_Nương, cha, 2 người đã về_Nam Long và Nam Vy, chạy ùa ra khi thấy 2 người tiến vào tiền sảnh
Nhưng…
2 đứa chỉ chạy lại ôm hắn, điều đó làm cho nàng tức đến trào máu
_2 nhóc kia, đúng là có mới nới cũ, quên ta thật rồi
_Đâu có a, tại tụi con ôm nương nhiều rồi, giờ phải ôm cha chút cho công bằng chứ
Nam Vy chu chu cái miệng nhỏ phân trần, xong lại dụi đầu vào mái tóc hắn hít hà.
_Nàng thấy chưa, ta thật sự là có sức hút mà_Hắn cười cười nhìn nàng.
_hứ, sức hút cái gì chứ, may mắn thôi, không thèm tranh giành với ngươi, đậu hũ của chúng, ta ăn hết từ lâu rồi, ha ha ha ha
_Nàng.. >”<
_ya làm sao nha, ngươi đến muộn nên tức hả?_Nàng hất mặt cười khẩy
_Ngoan nào, ngày mai cha sẽ chơi vs 2 đứa, hôm nay cha với nương các con mệt rồi, phải đi nghỉ a_Hắn dỗ ngọt tụi trẻ
Không biết hắn bỏ bùa gì mà 2 đứa gật đầu lia lịa, sau đó chạy mất tích.
Hắn quay sang nhìn nàng cười toe toét_Hôm nay ta sẽ tạ tội với nagf a
Xong liền cắp nàng bay thẳng vào phòng.
Qưang nàng lên giường cái phịch.
Hắn lon ton đi rót nước, 2 tay cung kính dâng lên cho nàng
_nương tử, nàng uống nước cho đỡ khát a
nàng mắt tròn mắt dẹt, sao hôm nay hắn tốt dễ sợ vậy trời
Thôi kệ, dù gì cũng đang khát, nàng chộp luôn chén trà uống ứng ực.
_Sao hôm nay ngươi tốt thế?_nàng tròn mắt hỏi
_Tốt gì đâu, ta chỉ muốn bù đắp cho nàng thôi mà_Hắn nhấn mạnh 2 chữ bù đắp
_Nhìn mặt ngươi gian quá_Nàng chau mày dò xét
_Làm gì có, , ta vô tội mà
Vừa nói, hắn vừa cúi xuống cởi giày ra cho nàng
_Nương tử, mặc đồ làm gì cho nóng, cởi ra đi
Miệng nói, tay làm, hắn mang lớp áo ngoài của nàng lột ra, .
_A?
Nàng bây giờ mới sực tỉnh, vơ vội cái gối vứt thẳng vào mặt hắn
_Ngươi!!! Hỗn đản, không biết xấu hổ
_Xấu hổ gì chứ, những gì không nên nhìn ta đã nhìn từ lâu, còn gì mà xấu hổ nữa.
_Ngươi…
Nàng á khẩu không biết nói gì, vì những điều hắn nói….đều là sư thật TT_TT
_Ta…ta không có xấu hổ_Dù vậy nhưng nàng vẫn gân cổ lên chống chế
_Không xấu hổ thì vì sao lại không cho ta làm?
Vẫn vẻ mặt nhơn nhơn, hắn đắc ý dồn nàng vào chân tường
_Ý ta là , ngươi cũng phải tắt nến đi chứ!
Hối hận, hối hận quá, đây chính là hậu quả của việc miệng nhanh hơn đầu óc mà,
Nàng tự cốc vào đầu mình 1 cái rồi ngước lên nhìn hắn.
Hắn đang cười nhăn nhở nhìn nàng
_Ồ, thi ra là vậy, ta thật chậm hiểu không có nhìn ra ý tứ của nương tử.
Xong, hắn cắp nàng lên giường, phất tay 1 cái, nến trong phòng đều tắt hết.
Trong bóng đêm có 2 người đánh nhau ở trên giường
1 lúc sau
_Thôi, ta chịu thua, đi ngủ đi_Nàng hổn hển thở
_Vậy, ta…
Hắn không nói gì thêm chỉ rướn cổ lên, cắn nhẹ vàng tai nàng.
Vành tai nhạy cảm bị công kích, khiến nàng khẽ rên lên
Nhận thấy nàng đáp trả, hắn càng tiến vào nhanh hơn, lưỡi ẩm ướt bắt đầu liếm láp vành tai sâu hơn nữa, rồi dần di chuyển xuống gò má cắn nhẹ 1 cái, rồi đến đôi môi anh đào xinh xắn…
Chẳng biết nàng đang suy nghĩ cái gì mà nằm im để cho hắn muốn làm gì thì làm, lâu lâu lại rên nhẹ 1 tiếng khiến hắn cảm thấy hài lòng.
Môi hắn sát nhập vào môi nàng, không còn 1 kẽ hở, lúc đầu chỉ là chà xát nhẹ lấy cảm giác, sau đó lưỡi hắn len lỏi dần vào bên trong, bắt đầu rút mật ngọt bên trong nàng mà nhấm nháp từng tý một.
Bàn tay to lớn cũng vì thế mà không yên vị, bắt đầu lần mò vào trong lớp áo móng, từ eo trượt lên trên, chạm vào nụ hoa nhỏ nhắn.
Phập!!!
_Á!!!
Máu tươi từ khoang miệng chảy ra
Nàng ngồi bậy cười xảo quyệt.
_Ngươi, nghĩ sao mà có thể ăn ta dễ dàng như vậy?
_nương tử!!! Sao nàng nỡ đối xử với ta như thế_Hắn ủy khuất nhìn nàng.
_Như thế là như thế nào? _nàng nhớn mày, nín cười hỏi lại
À!! (Tiếng lè lưỡi đó)
hắn lè lưỡi ra cho nàng coi
_Tối thế này ta không thấy gì cả, mà thôi, ngươi ngủ đi nếu không muốn bị ta đánh chết
nàng vừa nói vừa nằm xuống giường nhắm mắt
Hắn dở khóc dở cười với nàng, đang còn ăn uống ngon lành tự nhiên đùng 1 cái cắn hắn, có phải là hắn kiếp trước tạo nghiệp chướng gì không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...