Đỉnh Phong Thiên Hạ


Trước không trung, thân ảnh mặc áo bào xám kia lạnh lùng nhìn vào kiếm quang đang bắn tới, cỗ chân khí nóng bỏng trong tay đột nhiên được vỗ về phía trước.

Một đạo thủ ấn quỷ dị đột nhiên được kết.

Một đạo chưởng ấn trực tiếp được đánh ra.  
Sưu Sưu.  
Trong nháy mắt này, trường kiếm trong tay một trong Lao Sơn nhị lão đột nhiên biến hóa.

Từng đạo kiếm quang nhanh chóng cắt vữ không gian tạo thành một đám kiếm quang giống như hoa sen rồi rời khỏi tay hắn.  
Ánh mắt người mặc áo bào xám run lên.

Thủ ấn đánh ra, cuối cùng tạo thành tàn ảnh, một đám tàn ảnh chưởng ấn tán loạn, mỗi một đạo tàn ảnh chưởng ấn nhanh chóng vỗ vào trên kiếm quang.

Chân khí cường hãn trên kiếm quang yếu bớt một phần.

Trong nháy mắt, hơn chục đạo tàn ảnh chưởng ấn đánh về phía trước.

Chân khí cường hãn trên kiếm quang giống như hoa sen kia không ngờ trực tiếp bị thân ảnh màu xám đánh cho tan tác.  
– Lao Sơn lão nhân.

Vũ Suất cửu trọng cũng chỉ có như vậy, hôm nay ta cho ngươi biết thế nào mới chính thức là Vũ Suất cửu trọng.  
Chân khí tuôn ra.

Thân ảnh mặc áo bào xám cười lạnh một tiếng, bàn tay chụm lại, trực tiếp lăng không đánh ra một đạo trảo ấn về phía trước, không gian chung quanh trảo ấn lúc này trực tiếp vặn vẹo.  
– Hừ, để ta xem ngươi có bổn sự gì.  
Một trong Lao Sơn nhị lão lúc này sắc mặt trầm xuống, trường kiếm trong tay nhanh chóng huy vũ, hai người lại giao thủ lần nữa.  
– Linh Suất lục trọng, linh hồn lực không ngờ lại cường hãn như vậy.


Thế nhưng trước mặt ta ngươi không có bất kỳ một cơ hội nào.  
Giờ phút này, một trong Lao Sơn nhị lão còn lại thân hình như quỷ mị xuất hiện trước mắt Lục Lâm Thiên.

Lúc này Lục Lâm Thiên có cảm giác được không gian chung quanh đột nhiên lạnh lẽo.  
Sưu Sưu.  
Trong nháy mắt mấy tiếng xé gió vang lên phía chân trời mang theo thanh âm trầm thấp vang vọng.

Mấy đạo trảo ấn lạnh lẽo mang theo xu thế xuyên thủng không gian lập tức bắn tới.  
Trong nội tâm Lục Lâm Thiên trùng xuống, nếu dùng thực lực vũ giả tự nhiên hắn không sợ người này, thế nhưng bây giờ không thể thi triển.

Thân hình Lục Lâm Thiên nhanh chóng lùi lại, thân ảnh như quỷ mị lóe lên rồi nhanh chóng tránh đi.  
– Hừ.

Linh Suất lục trọng mà thôi, tốc độ của ngươi còn chưa đủ.  
Ngay khi Lục Lâm Thiên lui về phía sau.

Thân ảnh kia đột nhiên quỷ mị xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên.

Ánh mắt người này lạnh lẽo, một đạo trảo ấn nhanh chóng được ngưng tụ trực tiếp xuyên qua không gian chộp về phía Lục Lâm Thiên.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống.

Thi triển linh lực bản thân hắn cũng không có cách nào thúc dục Phù Quang Lược Ảnh và thuộc tính phong.

Bằng không bằng vào tốc độ của Lao Sơn nhị lão, hắn cũng không cần cố kỵ.  
Bất quá vào lúc này, Lục Lâm Thiên vừa mới lui lại đột nhiên lại đứng giữa không trung, tùy ý cho đạo trảo ấn kia đánh tới.  
Sưu.  
Trảo ấn nhanh chóng đánh xuống.


Nhìn thấy Lục Lâm Thiên hoàn toàn không có ý định né tránh khiến cho một trong Lao Sơn nhị lão còn lại kia có chút nghi hoặc.

Thế nhưng tốc độ này cực kỳ nhanh chóng, gần như ngay lập tức đạo trảo ấn này đã tới gần trong gang tấc.  
– Vũ Suất cửu trọng mà thôi, muốn chết.  
Vào giờ phút này, một đạo thanh âm đột ngột vang lên.

Một thân ảnh màu trắng như thuấn dị đột ngột xuất hiện đằng sau một trong Lao Sơn nhị lão.

Cánh tay mềm mại vung lên, tiếng gió rít gào vang lên cùng với một đạo chưởng ấn màu trắng nhanh chóng xẹt qua không gian.

Đây mới thực sự là gần trong gang tấc.

Chưởng ấn trong nháy mắt đập vào đầu Vũ Suất cửu trọng này.  
Sắc mặt một trong Lao Sơn nhị lão còn lại kinh hãi tột cùng.

Đột nhiên hắn cảm giác được một cỗ yêu nguyên chi lực khổng lồ trút xuống.

Thân hình nhanh chóng lùi lại, đâu còn dám công kích Lục Lâm Thiên.  
Thế nhưng lúc này hắn mới cảm giác được không gian quanh người đã hoàn toàn vặn vẹo.

Đạo chưởng ấn kia đã trực tiếp đánh vào trên đầu hắn.

Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này đan điền trong cơ thể trực tiếp bị nghiền nát.

Thân hình ngay trong lúc mất đi tri giác trực tiếp bị đánh xuống mặt đất.  

Phanh Phanh.  
Thanh âm bạo liệt vang lên, mặt đất phía dưới lúc này giống như có một tảng đá vô cùng lớn đập xuống, mặt đất lắc lư, một trong Lao Sơn nhị lão kia lúc này đã đi đời nhà ma.  
Sưu.  
Thân ảnh nhanh như thiểm điện, lúc này thân ảnh Lục Lâm Thiên nhanh chóng xẹt qua không trung.

Lúc thân ảnh xuất hiện trong không trung thì đã có thêm mấy chiếc nhẫn trữ vật.  
– Lão nhị.  
Trong không trung.

Lao Sơn nhị lão còn lại đang kịch chiến cùng với thân ảnh mặc áo bào xám nhìn thấy cảnh tượng này hét lớn một tiếng.

Đồng thời trong mắt xuất hiện sự sợ hãi.

Hắn đã nhìn thấy yêu khí tràn ngập trên người nữ tử mặc y phục trắng xóa kia, điều này chứng minh đối phương chính là yêu thú thất giai.  
– Chết đi.  
Thân ảnh Bạch Linh trong nháy mắt này tiếp tục xuất hiện trước người đối phương.  
Trong sự sợ hãi, người này theo bản năng đánh ra một mảnh kiếm quang bao phủ bản thân.

Thân ảnh theo bản năng lùi lại phía sau.

Giờ phút này ánh mắt thân ảnh mặc áo bào xám kia cũng sững sờ, dường như kinh ngạc không nhỏ.  
Giờ phút này Bạch Linh không có bất kỳ một động tác nào.

Lúc một đám kiếm quang ngập trời bắn tới, cái môi mềm mỏng kia khẽ nhếch lên.

Ánh mắt lạnh như băng trầm xuống.

Bàn tay thon thả trắng nõn kia nắm chặt, lập tức không gian trước mặt nàng vặn vẹo.

Đám kiếm quang cuồng bạo lập tức bị bao trùm trong không gian vặn vẹo này.  
Sưu.  
Kiếm quang bắn ra bốn phía rồi lập tức tiêu tán trong không gian.


Năng lượng cuồng bạo lúc này cũng chỉ có thể tiêu tán trong không gian vặn vẹo.  
Phanh.  
Lúc này, thân ảnh Bạch Linh như thuấn di trực tiếp xuất hiện trước mặt Lao Sơn nhị lão còn lại, sắc mặt bình tĩnh.

Bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt, không gian trước mặt lập tức vặn vẹp.

Mà ngay cả bản thân Lao Sơn nhị lão còn lại cũng vặn vẹo.  
Phanh.  
Trong không gian vặn vẹo vang lên một thanh âm trầm thấp.

Tựa như có vô số đạo phong nhận cắt qua.

Không gian lúc này vặn vẹo giống như là một vòng xoáy.  
Phanh.  
Vũ Suất cửu trọng này không có một chút phản kháng nào, miệng lập tức phun ra một ngụm máu, toàn bộ thân thể hóa thành một cỗ huyết vụ rơi xuống phía dưới.  
Nhìn tất cả chuyện này, ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ nhảy lên, thực lực của Bạch Linh dường như so với khi trước còn mạnh hơn một chút.  
Không trung lúc này hoàn toàn yên tĩnh.

Thân ảnh mặc áo bào xám nhanh chóng nhìn về phía Bạch Linh, trong mắt cực kỳ kinh ngạc.

Hắn cũng không ngờ nữ tử này lại là yêu thú thất giai.  
– Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi mua Vũ Linh khí, thế nhưng hiện tại chỉ sợ Vũ Linh khí cũng không có trên người ngươi.

Ngươi đưa chúng ta tới đây rốt cuộc có ý định gì?  
Sau khi đánh chết Lao Sơn nhị lão, ánh mắt Bạch Linh mang theo hàn ý nhìn vào thân ảnh mặc áo bào xám kia.  
– Cái gì?  
Sắc mặt Lục Lâm Thiên biến đổi, nhanh chóng đi tới bên người Bạch Linh.

Ánh mắt nhìn về phía thân ảnh mặc áo bào xám, vô cùng nghi hoặc.  
– Không xa phía trước chính là thành Vạn Hạp, cũng có thể nói cho các ngươi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui