Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh


Qua thời gian khá lâu, người trong xe vẫn không có ý định xuống xe, Đinh Nhị Cẩu tuy rằng không biết chiếc xe này đang làm gì, nhưng điều duy nhất hắn hiểu, có thể là chủ chiếc xe này, là người có tiền, thừa dịp đêm đen lên trên núi, họ làm chi mặc kệ, hắn chỉ muốn rình mò xem có gì trộm được không, như vậy cũng có thể giải quyết ngày mai tiền cơm rồi.

Vì thế hắn hóp lưng lại nhẹ nhàng như mèo, mò đến chiếc xe kia, ngọn đèn bên trong xe mờ mờ.

Đinh Nhị Cẩu tình cờ nhặt được trong cuộc đời hắn một sự kiện, hắn hoàn toàn không có biết rằng, những người trong xe đã cải biến cuộc đời của hắn sau này.

Hắn giấu thân ở trong bụi rậm ven đường, đẩy ra một cành lá, thấy được thoáng hai người ở trên xe hơi, ngồi phía sau xe đang giao hoan triền miên.

– Bây giờ kẻ có tiền thật sự là biết hưởng thụ, trong nhà làm chưa đã, còn tới nơi hoang sơn này, thật là biết hưởng thụ.

Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm.

Nhìn chung quanh tối đen như mực, Đinh Nhị Cẩu từ trong bụi rậm chui ra, chậm chạp đi đến, cách xe hơi còn có vài mét, hắn thấy được một cảnh tượng khó quên, hơn nữa hắn cũng thích những hành động kia.


Người phụ nữ cảnh sát áo bị hoàn toàn cỡi ra, cả người ngã vào phía sau ghế, người đàn ông nhấc lên 2 chân cô đang nỗ lực cày cấy, áo ngực cô bị đẩy lên, hai bầu vú đầy đặn bại lộ trong không gian, theo động tác nhấp nhô của người đàn ông bầu vú run run lên từng cái.

Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu thưởng thức cảnh đẹp khó gặp này, thì người đàn ông đầu bỗng tựa vào trước ngực người phụ nữ cảnh sát, không nhúc nhích, lúc mới bắt đầu, người phụ nữ cảnh sát còn chưa biết được chuyện gì xảy ra, nhưng lập tức cảm thấy không thích hợp lắm, vì thế vỗ đầu của người đàn ông.

– Đại Bằng, anh làm sao vậy.

Người đàn ông vẫn không nhúc nhích, ông ấy nặng hơn một trăm cân, thân thể đặt ở trên người của người phụ nữ cảnh sát, cô không có thể nào nhúc nhích được, bắt đầu cô có cảm giác hít thở không thông thoáng, lúc này bản năng muốn sống cao hơn hết thảy, biết rõ nơi này không có khả năng có người, nhưng cô vẫn cố chật vật phát ra tiếng cầu cứu…Đinh Nhị Cẩu do dự một hồi, đến khi sắp không nghe thấy tiếng kêu, hắn mới ý thức tới khả năng những người trong xe thực sự gặp nguy hiểm rồi, vì thế bước tới, cố mở cửa xe ra, bên trong người phụ nữ cảnh sát lúc này đang hoảng sợ, nơi này tại sao lại có thể có người, nhưng trước tiên phải mau thoát ra, thấy chết mà có thể được cứu, đây là chuyện cỡ nào đáng được vui mừng, hơn nữa với không khí mát mẻ khi mở cửa xe, khiến cô có ý thức biết được chính mình đã thoát nạn.

Nhưng lập tức cô cảm thấy thân thể mình còn bị một người đàn ông áp lên, mà chính mình đang như tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, không khỏi trong lòng e ngại xấu hổ.

Nương theo ngọn đèn, trước mắt người phụ nữ cảnh sát này, làm cho Đinh Nhị Cẩu chấn động, vì hắn nhận thức được cô, chính là cảnh sát ở trên xã làm hộ tịch, tuy rằng không biết cô tên gọi là gì, nhưng là năm trước,vì thi vào trường cao đẳng nên phải đi làm chứng minh thư, lúc đó chính là người phụ nữ cảnh sát nữ này làm thủ tục, cho nên khắc sâu trong ấn tượng của hắn.

– Cậu nhìn cái gì, nhanh nhanh chút giúp tôi.

Người phụ nữ cảnh sát nhìn tên này không biết lớn nhỏ, cứ tự nhiên như vậy không hề cố kỵ nhìn mình, trong lòng khó chịu.

– À.

.

, ông ấy bị sao vậy?– Tôi không biết, nhanh chút giúp cho tôi đi ra ngoài, đang bị đè chết đây…-Trải qua một hồi cố gắng, rốt cụôc Nhị Cẩu cũng đem được người phụ nữ cảnh sát ra ngoài, cô vội vàng lấy ra cảnh phục của mình mặc vào, lúc này mới chú ý tới, còn có một người nữa cần cứu, nếu chậm hắn sẽ không qua khỏi…,– Mau đưa ông ấy lôi ra, nhanh chút.

Cô rất gấp rút nói.

Đinh Nhị Cẩu ráng kéo ra ngoài người đàn ông mập mạp này, mặt mũi ông ta cân đối nhưng là bởi vì mỡ nhiều, cả người to lớn, không khỏi lại quay đầu nhìn xem người phụ nữ cảnh sát đang nóng ruột, nghĩ rằng, cô này dáng dấp xinh đẹp như vậy, ánh mắt làm sao mà tìm người đàn ông như thế này, thật sự là mắt bị mù.


– Cậu xem ông ấy sao lại thế này?Người phụ nữ cảnh sát dời đến bên người đàn ông mập mạp, cũng không dám lấy tay sờ hắn, Đinh Nhị Cẩu vốn định bỏ đi, nhưng nhìn đến cô khóc nức nở xin giúp đỡ, hắn lại không đành lòng.

Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn người đàn ông mập mạp, dùng ngón tay đưa đến dưới mũi ông ta, cảm giác được vẫn còn có hơi thở…– Ông ấy không có chết được, còn hơi thở mà.

Đinh Nhị Cẩu khẳng định.

– Thật vậy sao, Đại Bằng, Đại Bằng, tỉnh dậy…Người phụ nữ cảnh sát vừa kêu, vừa lấy tay quạt trên khuôn mặt mập mạp.

– Khấu Đại Bằng? Chủ tịch xã không phải cũng gọi là Khấu Đại Bằng sao? Chẳng lẽ người này là Chủ tịch xã?Đinh Nhị Cẩu rất thông minh, chuyện này hỏng rồi, chủ tịch xã chơi gái ở ngoài núi, chuyện này nếu mình biết, làm sao có chuyện tốt được, không được.

.

phải chạy nhanh lên, vì thế hắn từ từ lui về phía sau, nhưng vừa lúc định bỏ chạy, tự nhiên lại vấp một cục đá làm trượt chân té nhũi.

– Cậu làm gì vậy? Còn không qua đây hỗ trợ giùm.

Người phụ nữ cảnh sát nhìn hắn ngã nhào trên đất, cô la to.


Sau này Đinh Nhị Cẩu mới biết được, hai người ở trong xe thời gian dài, bởi vì cửa kính xe đóng kín chặt, bên trong xe không khí không đủ, mà Khấu Đại Bằng lượng vận động lại lớn, thiếu dưỡng khí làm cho hôn mê, nếu không có Đinh Nhị Cẩu, phỏng chừng hai người cũng phải thiếu dưỡng khí mà chết.

Chỉ chốc lát sau, Khấu Đại Bằng từ từ tỉnh dậy, đôi mắt còn mê mang, ngơ ngác nhìn hai người, khi thấy Đinh Nhị Cẩu, trong ánh mắt ông như không ngờ đến lại có người, đồng thời sắc mặt còn có chút khiếp sợ, vì thế ông nhìn về phía người phụ nữ cảnh sát, thấy cô lắc đầu, ý bảo ông cái gì cũng không nên nói.

– Chị Cảnh sát, chủ tịch xã đã tỉnh lại, tôi đi về trước nhé.

Đinh Nhị Cẩu chẳng ngờ, hắn không nói những lời này thì còn may, nhưng khi nói những lời này, Khấu Đại Bằng làm sao có thể để cho hắn đi, vì thế ông nháy ánh mắt với người phụ nữ cảnh sát.

– Cậu em, chớ vội đi, ngồi xuống chúng ta trò chuyện chút.

Khấu Đại Bằng nói.

Đinh Nhị Cẩu tuy rằng tuổi trẻ, nhưng là tiểu thuyết xem không ít, hắn biết chuyện tương tự như thế này, sau đó sẽ có khả năng phát sinh ,chính là gϊếŧ người diệt khẩu, vì thế hắn ngồi xổm cách đó không xa, nhìn một nam một nữ này, tùy thời mà chuẩn bị bỏ chạy….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận