" mệt chết ta rồi ! " Thần Phong vừa bước ra khỏi phòng thi liền than thở
" vậy ngươi nghĩ trong hai chúng ta , ai sẽ đậu đây hả ? " Hải Đường cũng từ bên trong , bước ra nói
" tất nhiên là Hải Đường thiếu gia đây rồi , thảo dân nào dám trèo cao ? "
" ngươi không dám thì ai dám đây ? " Hải Đường nghĩ .
" mấy ngày nữa mới có kết quả , chi bằng ngươi cùng ta dạo chơi kinh thành một chuyến ! Ngươi thấy thế nào ? " Hải Đường khách sáo nói
" âyyy ngại quá ngại quá , ta thấy ngươi cùng ta nên tách nhau ra thì hơn a~~ , mệnh ai nấy lo , nước sông không phạm nước giếng !! Vậy nha tạm biệt , mấy ngày nữa gặp nhau ở chỗ này !! " nói đoạn , Thần Phong chạy trốn chết
" cái gì mà cùng dạo chơi ? Thật nực cười !! Muốn cùng đại minh ta đây dạo chơi á ? Không có cửa nhá á há há há "
----- ngự hoa viên , hoàng cung -----
Tiếng đàn hay , nhưng nghe u uất quá , phong cảnh hữu tình , nhưng sao lòng người lại không được như vậy ?? Trưởng công chúa , tài sắc vẹn toàn , sống trong nhung lụa , ngọc ngà , có cuộc sống mọi người hàng mơ ước . Nàng có mọi thứ , vậy mà một ước nguyện nhỏ nhoi là được sống với người nàng yêu , cùng người ấy đi hết cuộc đời ... khó lắm sao ? Tại sao ông trời bất công như vậy ? Nàng yêu sư huynh của mình thì đã sao ?
" hoàng tỷ , đừng đàn nữa , tiếng đàn của tỷ .... Đệ biết tâm tư của tỷ ... nhưng .. tỷ à , tỷ nghĩ Khánh Lâm sư huynh với tỷ đến được với nhau là xong sao ? Tỷ có từng nghĩ đến triều chính sẽ ra sao chưa ? Văn võ bá quan trong triều vốn không ủng hộ chuyện của hai người .. và còn nữa .. Khánh Lâm sư huynh , hắn không xứng với tỷ "
" không xứng ? Đệ biết thế nào là không xứng ? Nếu huynh ấy không xứng , cả thiên minh quốc này không ai xứng với ta !! "
" tỷ thật ngoan cố ... rồi tỷ sẽ nhận ra ... một người khác phù hợp với tỷ hơn , yêu thương tỷ hơn , mà không phải là huynh ấy " cả hai trong nhất thời im lặng , mỗi người mỗi suy nghĩ riêng , không ai biết đối phương đang nghĩ gì
" à phải rồi , mấy ngày nữa kết quả sẽ được công bố , hi vọng tỷ có thể đáp ứng chuyện thành thân lần này "
" ta đã hiểu , nếu không còn việc gì , ta cáo lui trước " Song Hạ Di buồn bã , từng bước nặng nề tiến về phủ công chúa của mình
----- kinh thành ----
" hê hê hê hê đây rồi , chính là nó !! Là nó hê hê hê " Thần Phong nở nụ cười ma quái nhìn đắm đuối những cây kẹo hồ lô
" c.... công.... công tử này ... người... người có mua không ... tôi .. tôi còn phải đi bán chỗ khác nữa " gã bán kẹo run rẩy lắp bắp nói
" ui ui , mua chứ !! Chi bằng ... hê hê hê hê hê " Thần Phong tiến lại gần từ từ đưa tay lên định lấy một cây , trên mặt vẫn còn nụ cười kinh dị ấy
" á á á á á ...... đáng sợ quá cha mẹ ơi !!! " gã bán kẹo nhìn thấy bộ dáng thần phong , run rẩy , thấy thần phong vừa cười , định tiến lại chỗ mình , hoảng loạn chạy , không dám ngoái đầu lại
" ớ ? Ớ ? Ta có làm gì đâu ????? Ủa ... ơ ... hắn đi rồi vậy đống này cho ta sao ?? Úi ui người gì đâu mà tốt dữ !! Hê hê hê hê " mọi người xung quang rùng mình , ớn lạnh bởi giọng cười của thần phong
----- phòng trọ ----
" ăn kẹo hồ lô no quá , nhưng ta vẫn muốn ăn nữa , đồ ăn chùa đúng là cái gì cũng ngonn !!" Thần phong lên tiếng khẳng định
Thời gian thấm thoát trôi qua , ngày công bố kết quả đã tới ,nhiều thí sinh kéo nhau đi xem kết quả , Thần phong chán nản nằm dài trên giường trong phòng trọ , lười di chuyển , lăn qua lăn lại tìm chỗ ngủ thoải mái . Cùng lúc đó , cửa phòng bật ra
" THẦN PHONG dậy , dậy đi xem kết quả với ta "
" ứ ươi ích ì ươi ứ i i " ( ứ ngươi thích thì ngươi cứ đi đi ?
" ta thông báo cho ngươi tin vui , nghe nói ai đậu trạng nguyên lần này sẽ được thành thân với công chúa Hạ Di đó !!"
" không quan tâm !! Ra ngoài , ta chuẩn bị xong sẽ đi cùng ngươi "
" nhanh nha ta chờ " Hải đường ngoan ngoãn nghe lời bước ra bên ngoài
Chuẩn bị xong xuôi , hai người cùng nhau đi xem kết quả , chen chúc chật chội , Thần Phong phát bực , ám khí tỏa ra xung quanh , đang chen nhau xem kết quả , cảm nhận được ám khí , cả đám lạnh hết sống lưng , quay đầu lại , chạm phải ánh mắt lạnh lẽo , chết chóc của Thần Phong , sợ hãi , không biết làm sao cho phải , đứng im như hóa đá .
Thần Phong chậm rãi bước lên phía trước , đọc lướt qua , rồi quay đầu rời đi , đi được một đoạn bỗng nhiên quay phắc đầu lại
" h.... hình .. như có gì đó ... sai sai ... !! "
" á á â đậu rồi má ơiiiii !! Con đậu rồi !! " thần phong chạy như bay chen vô đám người kia , nhìn lại kết quả thêm một lần nữa
" chúc mừng ngươi , vậy cây sáo trúc này là của ngươi rồi , đây , cầm lấy ! "
" Hải Đường công tử khách sáo rồi !! "
Vui vẻ không được bao lâu , Thần phong bỗng nhớ ra chuyện gì đó
" chết rồi , mình không nghĩ sẽ đậu trạng nguyên , lần này chết chắc rồi ..... còn việc cưới công chúa ..... "
" Hải Đường huynh a~ không cưới công chúa có được hay không ? "
" suỵt .... ngươi sao có thể ăn nói tùy tiện vậy ? Người khác nghe được ngươi biết ngươi phạm tội gì hay không ? "
" thôi xong rồi ... huhuhu ta còn muốn sống a~~ ta chưa muốn chết sớm mà ... ai cứu ta không hu hu " Thần Phong thầm nghĩ
----- phủ công chúa ---
" ngươi đi điều tra người tên Bạch Thần phong cho ta " giọng nói băng lãnh vang lên , ngay sau đó một bóng đen từ trên ngọn cây gần phòng công chúa vụt bay đi , để lại một màn đêm tĩnh mịch
" Bạch thần phong ? Để xem ngươi chịu đựng được ta bao lâu " giọng nói băng lãnh lại vang lên , nhưng lần này mang theo chút tà ác , vô tình
Tương lai của thần phong sẽ ra sao , sẽ chiếm được trái tim của Hạ Di ? Hay nhìn nàng vui vẻ , hạnh phúc bên người khác ? Cùng đón xem diễn biến câu truyện nào
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...