CHƯƠNG 18
Lúc xác định mình có hài tử, hắn cố ý cải trang đi tuần, thị sát dân tình, bỏ xuống đại sự trong triều, mang theo Thanh nhi trở lại nơi cũ tịnh dưỡng.
Quay về căn nhà lúc trước, hắn ở trong lòng hạ quyết định trong vòng một năm này, nếu Giang Phong tới, hắn sẽ thừa nhận tất cả, bao gồm cả thân phận hắn, giới tính của hắn.
Nhưng, Giang Phong không tới, một lần cũng không có.
Sau khi sinh hạ Cô nhi, hắn ôm thất vọng trở lại trong cung, cũng mang theo Cô nhi về cung.
Hắn nói dối với hoàng hậu hài tử này là khi hắn cải trang đi tuần thì lưu luyến một nữ tử dân gian, nàng vì hắn sinh hạ, bất đắc dĩ sinh sản khó khăn, hài tử bảo trụ nhưng không thể giữ được mẹ.
Không hề chạm đến thê tử nhưng lại ở bên ngoài sinh hạ con riêng, biết đựơc sự tồn tại của hài tử, nếu là ngươi, lại không cảm thấy tức giận sao?
Hoàng hậu có ghét Cô nhi cũng là chuyện không có gì đáng trách.
Nhưng mà chuyện Bạt Thác Thứ Cô là con riêng không thể công bố ra bên ngoài, trong dân gian đều tin tưởng tiểu hoàng tử là hài tử của hoàng hậu. Nhưng cách nói này trong cung không thể thực hiện được, Trong cung từ hoàng hậu đến thái giám nô tỳ, trong lòng mỗi người đều biết rõ ràng, tiểu hoàng tử không phải là do hoàng hậu sinh ra, mà là con riêng của hoàng thượng với một nữ tử bên ngoài, một tạp chủng của hoàng thất.
Là một đứa ‘con riêng’ dưới mắt mọi người, ở trong cung Cô nhi là một hoàng tử không được tôn trọng. Từ khi hắn còn bé đã vậy, không ai yêu thích, người người gặp hắn cơ bản tôn kính cũng không có, đã vậy còn tỏ ý khinh thường, làm như nhìn không thấy.
Nhưng Cô nhi không giống như hắn, Cô nhi còn có hắn, hắn sẽ cho Cô nhi yêu thương gấp bội, khiến cho Cô nhi biết rằng nó không cô độc, nó có phụ vương để dựa vào.
“Thế nhưng… Sáng nay Cô nhi đi thỉnh an, mẫu hậu muốn hài nhi ít đến Từ An cung…”
“Hay là hoàng hậu thích an tĩnh, ngươi đi sẽ ầm ĩ đến nàng”.
“… Ách.” Cô nhi trả lời, bán tín bán nghi.
Hắn sờ sờ tóc Cô nhi, mới phát hiện Bạt Thác Thứ Cô đã trưởng thành, mặc dù thân thể nhỏ gầy, nhưng đã xuất hiện hầu kết đặc trưng chỉ có ở nam nhân.
Chỉ là.
Hắn trăm triệu không nghĩ tới, Cô nhi cũng có nguyệt sự như hắn.
Hắn tra tư liệu, song tính nhân là mấy vạn người gặp phải một người, vả lại bộ phận sinh dục nam nữ chỉ có một cái thành thục, nhưng Cô nhi cùng hắn, cả hai bộ phận đều thành thục.
Hắn không khỏi bắt đầu vì thời gian tới của Cô nhi mà lo lắng, nếu như Cô nhi vừa ý một cô nương nào đó, cô nương này sẽ nguyện ý tiếp nhận thân thể Cô nhi sao?
Hay là… Cô nhi cũng như hắn, một mình cô đơn đến già?
===
Vương cung vốn nên yên tĩnh bỗng náo nhiệt hẳn lên.
Nô bộc đang nỗ lực rửa sạch trong và ngoài cung, nhất là đại điện mà hoàng thượng dùng tiếp kiến sứ thần càng không được qua loa.
Ngự trù phòng cũng vội vàng, ngự trù môn mỗi người đều đem hết khả năng ra làm việc, phải để quý khách từ phương xa đến khen không dứt miệng mới được.
Rốt cuộc là vị khách quý nào đại giá quang lâm? Làm cho cả nô bộc vương cung từ trên xuống dưới vì hắn lao sư động chúng?
Nguyên lai là mấy năm gần đây Viêm Di quốc tích cực xâm chiếm các nước khác, Huyền Vũ quốc bốn phía nhỏ yếu đã gần như sắp bị Viêm Di quốc thôn tính. Mà Huyền Vũ quốc mặc dù lãnh thổ nhỏ nhưng kinh tế tuyệt không nhỏ yếu.
Bạt Thác Vô Cực không hề có hùng tâm mở rộng lãnh thổ, mười mấy năm qua, hắn tận sức phát triển kinh tế dân sinh, làm cho cuộc sống nhân dân ấm no là mục đích hàng đầu của hắn, phát động chiến tranh không chỉ có hao phí tài sản còn làm bị thương dân chúng, bởi vậy hắn quyết không dễ dàng phát động chiến tranh.
Huyền Vũ quốc mặc dù kinh tế cường thịnh, nhưng sức mạnh quân sự thập phần bạc nhược. Mà Viêm Di quốc vừa vặn tương phản, thực lực của một nước cường thịnh, mặc dù thôn tính không ít quốc gia, trở thành đại quốc lãnh thổ rộng lớn, nhưng nhiều năm phát động chiến tranh, kinh tế dân sinh không bằng Huyền Vũ quốc.
Lần này Viêm Di quốc phái tới sứ giả, nói nguyện ý ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, nhưng điều kiện hàng đầu là: “Huyền Vũ quốc hàng năm dành cho Viêm Di quốc năm nghìn vạn lượng hoàng kim, bằng không, quốc gia kế tiếp Viêm Di quốc xâm lược sẽ là Huyền Vũ quốc.
Này căn bản chính là sư tử há mồm, cường đạo đoạt tiền.
Bạt Thác Vô Cực mặc dù buồn bực, nhưng không có biện pháp khác để giải quyết, không thể làm gì khác hơn là chuẩn hiệp ước cường thế của Viêm Di quốc.
Có người nói, đội ngũ sứ giả nửa tháng trước từ Viêm Di quốc xuất phát, hai ngày trước đã tiến vào bên trong thành Huyền Vũ quốc, dự tính đêm nay đến bái kiến hoàng đế Huyền Vũ quốc.
Vì thế Bạt Thác Vô Cực bày yến hội đặc biệt, mời đại thần trong triều tham thịnh hội lần này.
Chỉ là đáng lẽ Bạt Thác Vô Cực phải tham gia yến hội với vẻ mặt sáng sủa, nhưng mấy ngày trước đây phong hàn chưa lành, sắc mặt có vẻ hơi tái nhợt.
Hắn ngồi ở trước điện, các đại thần mỗi người ngồi trên thượng vị đều đứng dậy hướng hắn dập đầu vấn an, hắn đưa tay ý bảo bọn họ ngồi trở lại.
Trần Xung đại nhân phụ trách chuẩn bị tất cả ngoại giao tiến đến điện dập đầu quỳ xuống, “Hoàng thượng, sứ giả Viêm Di quốc bên ngoài đợi đã lâu, không biết hoàng thượng có muốn cho bọn họ vào tiếp kiến hay không?”
Bạt Thác Vô Cực che miệng ho một tiếng, mới nói “Truyền bọn họ tiến đến tiếp kiến”.
“Vâng” Trần Xung ly khai đại điện.
Bạt Thác Vô Cực phát giác bệnh tình của mình hình như lại nghiêm trọng, mới vừa rồi không cảm thấy thân thể phát nhiệt, nhưng hiện tại toàn thân khô nóng, đầu tựa hồ cũng bị thiêu đốt muốn ngất đi, hắn dùng tay phải y bào che mặt, lần thứ hai ho khan vài tiếng.
Chốc lát sau, Trần Xung dẫn ba nam tử tiến vào trong điện.
Hắn quỳ xuống nói: “Hoàng thượng, vi thần đã dẫn sứ thần Viêm Di quốc đến”. Xoay người, đối nam tử đứng ở giữa nói : “Phong tướng quân, ngươi còn không bái kiến hoàng đế của ta?”
” Mỗ không quỳ lạy hoàng đế nào khác ngoài hoàng đế Viêm Di quốc, thứ mỗ thất lễ”. Hắn giương mắt, nói xong vẫn bình thản.
Bạt Thác Vô Cực buông tay phải y bào, ngưng tụ lại tâm thần đang tán hoán, đem đường nhìn chuyển xuống điện, cùng người dưới điện bốn mắt tương tiếp.
Hắn mở to mắt, không có động tác.
Giang Phong giữa Đại điện cũng cứng đờ thân thể “Vô, Vô… Vô Song? !”
=== Đăng bởi: admin
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...