Trên kim đao, một đám kim quang tràn ra.
Ngay khi hư ảnh khổng tước này tràn vào, đao mang trên kim đao đột nhiên bắn ra, hung hăng bổ vào phía trên hư ảnh khổng tước màu tím kia.
Hư ảnh khổng tước màu tím kia lúc này dường như cũng cảm nhận được cái gì, trong mắt không ngờ lại xuất hiện sự sợ hãi.
Bất quá, trong nháy mắt nó đã bị kim đao đánh trúng rồi hóa thành vô số mảnh vỡ.
Căn bản không có một chút lực chống cự nào.
Vô số mảnh vỡ trong nháy mắt bị kim đao thôn phệ.
Cảnh tượng trong đầu Lục Lâm Thiên lúc này cũng không có ai biết tới.
Cỗ linh hồn công kích bằng khổng tước này sợ rằng Linh Vương lục trọng cũng phải nhượng bộ, thế nhưng một khi đυ.ng phải kim đao thì sức phản kháng cũng không có.
Hoàn toàn chỉ có thể chịu bị thôn phệ.
Thậm chí còn không khiến cho kim đao màu vàng có chút chấn động nào.
Lúc này, tất cả mọi thứ trên quảng trường biến mất, đám khán giả bốn phía vô cùng yên tĩnh.
Thân hình Lục Lâm Thiên vẫn đứng sừng sững trên quảng trường.
Thân hình nhỏ bé kia, vừa rồi trong phong vân biến sắc lại giống như một ngọn núi lớn không bị rung chuyển nửa phân, hai mắt vẫn luôn nhắm chặt.
– Chuyện gì xảy ra, sao còn chưa có động tĩnh?
– Lục Lâm Thiên sợ rằng…
– Linh hồn công kích mạnh như vậy, thiên phú tiểu tử này cho dù có mạnh tới đâu, chỉ sợ cũng không có cách nào chống lại a.
Một lát sau, tiếng thấp giọng nghị luận lập tức vang lên.
Trên đài cao, sắc mặt mọi người đại biến.
Công kích linh hồn mạnh mẽ như vậy, Lục Lâm Thiên lại hoàn toàn không có động tác gì, chắc hẳn do hắn biết cũng không có khả năng chống lại a.
Đám ngườiVân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Vũ Ngọc Tiền, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh lúc này vẻ mặt vô cùng khẩn trương.
– Tiểu tử này, nhất định là chết rồi.
Chết tốt, chết tốt.
Ha ha…
Gia Cát Tử Vân của Lan Lăng sơn trang lúc này nhìn thấy Lục Lâm Thiên làm náo động như vậy, trong lòng hắn lại vô cùng tức giận.
Lúc này nhìn thấy công kích bằng linh hồn cường hãn như vậy, hắn là người cười đắc ý nhất.
Hắn cũng không tin Lục Lâm Thiên còn có thể chống lại, trừ phi hắn không phải là người.
– Loại linh hồn công kích này tiểu tử kia chết chắc rồi.
Trên thính phòng sắc mặt Tuyệt Linh Vương vô cùng lạnh lẽo.
Linh hồn công kích của Thánh Nữ Thiên các này ngay cả hắn cũng không thể chống lại.
Tuy rằng Lục Lâm Thiên này vô cùng quỷ dị cùng cường hãn cũng tuyệt đối khó có thể chống lại, nhìn bộ dáng hiện tại, hơn phân nửa đã sớm chết.
– Không có động tĩnh sao? Chết rất tốt.
Ánh mắt Bạch Vạn Tượng lúc này cũng tràn ngập hàn ý nhìn vào Lục Lâm Thiên trên quảng trường.
Người này chết đi thì hắn mới giải được hận.
Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lục Tâm Đồng, Lữ Tiểu Linh lúc này vô cùng ngưng trọng.
Các nàng cũng triệt để lo lắng, cỗ công kích bằng linh hồn này vô cùng khủng bố, thực sự quá cường hãn.
Đám khán giả càng lúc nghị luận càng lớn, cả đám không ngừng xôn xao.
Lục Lâm Thiên hiện tại còn chưa có động tĩnh, xem ra linh hồn đã bị thương, cho dù sống cũng thành ngu ngốc.
Người có thiên phú biếи ŧɦái như vậy, dù sao tu vi vẫn còn hơn yếu, còn không có cách nào có thể chống lại linh hồn công kích của Thánh Nữ Thiên các.
Giữa không trung, Tử Yên lăng không mà đứng, hai hàng lông mi nhíu chặt lại.
Lúc này nàng cũng căn bản không biết được những biến hóa trong đầu Lục Lâm Thiên.
Thế nhưng ngay lập tức trong lòng Tử Yên đột nhiên run lên.
Trong thiên địa đột nhiên có một cỗ khí tức, giống như là có cái gì đó đang thức tỉnh.
Mà nơi khí tức này phát ra chính là từ trên người Lục Lâm Thiên đang đứng ở bên trên quảng trường kia.
Khí thế này càng ngày càng mạnh, giống như là có một đầu hung thú thức tỉnh vậy.
Trên đài cao, người có tâm thần nhanh nhạy cũng nhanh chóng phát hiện ra chuyện này.
Sưu.
Hai mắt nhắm chặt của Lục Lâm Thiên lúc này rốt cuộc cũng mở ra, trong lúc hai mắt mở ra này đồng thời cũng khiến cho đám khán giả bốn phía sôi trào.
Oanh.
– Lục Lâm Thiên không có việc gì.
Hắn không bị làm sao.
– Lục Lâm Thiên, tốt lắm.
Tiếng hoan hô hội tụ tạo thành thanh âm như sấm rền vang lên quanh quẩn trong không trung.
Đám người vừa rồi lo lắng lúc này đều như sôi trào lên, bởi vì điều này đối với bọn họ mà nói, quá không thể tưởng tượng nổi.
– Tại sao lại có thể như vậy, không ngờ lại hoàn toàn không có việc gì.
Trên đài cao, tất cả mọi người trợn mắt líu lưỡi.
Sưu Sưu.
Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, sau đó duỗi lưng một cái rồi nhìn nữ tử áo tím trên không trung, lạnh nhạt nói:
– Công kích xong chưa? Hiện tại tới phiên ta.
Thanh âm vừa dứt, thân thể Lục Lâm Thiên lóe lên rồi biến mất tại chỗ.
Sưu.
Trong nháy mắt, thân ảnh Lục Lâm Thiên đã xuất hiện ở trước mặt Tử Yên.
Trên khuôn mặt xinh đẹp mà bình thản của Tử Yên kia lúc này rốt cuộc cũng có chút dao động.
Sắc mặt trắng bệch, khí tức bản thân so với khi trước lại không bằng.
Lúc này cánh tay mềm mại của nàng khẽ giương lên, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến hóa.
Ở trong trường bào màu tím có vô số sợi tơ màu tím bắn ra, tốc độ cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên.
Mỗi một sợi tơ màu tím này đều mang theo lực lượng xuyên thủng không gian cùng với xu thế mạnh mẽ đánh về phía Lục Lâm Thiên, tựa như vạn tiễn cùng bay.
Nhìn ngàn vạn sợ tơ màu tím trước mặt, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên biến đổi.
Không gian trước mặt hắn đột nhiên vặn vẹo.
Ngàn vạn sợi tơ này sau khi đυ.ng phải không gian vặn vẹo này lập tức tản đi, thế nhưng cỗ kình khí của nó vẫn khiến cho Thanh Linh Khải Giáp của Lục Lâm Thiên rung động.
Lúc này, nhìn thấy từng đạo công kích của mình bị tản đi.
Sắc mặt Tử Yên đại biến, thủ ấn lại biến đổi, lúc này ngàn vạn sợi tơ màu tím kia giống như có linh tính, nhanh chóng quay đầu lại, sau đó hội tụ tạo thành một đạo quang trụ màu tím.
Không gian chung quanh quang trụ vặn vẹo.
Cả quang trụ màu tím run lên rồi nhanh chóng bắn về phía Lục Lâm Thiên.
– Hàn Băng Đổng Kết Sát.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, bàn tay lạnh lùng vung lên một cái.
Một cỗ khí tức lạnh lẽo đột nhiên lan tràn ra chung quanh.
Cả không gian đột nhiên như cứn lại, gợn sóng trong không gian lập tức bị đóng băng.
Ngay sau đó, quang trụ màu tim kia cũng bị cỗ khí tức lạnh lẽo bao phủ.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt có thể nhìn thấy được, sau khi đạo quang trụ màu tím này phá vỡ không gian tràn ngập hàn băng được một đoạn, thế nhưng ngay sau đó dường như đã vô lực tiếp tục tiến lên.
Lúc này, trên không trung, sắc mặt Tử Yên lại càng thêm trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu.
– Linh khí hầu như hết sạch rồi đúng không?
Thanh âm lạnh nhạt vang lên bên tai Tử Yên, thanh âm còn chưa dứt, một thân ảnh màu vàng đã xuất hiện trước người của nàng.
Trong nháy mắt một đạo chưởng ấn trực tiếp vỗ vào vai ngọc của Tử Yên.
Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt cực lớn vang vọng trong không gian.
Thân thể giống như tiên tử của Tử yên lúc này giống như một thiên thần bị gãy cánh, lập tức rơi xuống đất.
Mặt đất xuất hiện vô số vết nứt nhanh chóng lan tràn ra bốn phía..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...