Đỉnh Phong Thiên Hạ


Mà người đầu hàng lúc này cũng không kém trăm người, đều bị thương nặng, đang lui sang một bên, sắc mặt trắng bệch, có người cả người vết máu loang lổ.  
Bất quá trong một ngày một đêm vừa rồi, bên trong đám đệ tử đại môn đại phái, vốn tới gần bảy mươi người, lúc này đã có gần hai mươi người bị loại.

Trong đó có hai người trực tiếp bị cường giả tán tu vây công tới chết.  
Thời gian một đêm, số lượng ngọc giản trong tay Lục Lâm Thiên tăng lên tới hai trăm mười khối.

Khi ánh bình minh xuất hiện Lục Lâm Thiên điều tức một lát.

Hiện giờ rốt cuộc ngày thứ năm đã tới.

Mà trong lòng mọi người đều đang tính toán.

Rốt cuộc là phải cần bao nhiêu ngọc giản mới có thể tiến vào top năm mươi cuối cùng.

Tổng cộng hơn năm ngàn người, chỉ có mười người cuối cùng tiến vào top mười.

Sợ rằng mỗi người ít nhất cũng phải có hơn bốn trăm ngọc giản mới có phần thắng.

Đấy là chỉ có mười người tiến vào top mười thì mới như vậy, nếu như ít hơn sợ rằng mỗi người phải cần hơn năm trăm ngọc giản mới có cơ hội.  
– Tiếp tục.  
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn về phía trước.

Vốn có hơn năm ngàn người tới đây lúc này chỉ còn có hơn trăm người.

Thực lực hơn trăm người này quả thực cao hơn rất nhiều.

Trong đó có một nửa là Vũ Suất cùng Linh Suất.

Trong đó còn có không ít Linh Suất cùng Vũ Suất cao giai.

Loại thiên phú này đủ để so sánh với đệ tử thân truyền trong đại môn đại phái.  
Lục Lâm Thiên nhìn hơn trăm người còn lại, những người này đều khó đối phó một chút, bất quá trên người những người này, số lượng ngọc giản thu được cũng lớn hơn không ít.  
Ngày thứ năm tiếp tục là một ngày điên cuồng.


Kịch chiến trong quảng trường lúc này đã tới một trình độ nhất định.

Những người còn lại đều là người có thực lực nhất định, muốn đánh bại không phải là chuyện dễ dàng.

Nếu như một người tiêu hao quá nhiều mà nói, coi như là đệ tử đại môn đại phái cũng sẽ bị những đệ tử đại môn đại phái khác công kích.  
Trong thanh âm bạo liệt cực lớn lúc này vang lên tiếng hét lớn bốn phía.

Có người chết đi, có người bị thua.

Có người chiến thắng.

Mà trong đó cũng có người lưu lại ấn tượng sâu trong lòng khán giả chung quanh.  
– Mau nhìn, nữ tử kia là ai.

Một thân độc công quả thực vô địch a.

Người chết trong tay nàng sợ rằng có số lượng nhiều nhất.

Tuổi còn trẻ mà đã có thực lực này, quả thực quá kinh khủng.  
– Ta nghe nói chính là đại tiểu thư của Phi Linh môn sát biên giới Cổ Vực, dường như gọi là Lục Tâm Đồng.

Hai tháng trước nàng mới xuất lĩnh cường giả Phi Linh môn huyết tẩy Ma Tâm cốc a.  
– Còn có một người đầu tóc rối bời, quần áo lộn xộn kia cũng rất mạnh.

Căn bản không có ai đối phó được với hắn.  
– Còn có mấy nữ tử kia đều là hạng người tuyệt mỹ, thực lực cường hãn vô cùng, nếu như đời này của ta…  
Người này còn chưa dứt lời, lập tức đã bị cắt đứt:  
– Ngươi đừng nằm mơ nữa.

Theo ta được biết, bọn họ đều là thiên chi ngọc diệp, chỉ bằng ngươi ngay cả con cóc cũng không bằng.  
Phanh Phanh.  
Không ngừng có thanh âm bạo liệt quang quẩn trong quảng trường.

Cường giả giao thủ càng ngày càng nhiều, kình khí khuếch tán ra bốn phía.


Lúc này mặt đất không ngừng rạn nứt, mà muốn đánh bại một đối thủ cũng càng ngày càng khó.  
Bất quá cũng chỉ nói tương đối mà thôi.

Đối với cường giả chính thức mà nói, không tới ngày thứ bảy, ai lại chính thức bộc lộ ra thực lực của mình.  
Trên đài cao, lúc này đám cường giả các sơn môn không ngừng thấp giọng nghị luận, dường như đang đoán xem lúc này ai sẽ tiến vào top mười.  
– Tông chủ, người thử đoán xem lần này người nào sẽ có hy vọng?  
Trong Vân Dương Tông, một phụ nhân lên tiếng.

Mà người này chính là Tạ trưởng lão, ban đầu ở Vân Dương Tông cũng là người có ý thu Lục Lâm Thiên làm đồ đệ, cũng chính là sư phụ của Độc Cô Băng Lan.  
– Hiện tại nói còn quá sớm.

Bất quá lúc này xuất hiện ba đầu hắc mã lớn nhất.  
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên khẽ đổi, nói.  
– Ý tông chủ chính là ba người kia.  
Tống trưởng lão lúc này cũng lên tiếng, lúc này hắn đối với ba đầu hắc mã trong miệng tông chủ cũng vô cùng hiếu kỳ.  
– Thanh niên áo xám trên quảng trường kia có thực lực không tầm thường.

Ngay cả ta cũng khó có thể nhìn ra thực lực cụ thể của hắn.

Thứ hai chính là thanh niên mặc áo xanh kia, thực lực ta cũng không nhìn thấy.

Người này căn bản chưa dùng toàn lực.

Thực lực mạnh yếu ra sao cũng không có cách nào suy đoán.

Mà thớt hắc mã lớn nhất chính là Lục Tâm Đồng của Phi Linh môn.

Nha đầu này đã là Linh Vương nhất trọng, độc công cực kỳ khó dây vào.

Nghe đồn trên người nàng còn có một đầu thú hồn bát giai, một khi thi triển thì thực lực sẽ tới tình trạng vô cùng khủng bố.  
Thanh âm vừa dứt, Vân Khiếu Thiên không khỏi thở dài một hơi.  
– Nhãn lực của Vân tông chủ quả nhiên độc đáo a.  

Cách đó không xa, Kình Linh Vương nghe thấy lời của Vân Khiếu Thiên cũng lập tức nói:  
– Bất quá, theo như lời Vân tông chủ nói, hai người trước quả thực ta cũng có ý này.  
– Ồ? Kình trưởng lão không ngại nói ra một chút được không? Quả thực ta có chút tò mò.  
Vân Khiếu Thiên khẽ nói.

Trên mặt không có chút cảm xúc gì.

Thế nhưng trong lòng hắn lúc này đối với lai lịch hai người kia cực kỳ hứng thú.

Người biết được lai lịch những người dự thi chỉ có Thiên Địa các mà thôi.  
– Thanh niên áo xám kia là Dương Quá.

Bất quá người thanh niên áo xanh kia cũng gọi là Dương Quá.

Chính là ngoại môn trưởng lão của Thiên Địa các chúng ta.

Hai năm trước còn lưu lại danh hiệu Quỷ Sát trong thành Cự Giang.  
Kình Linh Vương nói.  
– Hắn chính là Quỷ Sát Dương Quá sao? Nghe nói trên người hắn còn có Thị Huyết Linh Phong thất giai.  
Nghe Kình Linh Vương nói xong, Lữ Chính Cường kinh ngạc nói.

Tuy rằng mọi người đều ngồi ở đội hình của tông môn mình, thế nhưng khoảng cách cũng không xa, chỉ cần không cố gắng hạ thấp tiếng thì mọi người đều có thể nghe thấy.  
– Hai Dương Quá.

Quả thực có chút ý tứ.

Thực lực hai người đều không thể dự đoán được.  
Trong Quy Nguyên Môn, Kinh Lôi Vương Vi Bang Ngạn lúc này cũng lên tiếng, ánh mắt có chút biến hóa.  
– Quỷ Sát Dương Quá.

Người nọ không phải là Quỷ Sát Dương Quá.

Nhất định là giả mạo.  
Trong Phi Linh môn, Thiên Độc Yêu Long lập tức lẩm bẩm nói.

Chỉ có hắn mới biết rõ.

Quỷ Sát Dương Quá chính là Lục Lâm Thiên, sao lại là người thanh niên phía dưới.

Điều đó nhất định là không có khả năng, nhất định là có người giả mạo.  

– Độc Long huynh, ngươi sao vậy?  
Nghe Thiên Độc Yêu Long thầm nói, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nhanh chóng hỏi.  
– Không có gì, không có gì.  
Thiên Độc Yêu Long nói.  
– Ai, hắc mã gì chứ.

Nếu như Lâm Thiên ở đây mấy đầu hắc mã này là cái rắm gì.  
Trong Vân Dương Tông, lúc này một lão giả áo lam nhìn xuống phía dưới rồi nói.

Người này chừng năm chục tuổi, mày rậm mắt sáng, thân hình có chút gầy gò.

Lúc này trong đôi mắt có chút ngẩn ngơ, cả người tiều tụy.  
– Sư huynh, Lâm Thiên phúc lớn mạng lớn, không có việc gì đâu.

Mấy ngày trước đệ đã nhận được tin tức, trong Huyền Thiên bí cảnh có một chút biến cố.

Có lẽ Thiếu Du đã tránh thoát một kiếp cũng không nhất định.  
Nhìn lão giả áo lam bên người, ngay cả Vân Khiếu Thiên cũng không khỏi tôn kính vài phần.

Người này chính là Vũ trưởng lão của Vân Dương Tông.

Thực lực tuy rằng không phải mạnh nhất, thế nhưng địa vị cực cao.  
– Thật sao?  
Nghe Vân Khiếu Thiên nói vậy, trong mắt Vũ Ngọc Tiền lập tức có chút vui vẻ, thế nhưng sự lo lắng trong mắt vẫn không biết mất.  
Lần này Vũ trưởng lão tới đây chính là bởi vì chuyện của đệ tử bảo bối.

Trong mắt hắn, đệ tử như Lục Lâm Thiên chính là bảo bối của hắn.

Nghe nói Lục Lâm Thiên bị nhốt trong Huyền Thiên bí cảnh, hắn vẫn luôn lo lắng, ngay cả tóc cũng trắng thêm rất nhiều, cho nên cả người thoáng cái trông già nua không ít.  
Kịch chiến trên quảng trường lúc này sau khi tiếng chuông ngày thứ năm vang lên lập tức chấm dứt.

Lúc này nhân số trên quảng trường chỉ còn chừng trăm người.

Trong trăm người kia chỉ có hai người có tu vi Vũ Tướng, còn lại toàn bộ đều là Vũ Suất cùng Linh Suất.  
Những người nhận thua cũng không ít.

Trên quảng trường hiện tại chỉ có chừng chục cỗ thi thể.

Trong đó có bốn cỗ thi thể trúng độc mà mất mạng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui