Định Mệnh Của Đời Nhau
Nhưng anh hối hận,quá hối hận:
-Cô Thiên Anh chỉ bị cảm nhẹ sẽ không sao!Nhưng còn có một vấn đề nghiêm trọng nữa…Xin hỏi anh là ji của bệnh nhân.-ông hơi ngập ngừng.
-À…tôi…là vị hôn thê của bệnh nhân.-Do dự một hồi cuối cùng anh cũng nói.
-À đc rồi,anh hãy chuẩn bị tâm lý điều tôi nói sẽ gây sốc đối với anh.
-Vâng,bác sĩ cứ nói.
-Ngoài cảm nhẹ,tôi có chút tò mò nên đã kiểm tra đầu cô ấy.Thực sự thì cô ấy có một khối u ác tính nằm trong não,nó rất nguy hiểm.
(nó là chỉ Kin nha,hắn chỉ Ken)
Nào chúng ta hãy quay lại đôi Kin-Ken:
Ko hiểu sao đột nhiên Kin thích thú muốn đi shopping một mình.
Đỗ chiếc BMW vàng mui trần trước cổng khu mua sắm nổi tiếng.
Nó vứt chìa khóa cho bảo vệ rồi bước vào.
Đi đến đâu nó cũng là tâm điểm của nơi đó.Bởi 2 chữ duy nhất:"Quá cool"
Gương mặt xinh ko tả nổi. Nước da trắng hồng, tóc màu hạt dẻ càng tăng vẻ đẹp của nó( ko nhuộm nha bà con).
Nó chỉ khẽ nhếch môi cười nhạt.Nó đâu phải tiên giáng trần chứ.
Quầy bán quần áo,váy:Nó gần như mua hết cả cửa hàng.
Quầy bán giầy,guốc:Nó mua hết cả cửa hàng.
Quầy bán trang sức:
Nó ngẩn người,một chiếc dây truyền bằng bạc hình chữ "K".Tỏa ra ánh sáng bạch kim,lấp lánh.Hút hồn.(Vòng này dành cho cả nam lẫn nữ)
Chợt có bàn tay lấy đi.Nó tiếc nuối.
Nhưng sao mình lại phải để người khác mua .Nó giật lại chiếc dây chuyền.
-Ơ,cái cô này!Tôi lấy trước chứ!
-Ko,tôi thấy trước.
Bây giờ 2 người ngẩng mặt lên nhìn nhau mới kinh ngạc:
-Sĩ diện/Bà chằn!-Đồng thanh
-Sao cô/anh lại ở đây!-Đồng thanh tập 2
-Thì mua đồ chứ làm ji!-Đồng thanh tập 3
Bây giờ im bặt.
Anh bán hàng đứng gần đấy cười,nói:
-2 người tâm đầu ý hợp nhỉ?
-Hợp cái đầu anh ý!-Đồng thanh tập 4
-Sao anh/cô cứ nhại lại lời tôi thế nhể?-Đồng thanh 5
-Hứ!-Nó
-Hừ!-Hắn
-Thôi!Xin hỏi quý khách mua ji?-Anh bán hàng cười khổ với 2 người.
-Dây chuyền!-Đồng thanh tập 6
-Các vị may đấy!Chúng tôi còn đúng có 2 cái duy nhất!
Vậy là mỗi đứa một cái dây y hệt nhau.Giống vòng đôi quá ha.
Đột nhiên,chuông báo động reo lên:”Reng,reng!”
Sau đó là:”Xin mọi người sơ tán ngay,có lửa,có lửa…”
Nó chạy chạy nhưng đến một đoạn chân nó bị trật khớp đau điếng.Nó khóc.
Chẳng lẽ nó phải bỏ mạng nơi xó xỉnh này sao?
Nó cố gọi to:”Cứu với!Có ai ko?”
Lúc trước tấp nập,sao bây giờ vắng hoe vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...