên lập tức lắc lư.
Kình khí cường hãn ẩn chứa bên trong tùy thời có thể tạo thành một kích trí mạng.
Loại cảm giác này khiến cho Lục Lâm Thiên càng lúc càng thỏa mãn.
Linh lực trong nháy mắt được thu vào trong cơ thể.
Tinh quang trong mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe.
Cảm nhận khí tức trên người lúc này, trong lòng Lục Lâm Thiên không khỏi kinh hãi, bởi vì khoảng cách giữa Linh Vương tam trọng và Linh Vương nhất trọng vô cùng lớn, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Tới tu vi như Linh Vương, mỗi lần đột phá một trọng, thực lực lại mạnh hơn không ít.
Tuyệt đối có thể coi là tăng trưởng gấp bội.
Dù sao mọi người thường nói, tới Linh Vương, mỗi một trọng đều là một đạo hồng cầu khó có thể vượt qua.
Sưu Sưu.
Ngay khi Lục Lâm Thiên định thu hồi trận pháp thì không gian chung quanh đột nhiên run lên.
– Có người phá trận.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, không biết là ai đang phá trận.
Ngay khi Lục Lâm Thiên biến sắc thì mấy đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên.
Mấy đạo thân ảnh này không phải là ai khác mà chính là đám người Vân Khiếu Thiên, Nhị hộ pháp cùng với mấy cường giả Linh Vương.
Mấy cường giả Linh Vương này nhanh chóng nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên.
Cả đám đều đang đánh giá cẩn thận hắn, ánh mắt có chút ngoài ý muốn.
– Lâm Thiên, con đang làm gì vậy?
Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Lâm Thiên.
Tiểu tử này không ngờ lại bố trí trận pháp trong tiên cảnh, khiến cho Vân Khiếu Thiên càng thêm khẳng định, Vũ Linh ảo cảnh mất đi tác dụng tuyệt đối có liên quan tới tiểu tử này.
– Nhạc phụ, tiểu tế vừa mới đột phá, sao người lại tới đây?
Nhìn mấy Linh Vương phía sau Vân Khiếu Thiên, trong lòng Lục Lâm Thiên không ngừng suy nghĩ.
Có lẽ đây chính là người của Linh đường trong Vân Dương Tông.
Một vài Linh Vương cao giai.
Trước đây hắn cũng không biết trong Vân Dương Tông có mấy Linh Vương cao giai này.
Lúc này nhìn thấy đám người này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thán, cũng không biết phía sau Vân Dương Tông còn ẩn dấu bao nhiêu thực lực.
– Con ở trong này đột phá sao?
Vân Khiếu Thiên sửng sốt.
Tiên cảnh này có tác dụng khảo nghiệm với tâm thần và linh hồn, tiểu tử này không ngờ lại ở bên trong đột phá, quả thực chỉ có tiểu tử này mới nghĩ ra được.
Đây là điều mà người bình thường căn bản không thể làm được.
– Đúng vậy, con vừa mới đột phá.
Lục Lâm Thiên mở miệng nói.
Lúc này hắn vẫn chưa biết những người này sao lại tới đây.
Vì vậy cũng không biết bản thân mình đã khiến cho toàn bộ Vũ Linh ảo cảnh dừng lại.
Khi Lục Lâm Thiên từ trong Vũ Linh ảo cảnh đi ra, toàn bộ Vũ Linh ảo cảnh lại một lần nữa khôi phục như bình thường.
Mà lúc này Lục Lâm Thiên mới biết được đã xảy ra chuyện gì.
Toàn bộ Vũ Linh ảo cảnh ngừng lại, có lẽ có liên quan tới hắn.
Khi Vũ Linh ảo cảnh lần nữa khôi phục lại, không ít đệ tử vô cùng nghi hoặc.
Vân Khiếu Thiên cũng nhìn về phía Lục Lâm Thiên, không đoán ra được tiểu tử này vào bên trong làm cái gì mà lại tạo thành biến hóa như vậy.
Vũ Linh ảo cảnh là căn cơ của Vân Dương Tông, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.
Bất tri bất giác đã tới đầu hạ, trong những cơn gió đã có chút cảm giác nóng nực.
Ba ngày sau, trên chủ phong Vân Dương Tông, Thiên Sí Tuyết Sư bành trướng tới chừng hơn ba chục thước rồi xoay quanh trên tầng trời thấp.
Trên sân rộng ở chủ phong có không ít thân ảnh xuất hiện.
Ngoại trừ Vân Khiếu Thiên, Vũ Ngọc Tiền, Lục Trung, La Lan thị, Vân Hồng Lăng ra, còn có một ít trưởng lão có quan hệ không tồi với Lục Thiếu Du.
Ngay cả đám người Khuất Đao Tuyệt cũng có mặt ở đó.
Tất cả mọi người đều biết Lục Lâm Thiên rời đi, thế nhưng số người biết được Lục Lâm Thiên đi thành Ma Vân ở Đông Hải lại không có mấy người.
Sau khi cáo biệt mọi người, nhìn mẫu thân, Vân Hồng Lăng, Lục Thiếu Du lưu luyến không rời nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư trên bầu trời.
– Lâm Thiên, đi đường cẩn thận.
Vũ Ngọc Tiền phất tay nói với Lục Lâm Thiên, trong mắt có chút ướŧ áŧ.
Lục Trung nhìn lên không trung, trong lòng cực kỳ xúc động.
Ai có thể nghĩ tới, đại thiếu gia phế vật khi trước của Lục gia hiện tại lại là chưởng môn Phi Linh môn danh chấn toàn bộ đại lục.
Lúc này hai mắt La Lan thị đã sớm nhòe đi, cực kỳ không nỡ.
– Mẫu thân, con sẽ chiếu cố nhị đệ thật tốt.
Người cứ yên tâm đi.
Dương Quá nói với La Lan thị.
– Còn có con nữa, mẫu thân cứ yên tâm đi.
Con sẽ chiếu cố ca ca cho tốt.
Lục Tâm Đồng nháy mắt nói với La Lan thị.
Lần này đi thành Ma Vân ở Đông Hải, Dương Quá và Lục Tâm Đồng cũng đi theo.
Bằng vào thực lực hiện tại của Lục Tâm Đồng, Lục Lâm Thiên cũng không quá lo lắng.
Mà để tiểu nữu này đi cũng là để cho nàng tôi luyện nhiều một phen.
Đối với tu luyện sau này có không ít chỗ tốt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...