Nhìn chưởng ấn nhanh chóng đánh tới, trong lòng Lục Lâm Thiên vô cùng lạnh lẽo.
– Tiểu tử đần độn, một kích của cường giả Vũ Tôn ngươi cũng dám ngăn cản, ngươi muốn chết đúng không.
Nhưng vào lúc này, một thanh âm vô cùng quen thuộc với Lục Lâm Thiên vang lên.
Ngay sau đó Lục Lâm Thiên cảm giác được áp lực từ không gian quanh người hoàn toàn biến mất.
Mà lúc này không gian quanh thân Bạch Linh bị phong tỏa cũng nhanh chóng tiêu tán.
Trong nháy mắt, một thân ảnh già nua xuất hiện bên người Lục Lâm Thiên, chính là Nam thúc.
Giờ phút này bộ dáng Nam thúc nhìn qua già yếu thế nhưng khí tức quanh thân lại khiến cho mọi người cảm thấy giống như đang nhìn vào một mặt biển rộng lớn, cực kỳ mênh mông vậy.
– Nam thúc, nếu người không xuất hiện thì quả thực tiểu tử con tiêu rồi.
Người xem náo nhiệt cũng đủ lâu a.
Trong lòng Lục Lâm Thiên vô cùng mừng rỡ thế nhưng cũng có chút buồn bực.
Vào thời điểm cuối cùng Nam thúc rốt cuộc cũng xuất hiện.
– Tiểu tử đần độn, nếu không phải nể mặt mẫu thân ngươi thì lão tử mặc kệ ngươi.
Nam thúc quát lên một tiếng, đồng thời bàn tay xòe ra nhanh chóng vỗ ra một chưởng.
Một đạo chưởng ấn từ trong bàn tay Nam thúc đánh ra.
Chưởng ấn này xuất hiện, gợn sóng chung quanh lập tức sụp đổ.
Một cỗ kình phong vô cùng đáng sợ trực tiếp xuyên thấu không gian, lập tức đánh vào trên chưởng ấn của lão giả áo lam kia.
Phanh Phanh.
Hai cỗ lực lượng mạnh mẽ va chạm vào một chỗ thế nhưng cũng không tạo thành thanh âm bạo liệt như trong tưởng tượng của mọi người, mà chỉ có một thanh âm trầm thấp vang lên mà thôi.
Đồng thời, bên trong hai đạo chưởng ấn lúc này hóa thành vòng xoáy bằng năng lượng vài chục thước, vòng xoáy xoay tròn khiến cho không gian vặn vẹo.
Sau đó vòng xoáy càng ngày càng nhỏ, cuối cùng trực tiếp biến mất trong hư không.
Năng lượng từ từ tản đi.
Giữa không trung, lão giả áo làm kinh hãi nhìn vào thân ảnh già nua đột nhiên xuất hiện phía dưới.
Đối phương xuất hiện không ngờ ngay cả hắn cũng không phát hiện ra.
– Thực lực Nam thúc dường như còn mạnh hơn một chút.
Mắt thấy năng lượng trước người biến mất, Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Một kích kia của Nam thúc liền đem công kích của lão giả áo lam đánh cho tan nát.
Chỉ bằng cỗ lực lượng này thực lực Nam thúc có lẽ đã mạnh hơn trước một ít.
Mà hiện tại có lẽ Nam thúc vẫn chưa khôi phục được bao nhiêu.
Cho nên đối với thực lực thời kỳ đỉnh phong của Nam thúc, lúc này trong lòng Lục Lâm Thiên cực kỳ chờ mong.
Không biết Nam thúc rốt cuộc đã tới cấp bậc gì.
– Lão gia hỏa, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện.
Tiểu Long lập tức xuất hiện bên người lão đại rồi trừng mắt nói với Nam thúc.
Nam thúc trừng mắt nhìn Tiểu Long rồi nở nụ cười bất đắc dĩ.
– Ai vậy? Không ngờ lại mạnh mẽ như thế.
Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, Lưu Tinh Hà cùng các cường giả Phi Linh môn mắt thấy thân ảnh già nua bên người chưởng môn không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Thực lực của Linh giả này không ngờ có thể chống lại Vũ Tôn kia mà không thất bại.
Thực lực không thể nghi ngờ cũng đã tới cấp bậc Linh Tôn.
Mà người này dường như chưởng môn cùng với Tiểu Long đều vô cùng quen thuộc, có lẽ là người bên cạnh chưởng môn.
Tất cả mọi người trong Phi Linh môn nhìn nhau, bọn họ chưa từng biết tới bên người chưởng môn còn có một Linh Tôn, thậm chí còn chưa từng được nghe nói qua.
Về phần Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lúc này đối với sự xuất hiện của Nam thúc cũng không kỳ quái.
Thế nhưng mà đối với thực lực của Nam thúc lúc này cũng khiến cho hai người nhìn nhau.
Hai người thực sự không ngờ tới, lão giả vẫn luôn bế quan trong Phi Linh môn không ngờ lại có thực lực cường hãn tới tình trạng đó.
– Các hạ là ai?
Giờ phút này, kinh dị đi qua, ánh mắt lão giả áo lam mang theo sự ngưng trọng nhìn về phía Nam thúc.
– Ngươi muốn yêu đan thất giai chính là chữa tẩu hỏa nhập ma đúng không? Sở dĩ ngươi tẩu hỏa nhập ma là vì ngươi cưỡng ép đột phá, lại có quan hệ với song thuộc tính của bản thân ngươi cho nên hiện tại trong cơ thể ngươi có hai chủng thuộc tính hỗn loạn.
Cho nên ngươi khi thì thanh tỉnh, khi thì mê muội, sợ rằng đã hai đến ba năm rồi, hiện tại có lẽ càng ngày càng nghiêm trọng, chỉ sợ tối đa năm năm nữa, không ai có thể cứu được ngươi.
Nam thúc nhìn lão giả áo lam cười nhạt một tiếng rồi nói.
– Đúng vậy, làm sao ngươi biết?
Nghe Nam thúc nói, ánh mắt lão giả áo lam lập tức kinh hãi.
– Nếu ngay cả cái này ta cũng không nhìn ra thì thực sự ta đã già rồi.
Nam thúc mỉm cười lập tức nói:
– Sát Phá Quân, sư phụ ngươi có phải là Hàn Băng Tôn giả không?
– Các hạ rốt cuộc là ai?
Lão giả áo lam lúc này triệt để kinh ngạc.
Ánh mắt mang theo sự đề phòng cùng với ngưng trọng nhìn về phía Nam thúc.
– Xem ra chính là ngươi.
Đây là thứ sư phụ ngươi nhờ ta đem cho ngươi.
Vốn ta cho rằng không có cơ hội gặp ngươi.
Không nghĩ tới hôm nay lại trùng hợp như vậy, cầm đi đi.
Thanh âm vừa dứt, một đạo quang mang trong tay Nam thúc lập tức rơi vào trong tay lão giả áo lam.
Lão giả áo lam do dự một lúc rồi nhanh chóng thu vào trong tay.
Quang mang thu liễm, lập tức một chiếc nhẫn trữ vật màu xanh hiện lên.
– Nhẫn trữ vật của sư phụ.
Toàn thân lão giả áo lam run lên.
Nhìn qua nhẫn trữ vật này khiến cho hắn ánh mắt của hắn có chút kích động.
Tâm thần rót vào, chỉ trong nháy mắt ánh mắt nhìn vể phía Nam thúc, vẻ cảnh giác trong mắt đã mất đi không ít, nói:
– Không biết các hạ có thể nói nơi gia sư hạ lạc được không?
– Sư phụ ngươi vận khí không tốt, khi trước cùng ta xông vào một mật địa, kết quả gặp nạn.
Ta dùng hết toàn lực cũng không có cách nào cứu hắn ra.
Hắn chỉ lưu lại di ngôn là nhờ ta chiếu cố cho ngươi một chút.
Thế nhưng đáng tiếc sau khi trở về ta lại bận rộn, sau lại gặp chút biến cố cho nên không tìm được ngươi.
Không nghĩ tới hôm nay lại gặp.
Ngươi đột phá tới Vũ Tôn sư phụ ngươi cũng có thể yên tâm rồi.
Trong nhẫn trữ vật này sư phụ ngươi có lưu cho ngươi không ít bảo vật có ít trợ giúp với ngươi.
Coi như là ta không cô phụ ủy thác của lão hữu.
Nam thúc nói xong rồi khẽ thở dài, trong mắt hiện lên sự thương cảm.
– Sư phụ…
Lão giả áo lam lập tức bi thương không thôi.
Lục Lâm Thiên lúc này sững sờ.
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Nam thúc không ngờ lại biết cường giả này, hình như lại là bằng hữu của sư phụ hắn.
Loại biến hóa này khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng bất ngờ, không ngờ lại có chuyện trùng hợp như vậy.
– Đa tạ các hạ, các hạ đã là bằng hữu với gia sư thì có thể nói danh hào được không? Bằng hữu của gia sư không nhiều lắm, ta cũng biết rõ một ít.
Sau khi bi thương một lát, lão giả áo lam nhanh chóng điều chỉnh tâm cảnh.
Thân là tu luyện giả, tâm cảnh so với người bình thường mạnh mẽ hơn nhiều.
Thế nhưng tính mạng cũng tùy thời gặp nguy hiểm.
Người chết hắn cũng đã gặp rất nhiều, có một số việc không thể nào tránh khỏi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...