Ngay từ lúc đầu, thế giới mà Lâm Phong hướng đến ở Tạo Giới Cảnh là Hỗn Độn Thế Giới, loại thế giới có đẳng cấp cao nhất.
Nếu có người biết được suy nghĩ của Lâm Phong chắc chắn sẽ nói Lâm Phong điên rồi, bởi vì Hỗn Độn Thế Giới được coi là Tiên Thiên Thế Giới, mà “sinh vật” như con người là sản phẩm “hậu thiên” làm sao tạo ra được một thứ “Tiên Thiên” đâu?
Nghĩ thôi đã thấy vô lí rồi chứ đừng nói đi làm.
Hơn nữa Hỗn Độn quá mức phù phiếm cùng huyền diệu, không hiểu Hỗn Độn làm sao xây dựng được Hỗn Độn Thế Giới?
Thậm chí có hiểu Hỗn Độn đi nữa thì từ Hỗn Độn đến Hỗn Độn Thế Giới còn có biết bao nhiêu bước trung gian, sự thật đã chứng minh, dù là Thần Đế hay Hồn Đế giống như Lâm Phong có được Hỗn Độn Bảo Vật cũng không có được Hỗn Độn Thế Giới.
Bất quá Lâm Phong lại là một trường hợp đặc biệt, ngoài những cảm ngộ về Hỗn Độn ra Lâm Phong còn biết về lí thuyết hình thành vũ trụ ở Địa Cầu, nếu Lâm Phong suy diễn không sai, hắn có ba phần mười tỉ lệ thành công dùng Hỗn Độn Chi Tâm làm căn cơ của Hỗn Độn Thế Giới.
Nói cách khác, sau trận chiến với Niệm Vũ thu về Hỗn Độn Chi Tâm thì Lâm Phong đã có đủ mọi thứ để thử xây dựng Hỗn Độn Thế Giới.
Nhưng Lâm Phong biết Hỗn Độn Thế Giới không đủ để san lấp khoảng cách giữa Tạo Giới Cảnh với Suy Kiếp Giả, cho nên hắn mới không đột phá vội vàng, hắn muốn chờ xem loại thế giới nào phù hợp nhất khi chiến đấu với Đế Quân.
Để thắng được Đế Quân, Lâm Phong tình nguyện bỏ qua cơ hội đắp lên Hỗn Độn Thế Giới.
Giờ phút này, Đế Quân không còn thực lực của Suy Kiếp Giả, rốt cuộc cơ hội để Lâm Phong đưa ra quyết định đột phá bằng Hỗn Độn Thế Giới đã tới.
Tại vị trí trái tim của Lâm Phong, Hỗn Độn Chi Tâm được hòa tan thành Hỗn Độn Bản Nguyên chạy đến Sinh Mệnh Chi Dương ở đan điền, cả hai dung hợp thành một, ngay tại khoảnh khắc hoàn toàn dung hợp, Sinh Mệnh Chi Dương... hừng hực bốc cháy.
Còn Lâm Phong, cả người thoạt nhìn giống hệt Sinh Mệnh Chi Dương được một đoàn lửa trong suốt tràn ngập khí tức sinh mệnh cùng hỗn độn bao phủ, tu vi của hắn một đường dễ dàng đề thăng lên đến Tạo Giới Cảnh viên mãn, không, là nửa bước Hợp Giới Cảnh.
Nửa bước Hợp Giới Cảnh đấu Hợp Giới Cảnh viên mãn, tuy còn có khoảng cách nhưng ít nhất Lâm Phong sẽ không cần phải bị động phòng thủ như vừa rồi nữa.
Phía bên kia, Đế Quân chứng kiến hết thảy vẫn không tỏ ra hoang mang lo sợ nói:
- Quả nhiên ngươi muốn tạo dựng Hỗn Độn Thế Giới, bất quá ngươi đã quá xem thường Hỗn Độn Thế Giới, thân thể phàm nhân không cách nào chống đỡ được Tiên Thiên Thế Giới, tình trạng này của ngươi chẳng khác nào uống rượu độc giải khát a.
Đế Quân nói không sai, Hỗn Độn Thế Giới tăng phúc cho Lâm Phong một cách khủng khiếp leo thẳng lên nửa bước Hợp Giới, nhưng cái giá phải trả là thân thể Lâm Phong đang bị tàn phá bừa bãi, kinh mạch rạn nứt, thậm chí từng tế bào đều căng phồng đến cực hạn.
Nếu không có Sinh Mệnh Chi Dương duy trì, có lẽ Lâm Phong đã phá toái thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng Sinh Mệnh Chi Dương không có khả năng vô hạn cung cấp sinh mệnh lực cho Lâm Phong, đợi Sinh Mệnh Chi Dương kiệt quệ cũng là lúc Lâm Phong bỏ mình, trừ phi Lâm Phong từ bỏ Hỗn Độn Thế Giới đang dần hình thành, mà sau khi từ bỏ Lâm Phong sẽ trở thành một phế nhân vì căn cơ vỡ vụn cả rồi.
Chỉ là, Lâm Phong còn con đường nào khác sao?
Có, đó là tốc chiến tốc thắng đánh bại Đế Quân rồi từ bỏ Hỗn Độn Thế Giới, dù sao ở đây không có người ngoài, có thành phế nhân cũng không nguy hiểm đến tính mạng, đợi tương lai tính tiếp.
Lâm Phong không nói nhiều gọi ra Hỗn Độn Thế Giới, trong nháy mắt đại điện đã bị hỗn độn bao phủ, khí thế trên người Lâm Phong cũng biến mạnh mẽ hơn bao giờ hết, bởi vì nơi đây đã trở thành thế giới của hắn, ở đây... hắn chính là Thiên.
Dưới Thiên, tất cả đều là sâu kiến.
Quân Vương cũng không ngoại lệ.
Bất quá Đế Quân lại không bị áp chế chút nào, Đế Quân ánh mắt biến thành hờ hững vô tình nói:
- Rất bất ngờ phải không? Kì thực, “đạo” của ta không phải “Đế Vương Đạo”, mà là... “Thiên Đạo”.
Dứt lời, trên người Đế Quân bộc phát ra một cỗ khí tức giống hết “Thiên Đạo” đẩy lùi hỗn độn sang một phía, tòa đại điện này bỗng chốc được chia thành hai nửa phân biệt, mỗi một nửa có một “Thiên” chiếm giữ.
Trận chiến này, từ nhân đấu nhân, đã trở thành Thiên đấu Thiên.
Một Thiên vô tình, một Thiên hữu tình.
Trận chiến này, cũng đã định sẵn phải có người chết, hoặc Lâm Phong, hoặc Đế Quân, hoặc cả hai, bởi vì hai người không còn bất kì đường lui nào.
Giờ phút này, tại thế giới bên ngoài, bầu trời cũng biến đổi, giữa hai màu trắng xanh bình thường đã nhiều thêm một rãnh trời huyết hồng chi sắc, cuồng phong gào thét, sấm sét rền vang, tình cảnh tựa như thương khung đang giận dữ vì bị người rạch ra một vết thương.
Biến cố đột ngột diễn ra, toàn bộ sinh linh đều bị hấp dẫn nhìn lên trời cao, khi nhìn đến vết rách kia tất cả đều có một cảm giác “hạo kiếp sắp đến” lo lắng không thôi.
Chỉ có Thương Thần lão tổ là bình tĩnh nhất, ánh mắt thâm thúy lẩm bẩm:
- Chỉ cần một chút nữa... nhiệm vụ của ta sẽ hoàn thành.
Trở lại diễn biến tại đại điện, Lâm Phong không quan tâm Đế Quân tu luyện là cái gì đạo, hắn chỉ biết thời gian của bản thân không nhiều liền tế xuất ra Đạo Kiếm lao lên tấn công trước.
Qua từng bước tiến của Lâm Phong, hai thế giới va chạm kịch liệt, không gian tại nơi tiếp xúc không chịu nổi rạn nứt chi chít nhìn qua rợn cả người, nếu đặt một Hợp Giới Cảnh bình thường vào đó chỉ sợ sẽ bị mạt sát ngay lập tức, muốn sống chỉ có nước tránh không đi qua.
Không gian bạo liệt, không phải chuyện đùa.
Nhưng Lâm Phong lại lợi dụng được những vết nứt không gian đó hợp thành một thanh hắc kiếm phủ bên ngoài Đạo Kiếm đâm tới Đế Quân.
- Không Gian Bạo Liệt Kiếm, sát.
Đạo Kiếm mang theo không gian bạo liệt, uy lực một kiếm này đã vô hạn tiếp cận Hợp Giới viên mãn.
Hơn nữa, bởi vì đặc tính không gian mà Hợp Giới viên mãn chưa chắc đã đỡ được.
Đối mặt với một kiếm khủng bố, Đế Quân vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng không cảm xúc, hắn tu luyện là Thiên Đạo, là Vô Tình Đạo, hắn đã sớm không còn thất tình lục dục của một người, so với Thiên Đạo hiện tại thì Đế Quân càng giống Thiên Đạo hơn.
Đế Quân giơ tay lên, Thiên Đạo Chi Lực tràn ra củng cố không gian, những vết nứt từ không gian bạo liệt cứ thế biến mất.
Không có không gian bạo liệt trợ uy, Đạo Kiếm của Lâm Phong chỉ đơn giản là một thanh Đạo Kiếm của nửa bước Hợp Giới bị Đế Quân dùng hai ngón tay kẹp lại chặn trước mặt.
- Toái.
Hai ngón tay Đế Quân khẽ ngoặt, Đạo Kiếm của Lâm Phong bị bẻ gãy không khác gì một khúc cây bình thường.
- Khốn.
Đế Quân lại mở miệng, ngôn xuất pháp tùy, không gian bốn phía cô đặc tạo thành một cái nhà tù vô hình bao vây Lâm Phong.
Phát hiện không ổn, Lâm Phong không do dự nữa phóng xuất Đệ Thập Trùng Thiên trùng lặp lên Hỗn Độn Thế Giới, song đồng hiện lên nhất nhật nhất nguyệt, tay phải nắm lấy Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm chém vào không gian trước mặt xé rách Không Gian Tù Lung.
Thuận thế tiến lên, Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm từ trên đỉnh đầu Đế Quân chém xuống.
Đế Quân phun ra một đoàn Thiên Đạo Chi Lực lên Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm nói:
- Vật ngoại lai, trấn áp.
Từ trước đến giờ, Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm chưa từng gặp phải ngăn trở, mỗi lần ra trận đều mang đến hiệu quả không nhỏ, nhưng lần này nó lại bị Đế Quân nhẹ nhàng trấn áp, Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm trong tay Lâm Phong không cách nào chém xuống được nữa khi chỉ còn cách đỉnh đầu Đế Quân ba cm.
- Thiên phạt.
Đế Quân đưa tay chỉ Lâm Phong, một luồng lôi phạt bắn ra từ đầu ngón tay Đế Quân, tốc độ cực nhanh nhắm đến trái tim Lâm Phong.
Với khoảng cách gần như vậy, Lâm Phong không cách nào tránh kịp ăn trọn một tia lôi phạt, nơi trái tim bị đục ra một lỗ thủng, sinh mệnh lực vốn đã trôi qua nhanh do Hỗn Độn Thế Giới đè lên bây giờ càng hao hụt nhanh hơn vì bị Thiên Đạo Ý Chí tàn phá, song trọng thương tổn khiến cả người Lâm Phong xuất hiện rạn nứt.
Bất quá Lâm Phong giống như không cảm thấy đau đớn đấm ra một quyền.
- Ma Thần Quyền.
Một quyền này, Lâm Phong đã dốc toàn bộ vốn liếng của nhục thân, thậm chí để gia tăng thêm uy lực Lâm Phong còn truyền vào không ít sinh mệnh lực, nếu nhìn thằng vào đan điền Lâm Phong sẽ thấy được Sinh Mệnh Chi Dương bị rút đi một phần năm chỉ với một cú đấm.
Uy lực, không thể đo lường.
Ai ngờ, Đế Quân thản nhiên nói:
- Từ khi ngươi trảm Vận Mệnh Chi Tuyến đã định sẵn một trận chiến này ngươi thua, ngươi chối bỏ thiên địa thì thiên địa cũng sẽ chối bỏ ngươi, Thiên Địa Chi Khốn, khóa nhục thân.
Theo lời của Đế Quân, cả người Lâm Phong giống như bị vô số sợi xích khóa chặt, lực lượng nhục thân nháy mắt biến mất không còn, Ma Thần Quyền cũng không cách nào thi triển ra.
Nếu đây là một dạng không gian phong tỏa, Lâm Phong còn thoát được, nhưng nó không phải không gian phong tỏa mà là thiên địa áp chế, chính Lâm Phong đã chối bỏ thiên địa bằng cách trảm đứt Vận Mệnh Chi Tuyến thì bây giờ Đế Quân đang nhân danh Thiên Đạo kêu gọi thiên địa áp chế Lâm Phong.
Chung quy lại, nhục thân của Lâm Phong được sinh ra trong phiến thiên địa này thì cũng là một phần của thiên địa, bị áp chế là điều dễ hiểu.
Đẳng cấp thế giới ngang bằng Đế Quân, nhưng lực lượng thế giới lại không đủ, tu vi kém một đại cảnh giới, Đạo Kiếm bị bẻ gãy, Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm bị trấn áp, bây giờ đến cả nhục thân cũng không dùng được, trận chiến này, kết quả quá rõ ràng rồi.
Ánh mắt Đế Quân kéo về một tia của “con người” nói:
- Kết thúc, vĩnh biệt biểu ca.
Hồi sau: Lâm Phong còn cách nào để lật bàn hay không? Các bạn hãy thử đoán xem.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...