Còn nữ nhân thì có thân hình mạn diệu, khoác một kiện đấu bồng, tuy không nhìn thấy rõ gương mặt, nhưng vô hình cũng không khó để cảm giác ra, dưới đấu bồng kia, tuyệt đối là một gương mặt tinh xảo.
– Lần này ngươi gây ra động tĩnh lớn như vậy, sợ là mạch nước ngầm ở Thành Cự Giang sẽ càng thêm sôi trào, vậy thì càng náo nhiệt.
Nữ tử kia hơi ngước mắt lên, nhìn nam tử tuấn lãng một cái.
– Như vậy mới náo nhiệt, bằng không ba chiếc chìa khoá kia sao có thể hội tụ lại được.
Nam tử hé miệng cười, nụ cười ia, sợ là đủ khiến không ít nữ tử động tâm.
– Nhưng mà trên người ngươi căn bản không có chìa khoá, chìa khoá của ngươi đã bị người ta lấy đi mất rồi.
Nữ tử kia khẽ nói.
– Ngươi đây là cố ý thử ta sao, sợ là mỗi bước ta đi ngươi đều đã tính trước cả rồi.
Nam tử tuấn nhã nhấp một ngụm nước, nói:
– Thanh thuỷ của Bích Thuỷ Hàn Đàm ngươi cũng mang theo bên người, ngươi đúng là có lòng nhàn nhã thật đấy.
– Ngươi biết, ta chỉ ở trong hàm đàm này mà.
Thân ảnh nữ tử kia khẽ nói, sau đó lại nhìn về phía nam tử tuấn lãng nói tiếp:
– Ngay từ đầu ngươi cố ý đem tin tức Huyền Thiên bí cảnh tiết lộ ra ngoài khiến cho toàn bộ đại lục chú ý, bây giờ lại cố ý rải tin tức giả, có lẽ mấy người có chìa khóa kia nhất định sẽ không nhịn được mà tới đây.
Tới lúc đó ba cái chìa khóa có thể hội tụ lại một chỗ.
Chỉ là ba cái chìa khóa vừa mới xuất hiện khó tránh khỏi có một ít người có tâm tư kín đáo xuất hiện, tới lúc đó có lẽ sẽ có náo nhiệt.
– Ta biết ngay không thể giấu diếm được nàng mà.
Nam tử tuấn lãng nhìn thân ảnh xinh đẹp này rồi lập tức nói:
– Trong thành Cự Giang này tất cả các thế lực lớn hội tụ, tất cả đều có tâm tư riêng, có lẽ cũng không ai dám ra tay lộn xộn.
Chỉ cần ba chiếc chìa khóa hội tụ lại là có thể tìm ra nơi hạ lạc của Huyền Thiên bí cảnh.
Đến lúc đó náo nhiệt chính thức bắt đầu.
Thanh âm vừa dứt, nam tử tuấn lãng mỉm cười, trừ nữ tử trước mắt hiện giờ ra, ai có thể biết rõ kiệt tác khiến cho toàn bộ đại lục oanh động chính là do một tay hắn an bài, hết thảy đều do hắn âm thầm khống chế.
Loại cảm giác này quả thực vô cùng tốt.
– Ngươi đã từng gặp Lục Lâm Thiên kia chưa?
Ánh mắt nữ tử kia khẽ đổi rồi nhẹ giọng hỏi.
– Đã gặp một lần, thế nhưng cũng chưa từng chứng kiến thực lực cụ thể của hắn.
Vũ giả ngũ hệ, có lẽ thiên phú cũng không tệ lắm, chỉ là tu vi quá thấp, mới Vũ Suất thất trọng mà thôi.
– Ba bốn năm trước ngươi cũng chỉ là Vũ Suất bát trọng mà thôi.
Nữ tử mềm mại này nói.
– Nghe nói trên người này có một chiếc chìa khóa Huyền Thiên bí cảnh, nếu đúng như ta suy đoán thì có lẽ chính là chiếc chìa khóa trong tay ta trước kia.
Nam tử tuấn lãng nói xong, lập tức hỏi nữ tử kia:
– Nàng cũng đã gặp hắn?
Ánh mắt nữ tử khẽ đổi, lập tức nói:
– Tam tông Tứ môn, Tứ các Tứ đảo, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, thế hệ trẻ tuổi hiện giờ tuy rằng có vài người thiên phú cùng thực lực không tệ.
Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn kia là vũ giả tứ hệ, Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông là vũ giả tam hệ, lại phục dụng qua Vũ Linh thánh quả, việc đột phá Vũ Vương sẽ vô cùng dễ dàng.
Gia Cát Tử Vân đã tiến vào trong đại điện Vụ Tinh, có lẽ cũng đạt được một ít chỗ tốt.
Thiên phú của hắn cũng không tệ.
Còn Tứ các Tứ đảo hiện nay thế hệ trẻ tuổi cũng có thiên phú không tồi.
Còn vũ giả ngũ hệ của Linh Vũ giới kia, khi trước trên đại hội Tam tông Tứ môn đã là Vũ Suất, lúc này sợ rằng đã là Vũ Vương, những người này không thể khinh thường.
– Có đối thủ là chuyện đáng vui mừng, không có đối thủ mới là tịch mịch.
Ta lại muốn chiếu cố bọn hắn, đặt biệt là nữ tử của Linh Vũ giới kia, ta có cảm giác thực lực của nàng trong đám người kia mới là mạnh nhất.
Khóe miệng nam tử tuấn lãng nhếch lên, trên khuôn mặt hiện lên sự vui vẻ.
– Ngược lại ta lại cảm thấy Lục Lâm Thiên có lẽ càng thêm đáng sợ.
Người này sát khí rất nặng, thế nhưng lại có thể thu phóng tự nhiên, cái này mới đáng sợ.
Nữ tử uyển chuyển kia thấp giọng nói.
– Sẽ có cơ hội giao thủ cùng bọn họ.
Hi vọng đám người đó sẽ không để cho ta thất vọng.
Nam tử tuấn lãng cười, nhanh chóng uống một ngụm nước trong chén, sau đó đứng dậy nói:
– Vẫn là nước trong Bích Thủy Hàn Đàm có hương vị quen thuộc, đa tạ đã khoản đãi, ta ra ngoài dạo chơi một chút.
Nữ tử uyển chuyển không nói gì, lúc này nàng cúi đầu cầm chiếc chén ngọn trong tay không ngừng vuốt, tuy rằng không nhìn thấy khuôn mặt thế nhưng có thể đoán ra dường như lúc này nàng ta đang suy nghĩ cái gì đó.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Ba ngày này, trong lúc điều tức Lục Lâm Thiên không có khái niệm thời gian.
Vào đêm, cả thành Cự Giang được bao phủ trong màn đêm, đêm nay vầng trăng ở trên không trung vô cùng tròn trĩnh, ánh sáng tỏa ra bốn phía, không có một chút mây mù nào che đậy.
Trong thành Cự Giang, khi màn đêm buông xuống có không ít thân ảnh lặng lẽ rời đi.
Lúc này mục tiêu của tất cả mọi người dường như đều là Cự Nham phong mà mấy ngày nay mọi người đều chú ý tới.
Phù.
Hai mắt Lục Lâm Thiên mở ra, trong căn phòng tối lúc này hai mắt giống như tinh quang rồi lập tức thu liễm không thấy.
Một ngụm trọc khí từ trong miệng Lục Lâm Thiên được thở ra, ngụm trọc khí xuất hiện khiến cho gợn sóng trong không gian lắc lư.
– Lão đại, đã ba ngày rồi.
Một đạo quang mang léo lên, thân thể nho nhỏ của Tiểu Long nhanh chóng nhảy lên vai Lục Lâm Thiên, cái lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào rồi liếʍ má Lục Thiếu Du.
– Đêm nay nên đi tới Cự Nham phong kia.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đảo, vỗ vỗ đầu Tiểu Long rồi nhẹ giọng hỏi:
– Tiểu Long, đệ không sao chứ?
– Đệ vốn không sao, thực lực Hắc Quỷ Thiên Vương kia rất mạnh, thế nhưng cũng không có cách nào chính thức làm đệ bị thương, một chút thương tổn nho nhỏ đệ cũng không quan tâm cho lắm.
Cái đầu nhỏ của Tiểu Long nhấc lên, vô cùng đắc ý nói.
– Vậy là tốt, về sau đừng không biết lượng sức chống đỡ công kích cho lão đại.
Lục Lâm Thiên nói.
– Lão đại, yên tâm đi, thực lực đệ tuy rằng không bằng huynh thế nhưng lực phòng ngự thì huynh lại không bằng đệ.
Tiểu Long nói.
– Đi thôi, chúng ta cũng nên xuất phát.
Lục Lâm Thiên nói, sau đó lập tức thu thập một phen rồi rời khỏi phòng.
Trong phòng, mọi người lúc này đã sớm có mặt.
Một đám cường giả mặc áo choàng của Vân Dương Tông lúc này cũng hộ tống Vân Khiếu Thiên tới đây.
Đối với chúng cường giả của Vân Dương Tông, Lục Lâm Thiên cũng có thể suy đoán ra một ít.
Có lẽ sẽ có đám người Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão ở trong đó.
Chỉ là hiện tại thân phận còn chưa tiện biểu lộ ra ánh sáng cho nên hắn cũng không cần suy đoán nhiều.
Cự Nham Phong cách thành Cự Giang năm trăm dặm, tọa lạc tay phía Tây Bắc của thành Cự Giang, đối diện với chòm Bắc Đẩu Thất Tinh, nằm ngay bên dưới chòm Tham Lang..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...