Mấy chữ để lại bằng máu khiến cho trong nội tâm mấy đệ tử có mặt cảm thấy lạnh lẽo.
Trưởng lão Linh Suất bát trọng chỉ lưu lại một cánh tay rồi biến mất không còn tung tích.
Thực lực của Dương Quá này quá mạnh mẽ, Vạn Tượng môn lần này trêu chọc phải sát tinh thật rồi.
– Hóa ra Triệu sư tỷ lại cấu kết với Hoàng trưởng lão a.
– Bình thường còn giả vờ đoan trang, cao quý cái rắm.
– Đừng nói nữa, các trưởng lão tới rồi.
Trong lúc mấy đệ tử đang nghị luận có mấy người trung niên nam nữ đi tới.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, sắc mặt mấy người lập tức đại biến.
Sáng sớm, trong thành Cự Giang lúc này nổi lên sóng lớn.
Tối ngày hôm qua Vạn Tượng môn bị người ta tập kích, tổn thất một Linh Suất bát trọng.
Vạn Tượng thương hội cũng bị cướp sạch không còn một mống.
Lại còn bị san bằng thành bình địa.
Tin tức này giống như mọc cánh nhanh chóng khuếch tán đi.
Mấy ngày này, mọi người trong thành Cự Giang vốn đã quên đi cái tên Dương Quá kia, lúc này mọi người thật không ngờ tới người này vẫn dám trở lại thành Cự Giang.
Còn dám làm ra hành động như vậy.
Trong Vạn Tượng môn, lúc này cảnh giới sâm nghiêm, đề phòng Dương Quá kia lại một nữa tới.
Trong nội tâm các trưởng lão còn sống lúc này vô cùng kinh hãi.
Nếu như Dương Quá kia tới tìm bọn hắn thì thảm rồi.
Thực lực của Dương Quá và yêu thú thất giai trung kỳ kia bọn hắn vô cùng hiểu rõ.
– Dương Quá này không biết là người phương nào, thật không ngờ lại có vài phần bổn sự.
Trong thành Cự Giang, tại một đình viện, Gia Cát Tây Phong mặc một bộ áo bàm tím, cầm cái quạt trong tay khẽ phe phẩy, ngồi ngay ngắn ở trong đại sảnh.
– Chỉ biết là người này gia nhập Thiên Địa các.
Là trưởng lão Hoàng cấp cửu phẩm, những thứ khác cũng không biết được.
Trong phòng, một vị phụ nhân lên tiếng.
Chính là Phí Lan trưởng lão của Lan Lăng sơn trang.
– Hoàng cấp cửu phẩm, thực lực quả thực không tầm thường.
Bất quá quan trọng nhất là trên thân người này có một cỗ linh hồn thể bất phàm.
Bên người còn có yêu thú thất giai trung kỳ và Thị Huyết Linh Phong thất giai, quả thực không phải là người bình thường.
Gia Cát Tây Phong phe phẩy cái quạt, nhướng mày nói.
– Cha, nếu như người này gia nhập Lan Lăng sơn trang chúng ta thì cũng không tồi.
Nếu như để Thị Huyết Linh Phong kia đột phá tới bát giai thì chính là một trợ lực lớn của Lan Lăng sơn trang chúng ta.
Gia Cát Tử Vân bên cạnh nói.
Người này tuy rằng có chút tự ngạo, thế nhưng tuyệt đối không thể phủ nhận người này cực kỳ bất phàm.
Trong thế hệ trẻ tuổi, người vượt qua hắn quả thực chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
– Đương nhiên.
Thế nhưng nếu như muốn Thị Huyết Linh Phong đột phá tới bát giai chỉ sợ cũng không hề dễ dàng.
Hơn nữa người này lại không lộ mặt, cũng khó biết được người này là ai.
Trong Cổ Vực dường như chưa từng có ai như vậy.
Chẳng lẽ là người tới từ đại lục Linh Vũ hoặc thành Ma Vân sao?
Gia Cát Tây Phong có chút nghi hoặc.
– Cha, Linh Thiên môn, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo lần này đều tới.
Lần này người bị Huyền Thiên bí cảnh hấp dẫn tới cũng không ít.
Gia Cát Tử Vân nói.
– Đâu chỉ là Linh Thiên môn, Hóa Vũ tôn, Hắc Sát giáo không thôi.
Còn có một ít người không lộ ra ánh sáng nữa.
Gia Cát Tây Phong nói.
– Tử Vân, có một số việc con tuổi còn trẻ còn không biết được.
Huyền Thiên bí cảnh này là do Huyền Thiên môn khi trước lưu lại.
Đồn rằng tất cả bảo vật của Huyền Thiên môn đều ở trong đó, đây cũng không phải là một số lượng nhỏ.
Mà ngay cả Vũ linh khí cùng Hồn linh khí đều có bên trong.
Trong đại sảnh, lúc này một lão giả chừng bảy chục tuổi nói.
Người này có mái tóc bạc, khuôn mặt hồn hào.
Quanh thân không có một chút khí tức nào tiết ra ngoài, thế nhưng trong lúc vô hình lại khiến cho người ta cảm thấy áp lực.
– Cung trưởng lão, ta còn nghe nói Huyền Thiên môn này khi trước bị Lan Lăng sơn trang chúng ta, còn có Hóa Vũ tông, Linh Thiên môn, Hắc Sát giáo liên thủ tiêu diệt đúng không? Vì sao lúc trước không tìm thấy bảo tàng này?
Gia Cát Tử Vân thi lễ với lão giả này, vẻ mặt không ngờ lại vô cùng cung kính.
– Chuyện đã xảy ra mấy ngàn năm, ta cũng không biết.
Thế nhưng đồn rằng khi trước cường giả trong Huyền Thiên môn biết bản thân không địch lại được Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cho nên đem tất cả bảo vật của Huyền Thiên môn thu vào bên trong Huyền Thiên bí cảnh.
Muốn đông sơn tái khởi.
Chỉ là Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang chúng ta đã sớm có chuẩn bị.
Đem đệ tử Huyền Thiên môn giết sạch.
Tuyệt đối không lưu lại bất kỳ một cơ hội nào cho bọn hắn.
Bất quá Huyền Thiên bí cảnh này tới cuối cùng chúng ta cũng không có cách nào mở ra.
Mà ngay cả vị trí của Huyền Thiên bí cảnh chúng ta cũng không có cách nào tra ra được.
Cung trưởng lão có khuôn mặt hồng hào này nói.
– Huyền Thiên bí cảnh này nếu như Lan Lăng sơn trang chúng ta tìm được, vậy thì Lan Lăng sơn trang chúng ta về sau có thể ngăn chặn Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo cùng với Linh Thiên môn rồi.
Ánh mắt Gia Cát Tử Vân lóe lên rồi thấp giọng nói.
– Tử vân, chuyện này không hề dễ dàng như con nghĩ đâu.
Hóa Vũ tông, Linh Thiên môn, Hắc Sát giáo.
Thực lực của bọn họ không hề dưới Lan Lăng sơn trang chúng ta.
Hơn nữa.
Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang một khi náo động thì Tam tông Tứ môn trên đại lục Linh Vũ cùng với thành Ma Vân sẽ thừa cơ mà tràn vào trong Cổ Vực.
Gia Cát Tây Phong nghiêm mặt nói với Gia Cát Tử Vân.
– Cha, con hiểu rồi.
Gia Cát Tử Vân khẽ gật đầu, lập tức nói:
– Cha, vì sau Tam tông Tứ môn cùng với Tứ các Tứ đảo lại có hứng thú đối với Cổ Vực chúng ta như vậy?
Gia Cát Tây Phong nhìn Gia Cát Tử Vân rồi nói:
– Tử Vân, Cổ Vực chúng ta há chỉ có Tam tông Tứ môn, Tứ các Tứ đảo nhìn chằm chằm vào? Cũng không thiếu những thế lực âm thầm khác đang nhìn chằm chằm vào Cổ Vực.
Có một số việc bây giờ con không nên biết tới.
Việc quan trọng nhất trước mắt chính là tăng cường thực lực.
So với Lục Thiếu Du của Phi Linh môn kia thì con vẫn thua một bậc.
Gia Cát Tây Phong nói.
– Lục Lâm Thiên kia chỉ có chút vận khí mà thôi.
Vũ giả ngũ hệ, nếu như thực sự động thủ, còn chưa biết ai chết trong tay ai.
Nói tới Lục Lâm Thiên, trong mắt Gia Cát Tử Vân hiện lên hàn ý.
– Tử Vân, con… Thứ ta không yên tâm nhất chính là con quá tự ngạo.
Tương lai nếu như có chịu thiệt nhất định là vì điểm này cho nên mới chịu thiệt.
Gia Cát Tây Phong nói.
– Cha, con sẽ chú ý.
Ánh mắt Gia Cát Tử Vân lóe lên rồi gật đầu nói.
– Con phải nhớ cho kỹ.
Gia Cát Tây Phong nói xong, ánh mắt khẽ đổi rồi nói tiếp:
– Lần này những người kia có lẽ đều tới.
Ta thấy Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang chúng ta phải liên thủ mới được.
Ta nghĩ ba tông môn còn lại cũng nhất định đang nghĩ tới điều này.
– Trang chủ, có tin tức về chiếc chìa khóa kia không? Nếu không có chìa khóa thì chúng ta cũng khó mà tìm thấy Huyền Thiên bí cảnh.
Vị lão giả gọi là Cung trưởng lão kia lên tiếng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...